Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 815: Sao Những

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
"Ngày mai phải đi làm, ngươi nhớ đó"
Thu Thiển ôm chăn ra ban công phơi, thuận tiện nhắc nhở Chu Tự.
"Được rồi"
Chu Tự gật đầu.
Chỉ là Thu Thiển vừa đi không bao xa thì lại quay lại, sau đó nàng nhìn Chu Tự mà để lộ nụ cười.
Chu Tự hiểu ngay trong nháy mắt, hắn cười nói:
"Lão bà"
"Lão công"
Thu Thiển cũng trả lời.Vì Nguyệt tỷ quay về nên họ không dám gọi như thế nữa, Chu Tự biết Thu tỷ muốn tranh thủ nghe thêm một chút.
Thu tỷ trong dáng vẻ vợ hiền này quá khiến cho người khác thích.
Đương nhiên là bình thường hắn cũng thích.
Buổi trưa.
Thu Thiển nấu rất nhiều món.
"Nguyệt tỷ nói khi nào nàng về?"
Chu Tự ngồi cạnh bàn ăn rồi cất tiếng hỏi.
Nguyệt tỷ vẫn chưa trở về, họ cũng chưa bắt đầu ăn.
Ăn tết, Chu Ngưng Nguyệt quay lại họ vẫn muốn cùng nhau ăn cơm. "Nàng nói là khoảng mười giờ là tới, bây giờ cũng đã mười hai giờ rồi" Thu Thiển nhìn đồng hồ, nàng cũng cảm thấy có chút thắc mắc. Đột nhiên Chu Tự sửng sốt một chút:
"Tô Thi có đi theo Nguyệt tỷ không vậy?" "Dường như nàng nói là tới thư viện Thu Thiển cũng đã nghĩ ra điều gì đó.
Trong lúc nhất thời hai người đứng bật dậy.
Thu Thiển mặc áo khoác vào rồi ra khỏi nhà với Chu Tự.
Không cần nghĩ cũng biết, Chu Ngưng Nguyệt lại lạc đường rồi. "Nguyệt tỷ sẽ lạc ở đâu chứ?"
Thu Thiển đi xuống dưới lầu, nàng hỏi.
"Ta biết, có một ngã tư, nàng thường xuyên đi lạc ở đó"
Chu Tự trả lời.
Sau đó hai người đi đến ngã tư kia.
Quả nhiên bọn họ nhìn thấy một tiểu nữ hài mặc áo khoác, đeo túi xách hình con gấu trên lưng, nàng đang cầm bản đồ nhìn trái nhìn phải.
Hình ảnh này khiến Chu Tự nhớ tới lần đầu tiên hắn gặp Nguyệt tỷ.
Khi đó Chu Ngưng Nguyệt cũng búi hai búi tóc tròn trên đầu như thế này, mặc váy ngắn áo khoác, sau đó lạc đường.
Hai người Chu Tự xuất hiện không lâu thì Chu Ngưng Nguyệt cũng đã nhìn thấy, nàng cất bản đồ đi, lấy một miếng dưa hấu ra rồi đi tới chỗ họ:
"Vừa rồi ta đi mua dưa hấu, ngon lắm đó"
Chu Tự:
"..."
Nhưng hắn vẫn nhận lấy miếng dưa hấu đó.
"Nguyệt tỷ mua dưa hấu tốn bao nhiêu thời gian?"
Thu Thiển hỏi.
Ba người vừa nói vừa đi về nhà.
"Ta cũng không phải tiểu hài tử tám tuổi, mua dưa hấu có thể tốn bao nhiêu thời gian chứ?"
Chu Ngưng Nguyệt bình tĩnh nói.
"Qua tết rồi, Nguyệt tỷ đã chín tuổi"
Chu Tự sửa lại.
"Là hai mươi chín tuổi"
Thu Thiển sửa lại lần nữa.
Chu Ngưng Nguyệt lấy trái cây ra rồi bắt đầu ăn, nàng hoàn toàn không để ý tới những chuyện này.
Chờ họ về tới nhà mới bắt đầu ăn cơm.
"Sắp qua được phó bản rồi à? Mấy ngày nay các ngươi có vào đó xem không?"
Chu Ngưng Nguyệt tò mò hỏi.
Chu Tự muốn vượt qua phó bản trong Bảo Tàng Thư, đây là chuyện bình thường.
Bây giờ ăn tết xong rồi, cũng là lúc nên vào đó.
"Không có"
Chu Tự trả lời.
Chu Ngưng Nguyệt còn định hỏi thêm gì đó, nhưng ánh mắt của nàng va phải ga giường đang phơi ngoài ban công, nàng đột nhiên thốt lên:
"Tô Thi bảo ta qua chỗ nàng ở hai ngày, đột nhiên ta cảm thấy nên suy nghĩ nghiêm túc một chút, đi qua đó ở một tháng cũng được.
Mặt Thu Thiển đỏ rực lên, nàng im lặng ăn cơm.
"Tam lão bản phải đi làm, Nguyệt tỷ ăn gì giờ?"
Chu Tự tò mò mà hỏi"
"Cũng đúng, vậy ta không đi nữa Chu Ngưng Nguyệt uống canh, gật đầu đáp lời.
"Mấy ngày nay Nguyệt tỷ đi đâu?"
Thu Thiển đổi chủ đề.
Chu Ngưng Nguyệt nghe tới đây thì cũng trở nên hào hứng:
"Sau khi ta tấn thăng xong xuôi thì đi tới Dạ Nguyệt Thánh Địa một chuyến. Nơi đó khá là thú vị, chưởng giáo tặng cho ta và Tô Thi khá nhiều thứ. Sau đó bọn ta lại tới Đạo Tông Thiên Vân, dường như cha không thích người ở đó cho lắm, suýt chút nữa là đánh nhau. Nhưng ta và Tô Thi lại nhận được khá nhiều quà, bọn họ nói cũng muốn sinh một đứa con gái. Lúc trước ăn tết cũng không được đi nhiều nơi như thế, ta thấy cũng thú vị lắm" Chu Tự nghe vậy mà có chút hâm mộ, hắn cũng muốn đi.
Nhưng đi tới mấy chỗ này so với ở bên cạnh Thu tỷ thì hắn vẫn chọn Thu tỷ.
Phải tranh thủ thời gian ở bên cạnh Thu tỷ, những chỗ khác sau này vẫn sẽ có cơ hội đi.
"Vậy lúc nào chúng ta vào phó bản?"
Thu Thiển hỏi.
"Tối nay đi, gọi những người khác tới nữa"
Chu Ngưng Nguyệt ăn sườn, nàng nói.
Chu Tự gật đầu.
Đúng là trước mắt không có việc gì, có thể chú tâm vượt qua phó bản.
Vì chưa vượt qua được phó bản thì manh mối mới lấy được cũng chẳng có tác dụng gì.
Nhưng Nguyệt tỷ trở về rồi, hắn cũng phải gọi điện thoại cho lão cha đòi phí tấn thăng mới được.
Hai ngày nữa tiểu khô lâu chắc cũng sẽ gửi tin tới, phải chú ý một chút.
Dường như II còn lang thang trong dị thế giới, không biết ở thế giới khác có để lại truyền thuyết của hắn hay không.
Đúng là hâm mộ mà, chỉ có hắn ở nhà chơi với Thu tỷ.
Sống cuộc sống vợ chồng bình thường.
Ăn cơm xong, Chu Tự đi ra ban công gọi điện thoại cho lão cha.
"Ngô nhi, tìm vi phụ có chuyện gì?"
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Chu Nhiên.
"Cha, là thế này, ta có một chuyện muốn thương lượng với ngươi một chút"
Chu Tự sắp xếp câu cú rồi nói một cách nghiêm túc:
"Có phải tấn thăng là chuyện rất quan trọng đúng chứ?"
1127 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận