"Tai Hoạ?"
Thần Thái Dương suy nghĩ một chút, nói:
"Người kế vị của Tử Thần Tai Ách sao? Theo lý mà nói thì mục đích chính của hắn chính là để Tai Ách tiến vào cảnh giới cao hơn. Mà tạm thời người có lực cạnh tranh ở cảnh giới này chính là Nữ thần Hắc Dạ. Quyền hành của bọn họ liên thông với nhau, nói cách khác, một cái đi vào thì cái còn lại vĩnh viễn không thể vào được. Trước mắt, Tử Thần Tai Ách đã chấp chưởng đủ quyền hành, mà Hắc Dạ chấp chưởng Toàn Tri, đại khái thì nàng ta vẫn muốn cướp lấy. Đương nhiên, rốt cuộc tấn thăng cần cái gì thì ta cũng không hiểu rõ, còn lẽ còn có những điều kiện khác nữa"
"Vậy còn hành động của Tai Hoạ thì sao?"
Chu Tự hỏi.
"Thoạt nhìn thấy hắn khá tự do, cũng không phải một phần Tai Ách ý thức được, nếu không cũng không đến mức tự xưng là Tai Hoạ. Có thể hắn cũng muốn tranh giành.
Thần Thái Dương nói.
"Tranh giành?"
Chu Tự suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy không đúng lắm.
Cảm giác mà Tai Hoạ đem lại cho hắn vô cùng kỳ quái, có cảm giác giống như Cố Lộng Huyền Hư.
Nhất thời Chu Tự nghĩ liệu có phải đối phương đã bị Cố Lộng Huyền Hư bám lấy hay không.
Chỉ có điều bây giờ nghĩ cũng không ra, chờ sau này sẽ rõ.
Còn bây giờ cứ tiến vào thời đại thần thoại trước đã.
Sau khi tạm biệt Thần Thái Dương, Chu Tự bèn rời khỏi Biên Giới Thành, trước khi trở về hắn vào siêu thị một lượt.
Hắn mua mấy cây kem để Thu tỷ nếm thử một chút, cũng thuận tiện mang cho Nguyệt tỷ một hai cái.
Đỡ để Nguyệt tỷ nhiều lời.
Trở về phòng, Chu Tự thấy Thu tỷ cùng Nguyệt tỷ đang ngồi trên sofa xem điện thoại.
"Các ngươi đang xem cái gì vậy?"
Chu Tự xách cái túi nhỏ đi vào, hỏi.
"Mang đồ ăn gì về đấy?"
Chu Ngưng Nguyệt lướt qua sofa, nhảy đến trước mặt Chu Tự.
Nàng thuận tay nhận cái túi, phát hiện bên trong là kem thì có chút ghét bỏ, nói:
"Vẫn là ăn hoa quả ngon hơn.
Sau đó nàng chọn cái to nhất, mở bọc rồi ăn.
Cái còn lại thì cho Thu Thiển.
"Các ngươi ăn không hết thì nhớ để vào trong tủ lạnh để ta ăn nhá.
"Chẳng phải ngươi nói ăn hoa quả ngon hơn sao?"
Chu Tự hỏi.
"Rồi cũng có ngày ăn hết hoa quả mà Chu Ngưng Nguyệt đáp.
"Sao hôm nay đột nhiên lại mua kem thế?"
Thu Thiển lấy ra một cái kem, đưa cho Chu Tự.
"Hôm nay gặp phải Tại Hoạ, hắn mua hai cái, ta thấy vị cũng khá ngon nên mua về cho Thu tỷ"
Chu Tự trả lời thành thật.
Nghe vậy Chu Ngưng Nguyệt trợn tròn hai mắt, nói:
"Thấy được món ngon sẽ nhớ đến vợ ngươi à? Vợ ngươi thấy đồ ăn ngon cũng muốn là cho ngươi ăn trước tiên.
Các ngươi đã để ý đối phương như vậy, cho dù thành hôn cũng thiếu mất một vài thứ.
"Cái gì vậy?"
Chu Tự hỏi theo bản năng.
"Là kết tinh của tình yêu.
Chu Ngưng Nguyệt trả lời đầy nghiêm trang:
"Các ngươi còn cần một đứa bé làm chứng cho tình yêu.
Chu Tự:
"..."
Thu Thiển cúi đầu không nói gì.
Thực ra bọn họ cũng không cố tình tránh, nhỡ như có thì có thôi.
Không biết Chu Tự nghĩ thế nào.
Nàng thấy chốc nữa có thể hỏi xem sao.
"Các ngươi đang làm gì vậy?"
Chu Tự đổi chủ đề.
Chuyện con cái này chỉ đành thuận theo tự nhiên thôi.
Không phải cứ muốn là có được.
Dù sao cha mẹ cũng đều già đến chết.
Nghĩ đến đây hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Nhà sư phụ chỉ có một đứa con, nhà Nhị thúc cũng chỉ có một đứa con.
Là do bọn họ chỉ muốn có một đứa con hay là khó có đứa thứ hai nhỉ?
Sẽ không phải do tu vi quá cao nên không muốn có con chứ?
Cái này phải hỏi Trí Giả xem thế nào, nếu đúng là như vậy, hắn thấy Nguyệt tỷ nói cũng đúng.
Đến lúc đó trao đổi với Thu tỷ.
"Chọn ảnh, Chư Cát tiên tử đã xử lý ổn rồi"
Thu Thiển đưa điện thoại cho Chu Tự xem.
Hắn phát hiện quả nhiên trên đó có rất nhiều ảnh.
Đều là ảnh cưới của họ.
"Ta muốn chọn tấm để treo trong phòng, còn lại thì để vào album.
Thu Thiển giải thích.
"Các ngươi chọn bao nhiêu?"
Chu Tự hỏi.
"Vừa mới ngắm xong, còn chưa chọn.
Thu Thiển cười đáp.
Thế nên Chu Tự cũng tham gia, mất một lúc lâu sau, cuối cùng họ cũng chọn được sơ sơ.
Bức treo trong phòng thì khỏi phải nói, chắc chắn là ảnh mặc váy cưới rồi.
Không quá thân mật cũng không quá hờ hững.
Vừa vặn.
Album cũng rất nhiều ảnh, thế nhưng cũng có thể chia ra làm hai bản, một quyển to, một quyển nhỏ.
Quyển to thì cách điệu chút, còn quyển nhỏ thì hình dáng bình thường thôi, ảnh bên trong cũng nhỏ hơn, chẳng qua là cũng đầy đủ.
"Đúng rồi, lần này ngươi đến Biên Giới Thành có thu hoạch gì không?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
Nàng lại cầm kem ăn.
Nguyệt tỷ chính là như vậy, nếu mua ít đồ mà nàng không thích ăn về thì nàng sẽ tỏ vẻ ghét bỏ một chút.
Nhưng sau đó lại ăn hăng say hơn bất kỳ ai.
"Thu hoạch à?"
Chu Tự suy nghĩ một chút.
"Thần Thái Dương nói ta có bệnh"
Thu Thiển:
"..."
Chu Ngưng Nguyệt:
Thế nhưng ngay sau khi Chu Tự nói nguyên nhân, nhất thời các nàng đều cũng trầm mặc.
Người khác thăng cấp đều là thăng từng cấp một, còn Chu Tự là thăng thượng trung hạ. Chẳng trách đột nhiên Thần Thái Dương lại mất trí.
Các nàng hiểu được mà.
1141 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận