Hắn quay đầu lại nhìn thì quả nhiên thấy Thu Thiển đang ngồi bên cạnh mình, khóe miệng còn nở nụ cười.
Nàng mặc quần dài, khoác áo, như tiểu cô nương mười tám tuổi mới lớn.
"Thu tỷ"
Chu Tự nhẹ giọng kêu một tiếng.
"Ta đây"
Thu Thiển trả lời.
"Sang năm ta tiếp tục thích ngươi"
Chu Tự nói.
"Vậy năm sau thì sao?"
Thu Thiển hỏi.
"Vẫn thích"
"Hai năm sau thì sao?"
"Còn thích không?"
Chu Tự thấy Thu Thiển định hỏi tiếp thì nói vội:
"Ta chỉ thích Thu tỷ một năm thôi, đó là mỗi một năm"
Thu Thiển nghe vậy thì nở nụ cười, sau đó nàng ghé vào tai Chu Tự mà nói khẽ:
"Mẹ ngươi đứng sau kìa"
Chu Tự nghe vậy thì hoảng hốt, hắn vội vàng quay ra sau kiểm tra, nhưng không nhìn thấy gì cả, mình bị Thu tỷ lừa rồi.
Chu Tự quay đầu lại muốn tìm Thu Thiển tính sổ.
Nhưng vừa mới quay đầu thì môi hắn đã chạm phải thứ gì đó.
Hắn dừng lại, phát hiện bản thân đang đối mặt với Thu tỷ.
Lúc này Thu Thiển mới cười, nàng lùi về sau một bước rồi nói:
"Đúng rồi, ta quên nói, vậy sau này mỗi một năm ta đều chỉ có thể nghe lời ngươi thôi. Còn nữa, cha mẹ ngươi ra ngoài dạo phố rồi"
"Nếu không ta cũng không dám to gan như thế"
Thu Thiển nói xong thì đi làm bữa sáng cho Chu Tự.
Chu Tự:
"..."
Miệng thì nói nghe lời ta, nhưng lần nào cũng trêu lên trêu xuống.
Sau đó hắn đưa tay lên sờ môi của mình, định đi đánh răng rửa mặt.
Nhưng vừa mới tới nhà vệ sinh đã thấy tam lão bản mặc đồ bộ con nai đi từ trong phòng ra, định làm vệ sinh cá nhân.
"Sao đồ bộ của ngươi khác lúc trước vậy?"
Chu Tự tò mò mà hỏi.
Tô Thi "Đồ bộ của ta có cá sấu, có nai con, có cả thỏ con nữa"
ngáp một cái rồi nói.
Xem ra Nguyệt tỷ thật sự rất thích đồ bộ gấu nhỏ, nàng không có những hình thù khác.
"Nguyệt tỷ vẫn chưa dậy à?"
Chu Tự hỏi.
"Ừ, Nguyệt tỷ nói vẫn còn sớm.
Tô Thi gật đầu trả lời.
Lúc này nàng đã chiếm nhà vệ sinh thành công, bắt đầu đánh răng mà chẳng hề khách sáo.
Nếu là Thu Thiển thì Chu Tự còn có thể chen lấn một chút, tam lão bản thì thôi vậy.
Mới sáng sớm đã xúi quẩy.
Chu Ngưng Nguyệt bị Thu Thiển lôi ra ngoài.
"Dậy rồi đây, ta dậy rồi mà"
Chu Ngưng Nguyệt gào thét.
Chu Tự và Tô Thi cứ khoanh tay đứng nhìn.
"Thu tỷ lợi hại thật đấy.
Tô Thi có chút bội phục mà nói.
Chu Tự thì không nói gì, hắn thường xuyên nghe nói hồi còn nhỏ Nguyệt tỷ rất hay đánh người.
Nhưng lớn lên rồi thì rất ít khi ra tay.
Ngay cả Tô Thi cũng không đánh, từ đó có thể thấy sự ngoan ngoãn của Nguyệt tỷ.
Chu Tự chưa thấy được bộ dạng hung tàn của Nguyệt tỷ, hắn cảm thấy có chút đáng tiếc. Không biết nó sẽ như thế nào.
Đợi họ ăn sáng xong thì vẫn chưa thấy bốn người lớn quay về.
Cuối cùng họ thu dọn một chút, chuẩn bị đồ ăn rồi đi thành Biên Giới tu luyện.
Trên những ngọn núi kéo dài liên tiếp tại Từ gia.
Trên một đỉnh núi nào đó, có mười hai cây trụ đang được dựng lên.
Ở giữa là một quảng trường khổng lồ, xung quanh cũng có rất nhiều khoảng trúng.
Lúc này công trình sắp hoàn công.
"Sao rồi?"
Một người đàn ông trung niên hỏi người chủ trì công việc.
Từ Cư Cừu thấy người đàn ông trung niên thì cúi đầu cung kính nói:
"Lục trưởng lão, trong hôm nay là có thể hoàn thành"
Lục trưởng lão Từ gia nhìn gương mặt thì vẫn còn trung niên, nhưng tóc mai đã bạc, hắn hài lòng gật đầu:
"Vậy là tốt rồi, hai ngày nữa cũng nên bắt đầu cuộc chiến Thập Nhị Chi Trụ. Lần này Từ gia chúng ta chỉ cần không quá kém là được rồi"
Tổ chức cuộc chiến Thập Nhị Chi Trụ là vì danh tiếng, ít nhất khiến cho những tông môn to lớn khác thừa nhận thực lực Từ gia sung túc.
"Nghe nói lần này mời rất nhiều tông môn"
Từ Cư Cừu tò mò hỏi mà hỏi.
Tu vi của hắn là Nguyên Linh tứ phẩm, trong tộc cũng được xem là một cường giả, nếu không sao có thể chủ trì lần xây dựng Thập Nhị Chi Trụ lần này. Nhưng đối với chuyện mời tông môn thì hắn không thể nào nhúng tay được. Nghe nói đều là do mấy vị trưởng lão và tộc trưởng tự mình đi mời.
Đối với họ mà nói cuộc chiến Thập Nhị Chi Trụ lần này vô cùng quan trọng.
"Đúng thế, những tông môn đủ mạnh đều đã mời rồi"
Lục trưởng lão Từ gia gật đầu nói:
"Đạo Tông Thiên Vân, Thiên Hạ Nhất Kiếm, Dạ Nguyệt Thánh Địa, Thập Nhị Minh Linh Môn, Ma Môn, Thập Nhị Tịnh Đường, Hợp Hoan Tông, Tiên Linh Cốc...Có thể kể tên ra được đều đã mời rồi. Lần này cũng không mong họ phái ai quan trọng tới chỉ cần có người tới là đủ rồi. Ít nhất Từ gia chúng ta có thể mời được những tông môn này.
Từ Cư Cừu nghe nói thế cũng vô cùng hưng phấn, những tông môn này không phải cứ muốn mời là mời được Họ có thể mời được cũng mang ý nghĩa là địa vị của Từ gia trong tu chân giới đã tăng lên.
"Đúng rồi, Từ Từ về chưa?"
Lục trưởng lão Từ gia hỏi.
"Vẫn chưa, tạm thời hắn chưa muốn về, nhưng trong hai ngày này tộc trưởng sẽ tìm người đưa hắn về"
Từ Cư Cừu đáp lời.
Hắn không dám để cho Từ Từ trở về, nhất là sau khi gặp mặt lần trước.
Lỡ đâu lại gặp được tiền bối cấp bậc kia nữa, hắn sợ rằng sẽ xảy ra chuyện.
"Cho dù không giao lưu với các đại môn phái thì cũng phải luyện tay với người trong nhà cứ. Thiên phú thần thông của hắn mở ra rất nhanh, đáng tiếc là tốc độ tu luyện không theo kịp. Nhưng cái này có thể luyện được, hắn phải cố gắng lên"
Lục trưởng lão Từ gia nói.
Họ nhìn Thập Nhị Chi Trụ, cuối cùng không nói gì nữa mà chỉ im lặng chờ đợi cuộc chiến này bắt đầu.
1082 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận