Hắn ngự trị trên hư không, chỉ là đứng thẳng thôi cũng đủ khiến người ta sinh ra cảm giác e sợ.
Cứ như là chúa tể nơi đây, đến thần minh cũng phải ngước nhìn hắn.
Lúc này ở phía dưới, Thu Thiển và Chu Ngưng Nguyệt cũng hơi bất ngờ, Chu Tự lại tiến vào trạng thái điểm cuối của đạo.
Dù không có đặc hiệu nhưng không gian đang sụp đổ, mọi thứ đều tan rã.
Sự tồn tại của hắn là áp lực lớn nhất cho không gian này.
Gió nhẹ nhàng thổi qua lọn tóc của Chu Tự.
Đây là ngọn gió của đại đạo, có thể dời núi lấp biển.
"Vậy mà lại chẳng hề có tác dụng với ngươi.
Tử Thần Tai Ách ngẩng đầu nhìn Sơn Mạch Thiên Giới, hắn có hơi kinh ngạc:
"Rất nhiều người đều cho rằng dù ngươi có thể tiến vào điểm cuối của đạo, vẫn sẽ có cách để áp chế. Bây giờ xem ra họ đã đoán sai. Ngươi đã vượt qua lẽ thường rồi"
"Cầm tù"
Đột nhiên trên trời vang lên giọng nói.
Ngay sau đó, một lực lượng đặc biệt lao ra khỏi Sơn Mạch Thiên Giới, bắt đầu bay thẳng về phía Chu Tự.
Cứ như là có người vượt qua khỏi quy định nên phải tiến hành áp chế vậy.
Chu Tự nghe thế thì ngẩng đầu.
Giọng nói kia chính là của hắn.
Hắn nhìn thấy có một bóng người đứng dưới Sơn Mạch Thiên Giới.
Bây giờ đôi mắt của Chu Tự có thể vượt qua khỏi thời gian và không gian, nhìn rõ gương mặt của đối phương.
Chính là thiếu niên kia.
Lúc này lực lượng xung quanh vọt về phía Chu Tự. Hắn cũng chỉ nhẹ nhàng nhìn một cái, tất cả mọi thứ đã tan thành mây khói.
Chợt, Chu Tự nhìn về phía thiếu niên kia rồi nói khẽ:
"Cầm tù"
Hắn vừa dứt lời, ba ngàn đại đạo phun trào nhào về phía thiếu niên kia.
Những nơi đại đạo đi qua đều tan rã, không hề có một ngọn cỏ còn sót lại.
Thiếu niên này thấy vậy thì sợ hãi, hắn dẫn động lực lượng từ Sơn Mạch Thiên Giới. Lúc này, hắn viết một chữ rồi giận dữ mắng mỏ:
"Tán!"
Chu Tự mỉm cười, giọng nói mênh mông vô bờ:
"Tán!"
Rầm!
Chữ của thiếu niên kia bị xé toang, cả người hắn cũng bị đánh lui ra ngoài.
Lúc này, ba ngàn đại đạo đã triệt để cầm tù đối phương.
Trong nháy mắt hắn đã mất đi năng lực phản kháng. Thậm chí cả hành động cũng bị hạn chế.
Ầm!
Hắn rớt từ trên cao xuống, lại trùng hợp rớt vào mặt hồ.
Cùng lúc đó, một trận pháp trói đối phương lại.
Chu Tự không thèm để ý tới những việc này, hắn quay đầu lại nhìn về phía Tử Thần Tai Ách rồi nói:
"Côn trùng đáng ghét đã biến mất rồi, bây giờ chúng ta có thể tiếp tục"
"Nhân loại, ta cảm thấy ngươi đang ra oai phủ đầu ta Tử Thần Tai Ách nhìn thoáng qua Chu Tự rồi nở nụ cười lạnh lùng.
"Ngươi sợ à?"
Chu Tự hỏi ngược lại.
"Sợ ư? Ta đã xuất hiện ở đây thì không bao giờ biết sợ là gì"
Tử Thần Tai Ách nhìn Chu Tự, lực lượng trên người bắt đầu bộc phát.
Bốn loại quyền hành hội tụ, quanh người hắn còn có một con sông vờn quanh.
Lực lượng kinh khủng, thậm chí khiến thân thể của hắn bắt đầu tan rã.
Dường như vì quyền hành không thể dung hợp lại với nhau.
"Ta sẽ ép bản thân vào một cảnh giới trước nay chưa từng có, để thử xem điểm cuối đạo của ngươi"
Tử Thần Tại Ách nói một cách điên cuồng.
Chu Tự rất bình tĩnh, hắn nhìn người trước mặt, nhẹ nhàng nhếch môi thốt ra:
"Tốt thôi"
"Ta không tin ta sẽ thua"
Tử Thần Tai Ách bước ra một bước, mây gió bão táp, không gian run rẩy:
"Thuở nhỏ ta kham khổ, gặp quá nhiều trắc trở, ta đi từng bước một tới vị trí ngày hôm nay, quyền hành của ta cũng do ngưng tụ từng chút một. Sau khi ta trở thành thần minh chưa từng dậm chân tại chỗ. Ta trải qua tất cả cực khổ trên thế gian này, đánh vỡ tất cả trở ngại. Như thế mới có thể lên đỉnh vinh quang, trở thành một trong những thần minh mạnh nhất. Sao ta có thể thua được chứ" Thiên địa quyền hành hội tụ, ngưng tụ trên người Tử Thần Tai Ách theo từng đường.
Chu Tự thấy Tử Thần Tai Ách cường đại như vậy nhưng nét mặt cũng chẳng hề thay đổi chút nào, hắn nói bằng giọng bình thản: "Ta khác với ngươi, không có quá khứ bi thảm như thế. Nhiều năm trước ta đi vào thế giới này, học võ từ nhỏ, gặp vô số kẻ địch, chân ta đạp đường vô địch, quyền đánh địch trong thiên hạ. Tới bây giờ chưa từng bại trận.
Bây giờ ta chưởng quản ba ngàn đạo pháp nơi đây, trở thành điểm cuối của đạo, càng không thể thua ngươi"
Khí tức của Chu Tự lên cao dẫn động thiên địa:
là bổn Thánh Tử không bắt nạt ngươi, một chiêu. Nếu qua một chiêu ngươi còn chưa thua thì ta quay đầu "Chỉ rời khỏi đây.
"Ha ha ha, ngươi đánh gia thấp ta rồi"
Tử Thần Tai Ách cười ha hả, quyền hành bắt đầu ập tới Chu Tự như sóng thần.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều cảm nhận được áp lực. Quang Thủ kinh sợ:
"Tử Thần tử chiến đến cùng, thật sự hắn không để lại đường lui cho mình sao?"
Lực lượng kinh khủng, ngay cả Tai Họa cũng rung động, Tử Thần Tai Ách quá mạnh.Cả mảnh trời đều như bị che đậy, Tử Thần Tai Ách chính là mọi thứ nơi đây.
Thậm chí họ còn cảm nhận được bầu trời đang sụp đổ.
Trên hải vực, nữ thần Hắc Dạ nhìn về phương xa, trong đôi mắt không gợn sóng nổi lên một chút kinh ngạc. "Xem ra ngươi cũng rất kinh ngạc, Tử Thần Tai Ách thật sự rất muốn trực tiếp lấy được Con Mắt Toàn Tri" Bóng người kia cười hỏi:
"Ngươi cảm thấy hắn có thể thành công không?"
Nữ thần Hắc Dạ không hề mở miệng.
1105 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận