"Nhưng sau đó ta phải đi đến một nơi thật xa, phải rời xa nàng ấy, ta không thể nào làm một người chồng tốt nữa. Khi đó nàng ấy nói muốn đi với ta, ta không đồng ý, nàng lại nói nếu bỏ nàng lại một mình thì không chừng nàng sẽ bị người đàn ông khác lừa đi. Ta biết nàng đang cố ý chọc tức ta, ta cũng thật sự không muốn đi, nhưng ta lại nhất định phải đi. Đó là một nơi vĩnh hằng của cô đơn, cho dù là người hay là thần thì đều có thể chết ở bên trong. Nghe không được âm thánh, những gì nhìn thấy chỉ là thoáng qua tức thì. Nàng không thể đi vào, ta là Đại Thần Thời Không, thời gian và không gian đều đứng về phía ta, chỉ có ta mới có thể sống sót khi vào bên trong"
"Sau đó, ta chia tay với nàng. Ta đi tới thế giới vĩnh cửu, còn nàng thì ở lại bên ngoài. Ta không biết mình đã ở đó bao lâu, phải nói sao về cảm giác ở đó đây? Đó là nơi mà thời gian không gian đều phảng phất như không hề tồn tại, xung quanh ngươi đều là sự tĩnh mịch và hư vô, dường như mọi thứ ở bên trong đều sẽ bị mài mòn. Cho dù là ta thì cũng phải chịu dày vò trong vô tận. Ta cứ nghĩ rằng ta sẽ cứ tiếp tục như thế cho đến khi chết đi, nhưng đột nhiên có một ngày, ta từ trong thế giới vĩnh hằng của sự cô độc đó nhìn thấy một di tích, trong di tích này có một luồng sức mạnh có thể kết nối với thế giới đó. Cũng vào chính ngày hôm đó, trong thế giới yên tĩnh của ta đột nhiên xuất hiện một thanh âm, thanh âm này đã một lần nữa thắp sáng thế giới của ta, cũng khiến ta cả đời không thể nào quên"
"Đầu tiên là có tiếng gõ cửa truyền ra từ di tích, ngay sau đó là một tiếng trêu chọc thanh thúy, nàng nói: Này, Thần Minh đại nhân, còn nhớ ta không?"
Nói xong lời này, hốc mắt của Đại Thần Thời Không đều có chút ướt át, hắn nhìn Chu Tự cười nói:
"Có đôi khi ta nghĩ, có lẽ mình đã được nữ thần may mắn chiếu cố.
Chu Tự tỏ vẻ kinh ngạc, sau đó cười nói:
"Ta cũng cảm thấy vận khí của ngươi rất tốt.
Nhạc mẫu của hắn rất tốt, Thu tỷ của hắn cũng rất tốt.
Vì vậy, nếu đối phương đã có một đứa con tốt như Thu tỷ, thì vận khí đương nhiên cũng không kém bao nhiêu.
Khụ, dù Thu tỷ không có chút ấn tượng nào với Đại Thần Thời Không, cho nên đừng nói chi tới việc có hảo cảm.
"Còn ngươi thì sao? Ngươi có trải nghiệm gì không?"
Đại Thần Thời Không hỏi.
"Không có, thật ra tình cảm của ta và Thu tỷ khá là bình thản.
Chu Tự nhìn bầu trời, cẩn thận suy nghĩ một chút rồi nói:
"Chúng ta gặp nhau lần đầu tiên là vào mùa hè, khi ấy nàng ấy mặc một chiếc váy trắng, rất đẹp. Chỉ là chúng ta đã có một chút hiểu lầm nhỏ, nàng thù dai lắm, nên hiện tại thi thoảng vẫn còn nhắc đến chuyện này. Lúc đầu, ta nghĩ rằng nàng ấy không xem trọng ta, về sau mới phát hiện thì ra chúng ta đã đính hôn luôn rồi. Dưới mưu kế của tỷ tỷ ta, nàng đã chuyển tới nhà ta sống. Sau đó tiền lương của ta bị nàng lấy hết phân nửa, còn mỗi ngày nấu cơm cho ta ăn, có khi ta muốn tự nấu nhưng nàng lại không cho, vô cùng bá đạo. Lúc lật album, ta phát hiện bên trong không có Thu tỷ, nhưng ta cảm thấy nếu là album ảnh gia đình thì nên có đủ mọi người, nên ta đã rửa ảnh của nàng và đặt thêm vào album. Sau đó còn dẫn mọi người đi chụp ảnh gia đình nữa, ảnh đó ta đã để ở vị trí bắt mắt nhất trong phòng khách. Cuộc sống của chúng ta rất bình thản, ta cũng xem đây là cuộc sống bình thường của mình. Sau này Thu tỷ đột nhiên trở về nhà, lúc đó ta phát hiện cuộc sống không có nàng thật sự rất yên tĩnh và nhàm chán, cho nên ta đã tìm một lý do để có thể đi tìm nàng. Tình yêu của chúng ta quả thật khác với loại tình yêu sóng gió của các ngươi, nhưng khi Thu tỷ nói nhớ ta, ta sẽ bỏ xuống tất cả mọi thứ để đi gặp nàng. Dù có hơi xúc động, nhưng khi đó ta quả thật đã làm như thế. Dù không có chuyện gì lớn để thể hiện tình cảm giữa chúng ta, nhưng ta có thể cảm nhận được sự tốt đẹp của Thu tỷ từ những thói quen hàng ngày. Mỗi ngày nàng ấy đều sẽ mặc quần áo mà ta thích, khi ra ngoài cũng bao kín mình lại, còn chạy tới trước mặt ta để hỏi han. Mỗi ngày sẽ nấu những thứ mà ta thích ăn rồi đợi ta đi làm về. Chỉ có điều nàng rất thích trêu chọc ta, ta ăn nói không tốt, cứ luôn bị nàng trêu. Nhưng nói chúng, ta cảm thấy nếu ta kết hôn, thì ta phải kết hôn với Thu tỷ. Dù có ai phản đối thì cũng vô dụng"
Chu Tự vỗ vỗ bả vai nhạc phụ đại nhân nói:
"Ngươi hiểu không?"
"Ta hiểu"
Đại Thần Thời Không nặng nề gật đầu:
"Khi đó ta cũng như vậy, tuy rằng ta không phải là đối thủ của họ, nhưng ta tuyệt đối sẽ không buông tay.
"Vậy chúng ta vẫn có điểm khác nhau.
Chu Tự nghiêm túc nói:
"Vì ta là vô địch, ba ta Tịnh Thần Chu Vương, nhị thúc ta là Đại Đạo Tô Tôn, sư phụ ta là Liệt Dương Lý chủ. Vì vậy, không ai có thể làm đối thủ của ta"
Đại Thần Thời Không:
"..."
Hai người trầm mặc một lát, Chu Tự đột nhiên tò mò mở miệng:
"Đúng rồi, người kết hôn với ngươi là ai? "
"Tiểu Kính đó.
Đại Thần Thời Không thản nhiên nói.
Chu Tự:
"..."
1138 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận