Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1220: Khó Nhai

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
Càng đọ sức, Lý Lạc Thư càng cảm thấy nội tình của mình không đủ.
Đây cũng là nguyên nhân hắn không thể nào hoàn toàn khống chế vô thượng kiếm đạo.
Phải tìm hiểu về bản thân nhiều hơn, từ đó hiểu rõ kiếm của mình.
Khi mọi thứ đạt tới viên mãn, đó chính là vô thượng kiếm đạo.
Ầm!
Lý Lạc Thư đánh ra một kiếm, dẫn theo kiếm ý.
Hai người Quang Thủ bất ngờ, người này quá mạnh mẽ.
Nếu cho hắn thời gian thì đúng là không thể lường trước.
Lúc này đột nhiên họ phát giác được mặt hồ dưới chân xuất hiện thay đổi.
Cả ba vội vàng lùi về sau.
Mà Chu Ngưng Nguyệt đang thả đồ bên hồ cũng đã nhận ra điều gì đó, nàng vội vàng dẫn Thu Thiển lùi về sau.
Thu Thiển không hề do dự, rời khỏi đó với Chu Ngưng Nguyệt.
Lúc nàng nhớ lại muốn hỏi tình hình thì đột nhiên có một tiếng động rất lớn vang lên trong hồ.
Ầm!
Nước hồ bị hất lên tới tận trời.
Khi mọi người nhìn về phía nước hồ thì mới phát hiện thật ra đó không phải nước, mà là do quyền hành ngưng tụ thành.
Đây là biển quyền hành.
Rầm!
Hai bóng người vọt ra khỏi hồ nước, lực lượng của họ đang không ngừng va chạm, không gian cũng vì đó mà vỡ vụn.
Tất cả mọi người xung quanh vội rút lui.
Dù sao họ bị áp chế rồi, mà hai người này không hề chịu ảnh hưởng.
Lực lượng cường đại bộc phát như không cần tiền.
Rầm rầm!
Qua một chiêu, Chu Tự đứng lơ lửng trên không, hắn nhìn về phía Tử Thần Tại Ách mà nói:
"Khó nhai thật.
Hắn đánh lâu như thế mà không thể nào phá vỡ phòng ngự của đối phương.
Quá mạnh.
Không hề giống với Thần Phong Bạo khi xưa.
"Nhân loại, nếu ngươi không bị ảnh hưởng, vậy ngươi phải mạnh hơn. Nếu ngươi không mạnh hơn thì ta sẽ thắng"
Lúc này lực lượng của Tử Thần Tai Ách lại ngưng thực thêm một lần Nữa.
Thần lực của hắn mạnh lên theo cấp số nhân với một tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Chu Tự thở dài một tiếng, hắn đáp:
"Vậy ta dùng toàn lực đây"
Trong nháy mắt đại đạo phun trào, không gian xung quanh bắt đầu sụp đổ rồi dựng lại.
Điểm cuối của đạo.
Mở ra.
Giờ khắc này, thế giới trong mắt Chu Tự khác với mọi người.
Hắn thu hết vào mắt ba ngàn đại đạo vào mắt.
Điểm cuối của đạo.
Một cảnh giới vừa mới xuất hiện tại tu chân giới, cảnh giới này chỉ thuộc về một người.
Trong nháy mắt cảnh giới này xuất hiện, toàn bộ cường giả ở tại tu chân giới đều có thể cảm nhận được.
Không chỉ là lần đầu tiên, mà lần nào cũng đều cảm nhận được.
Vân Tiêu Tiên Tử đang ở tại Thanh Thành xa xôi, nàng đứng trên ban công nhìn về phía chân trời, cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
"Bây giờ Thánh Tử vừa ra tay là mọi người đều biết, không biết lần này hắn muốn ra tay đánh ai"
Trình tỷ đứng bên cạnh nàng thì bình tĩnh hơn.
"Người thuộc cảnh giới này như các ngươi đúng là tội nghiệp, hơi chút lại nhận được biến hóa đến từ thiên địa.
Vân Tiêu Tiên Tử nghe vậy thì lấy điện thoại di động ra rồi nói:
"Tada, Trình trưởng lão nhìn này, ta đã kết bạn với tiền bối Chu Tước rồi đó. Không những vậy mà ta cũng biết cách offline rồi, chờ sau này có kỳ đà cản mũi xuất hiện thì ta cũng có thể offline. Tiền bối Chu Tước dạy ta đón quả thật cảnh giới này còn nhiều thứ ta không hiểu được. Bây giờ có mấy vị tiền bối chỉ đạo, tốc độ tiến bộ của ta đã cao hơn nhiều, ta cảm thấy phiên bản thiên tài của bản thân lại quay về rồi"
Trình trưởng lão liếc mắt, sau đó đi xem ti vi.
Vân Tiêu Tiên Tử đi theo vào:
"Nghe nói hai thực tập sinh kia mang tới cho chúng ta một ít đặc sản, không biết là cái gì. Ngày mai hoặc ngày mốt là giao tới. Rất lâu rồi ở thư viện không ai tặng gì, mấy tiểu tử này không biết kính già yêu trẻ là gì cả"
"Ngươi cũng không ngẫm lại xem ai mới là người mới?"
Trình trưởng lão cười ha hả.
"Ta u?"
Vân Tiêu Tiên Tử ngẫm lại thì thấy đúng là thế:
"Vậy ta nên tặng đồ gì cho họ ăn đây? Đặc sản của Dạ Nguyệt Thánh Địa chúng ta là gì? Chúng ta tràn ngập mỹ nữ, cái này tặng được à?"
Trình tỷ ngồi trên ghế sô pha, nàng cười nói:
"Ngươi đi hỏi Thu Thiển xem sao"
"Trình trưởng lão, chúng ta phải đổi cách suy nghĩ đi Vân Tiêu Tiên Tử ngồi xuống bên cạnh Trình trưởng lão rồi nói:
"Chúng ta có thể trực tiếp sắp xếp xem mắt mà, giúp họ thoát ế, ngày mai ta sẽ đi hỏi xem sao"
Trình trưởng lão chỉ cười không nói.
Lúc này trong hồ Khô Tịch, các cường giả đều ngẩng đầu nhìn lên cao.
Trong lòng mỗi người đều có cảm giác bất an vô cùng mãnh liệt.
Lúc này, trên bầu trời mây đen toán loạn, không gian tan rã sụp đổ.
Như tận thế giáng lâm.
"Trời ơi, xảy ra chuyện gì vậy?
Trên tường thành, một số cường giả của Đọa Linh Tộc thấp thỏm lo âu.
"Ta cảm nhận được sự tồn tại của thần"
Đột nhiên có người mở miệng nói.
Rất nhanh những người khác cũng đã cảm nhận được, sau đó họ nhìn lên bầu trời, cũng nhận thấy rất rõ sự tồn tại của thần họ.
Sau đó một bóng người lọt vào tầm mắt của họ.
Chính là thần của họ.
Dù không thể nhìn rõ được nhưng vì tín ngưỡng, họ có thể xác định được bóng người này chính là thần của mình.
Mà đối diện thần có một bóng người đang đứng, người này làm trời đất rung động, khiến vạn vật vỡ vụn.
1114 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận