"Có nhiều quyền trượng như vậy sao?"
Tô Thị tò mò hỏi.
"Bình thường là có sáu thanh"
Chu Ngưng Nguyệt suy nghĩ một chút nói:
"Dựa trên lý luận thì Chu Tự, ta, Thu Thiển đều không cần, các ngươi cần hợp đủ sáu người mới được.
"Tại sao Nguyệt tỷ và Thu tỷ lại không cần?"
Tô Thi hỏi lại.
Mấy người Nam Minh Sở cũng không hiểu, nhưng không tiện hỏi lại.
Chỉ có Tô Thị mới can đảm hỏi Thánh Nữ Ma Đạo vấn đề này, những người khác nào có ai dám tùy tiện như vậy chứ?
"Vì Thu Thiển có quyền hành của mình, ta cũng không phải một đứa trẻ, cần gì phải chơi mấy trò trẻ con này với các ngươi chứ?"
Chu Ngưng Nguyệt lấy ra một quả táo xanh từ trong túi ra, xoa xoa rồi cắn một miếng.
Tô Thi gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, nhưng có một vấn về lớn, hình như cô ấy không biết dùng quyền trượng.
Đột nhiên lại có thể sử dụng một chút.
"Sáu người cũng dễ tìm được thôi, ba người thủ lĩnh cộng thêm Hầu Trầm là bốn, sau đó thêm hai thanh niên bên cạnh nữa là đủ" Chu Tự nói.
"Thanh niên nào?
Tô Thi hỏi với vẻ mặt hiếu kỳ.
"Đó là hai người có tình cảm với nhau Âm Túc và Từ đại ca"
Chu Tự thuận miệng giải thích. "Hảo cảm lẫn nhau?"
Tô Thi kinh hãi ngồi xích lại gần Chu Tự.
Thu Thiển vươn tay đẩy Tô Thị về sau.
Nếu không sao Âm Túc lại sợ ngươi sang cửa bên cạnh chứ? Chu Tự trong lòng thầm nghĩ.
Không nói nhiều, sợ ba vị lão bản làm hỏng việc.
"Các ngươi có muốn nghiên cứu một chút về quyền hành này không? Dù ở trong thành nó chẳng có ảnh hưởng gì. Nhưng lỡ đụng phải thì cũng rất nguy hiểm đấy.
Thất Thiên vừa nhìn bọn họ vừa nói.
"Để ở đây trước đi, chờ đến khi cánh cửa trong suốt được mở ra, ta sẽ mang theo nó đi tìm Băng Tuyết Thần Nữ."
Chu Tự nói.
"Ngươi muốn tặng cho Băng Tuyết Thần Nữ sao? Cái này không thích hợp lắm đâu, Thần Minh quá nguy hiểm, dù có ngươi có lấy lòng nàng cũng chưa chắc đã có lợi"
Bạch Bối ngồi một bên nhắc nhở.
Nghe Xích Mông nói về trải nghiệm bên ngoài, bọn họ đều rất sốc.
Hơn nữa lại thấy Thánh Tử Ma Đạo tay không bắt trọn Dã Sinh quyền hành, sắc mặt không thay đổi, chút nữa thì bị doạ đến chết.
"Tặng cho Băng Tuyết Thần Nữ sao?
Chu Tự hỏi với vẻ mặt nghi hoặc, chợt lắc đầu:
"Không phải như các ngươi nghĩ đâu, chỉ là để bọn họ làm việc giúp ta mà thôi"
Hắn không nói rõ chuyện mầm mống quyền hành.
"Thế nhưng muốn nhận được sự hỗ trợ của Thần Minh cũng là điều không dễ dàng"
Bạch Bối tiếp tục nhắc nhở.
Chỉ là chưa được bao lâu nó lại không ngại ngùng mà lên tiếng, vì Chu Tự nói một cách thản nhiên lại ngắn gọn:
"Vậy thì đánh một trận đi, Thần Thái Dương cũng bị ta đánh một trận mới chịu trợ giúp"
Đại Địa Thần Khuyển đứng một bên đắc ý, nghĩ rằng mấy vị trưởng lão không biết gì về thực lực của gia.
Bị nói như vậy, ba vị trưởng lão vẫn xấu hổ mà mở miệng nói tiếp.
Cảm giác kiến thức kém xa so với Thánh Tử.
"Vậy trước tiên ta sẽ đặt nó ở đây"
Nói đến Thất Thiên ngưng tụ đất giữa Băng Tuyết Quyền Hành quanh thân, phòng ngừa bất ngờ đụng đến.
Lúc này Chu Tự cũng khôi phục rất nhiều.
Sau đó đã kể lại toàn bộ những gì đã trải qua.
Nghe thấy có trái cây, Chu Ngưng Nguyệt liền sáng mắt, chỉ muốn được nếm thử.
"Lần này người của Hỏa Nguyệt Cốc hẳn là hồi phục không ít, chỉ cần quang thủ không xuất hiện, là có thể hái được một ít.
Thu Thiển vừa nói vừa rút cánh tay lạnh như băng lại.
Chu Tự vốn định nói gì đó nhưng lại trông thấy tay Thu tỷ bị nhiễm lạnh.
Hắn bắt gọn một cái, sau đó nhét chung vào găng tay con gấu.
Thu Thiển tỏ vẻ kinh ngạc, nhưng không hề phản kháng.
Động tác của Chu Tự Thực vừa tự nhiên lại bình thường, nên không gây chú ý.
"Đúng vậy, dù bọn họ nói gì cũng phải hái một quả cho Nguyệt tỷ ăn thử"
Chu Tự gật đầu đồng ý.
"Nếu có nhiều thì có thể cho ta một quả được không?"
Tô Thi hỏi.
Liếc tam lão bản một cái, Chu Tự nghĩ thầm dù sao Tam lão bản cũng nhiều răng, hắn cũng không thể cự tuyệt.
"Cho các ngươi ba viên mỗi người một viên"
Chu Tử tốt bụng nói.
Ba vị lão bản là người một nhà, người một nhà mà cùng nhau sứt răng.
Ừm, tặng Lý Lạc Thư một quả nữa.
Những thứ tốt đẹp, mọi người cùng nhau chia sẻ, quan trọng là người của Hỏa Nguyệt Cốc sẽ gửi nó tới.
Chúng ta đã giúp chúng một chuyện lớn như vậy, lấy một chút trái cây thì có là gì chứ.
Thấy mọi người đều muốn thử, Thu Thiển cũng muốn có một quả.
Chỉ là vừa định mở miệng, liền bị Chu Tự nhéo tay một cái.
Tỏ ý không để cho nàng nói.
Trong nháy mắt nàng cũng cảm thấy loại trái cây này có vấn đề, chẳng trách lần này Chu Tự lại dễ dãi như vậy, còn chia cho mỗi người một quả.
"Tế đàn của Thần Thái Dương cũng xem như không có tai họa ngầm, hiện tại còn có Hắc Dạ Nữ Thần.
Chu Tự đổi chủ đề.
"Có tìm hiểu kỹ càng xem quang thủ kia là cái gì trước không?"
Thu Thiển nói.
"Đại Boss thì không thể dễ dàng tìm hiểu cặn kẽ thế được, còn phải từ từ nghe ngóng"
Chu Tự tỏ vẻ không quan tâm.
"Tế đàn của Hắc Dạ Nữ Thần không có cách nào khác, luôn cảm giác người mà kẻ địch tìm vốn không phải là Hắc Dạ Nữ Thần Chu Ngưng Nguyệt đưa cho Tô Thi một trái quýt đã bóc.
1094 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận