Nhưng Chu Tự hoàn toàn không biết mình bị dính khí tức của thần minh.
Nếu như biết sớm hơn,...chắc lúc đó mình vẫn quyết định như vậy.
Dù sao Chu Tự đã bị sắc đẹp của Thu tỷ mê hoặc tới nỗi thần hồn điên đảo, làm gì để ý tới khí tức chứ.
Muốn trách thì phải trách người tạo ra thiết luật, một lỗi lớn như thế cũng không biết đường sửa nữa.
Sau đó Chu Tự lại hỏi chuyện của Thần Vận Mệnh.
"Thần Vận Mệnh, năm đó hắn chết rất thảm, hắn không dám là người đầu tiên quay lại đâu, cùng lắm là một số quyền hành thức tỉnh mà thôi"
Đại Địa Nữ Thần cười nói:
"Hắn tìm ngươi có lẽ là vì ngươi dính khí tức của thần. Hắn muốn mượn trạng thái ổn định của ngươi, đúng rồi, ta cũng chưa hỏi bây giờ ngươi có thân phận gì. Nếu như thân phận của ngươi cao thì chắc Thần Vận Mệnh sẽ khách sáo với ngươi một chút, ngươi cũng không cần quá lo lắng"
"Thân phận địa vị?"
Chu Tự rất thích câu hỏi này, trước đây hắn chỉ là người bình thường, thỉnh thoảng chỉ nói mình là đại hiệp. Gần đây thì khác rồi, mình còn có một thân phận là ông trùm nhân vật phản diện.
"Ừ, ta cảm giác trong huyết mạch của ngươi có sự tồn tại khá là lợi hại. Ngươi dám cưới Thu Thiển thì ít nhiều dù cũng có người chống lưng"
Đại Địa Nữ Thần nói một cách chân thành.
"Phụ thân ta là Ma Đạo Cự Phách Chu Tự trả lời.
"Ma Đạo Cự Phách? Có tên gọi nào lợi hại hơn không?"
Đại Địa Nữ Thần hỏi.
Nàng cảm thấy bốn chữ Ma Đạo Cự Phách nghe không đủ lợi hại.
"Tịnh Thần Chu Vương, nghe nói đây là tên gọi khác của hắn.
Chu Tự nói.
Đại Địa Nữ Thần nghe vậy thì sững người ngay tại chỗ, nàng nhìn chằm chằm Chu Tự với ánh mắt khó mà tin được.
"Có gì không đúng à?"
Chu Tự hỏi rồi nói tiếp:
"Nếu cái này không được tốt lắm thì dùng tên của sư phụ ta, hình như hắn là Liệt Dương Lý Chủ"
Đại Địa Nữ Thần thẩn thờ nguyên tại chỗ một lúc lâu, cuối cùng nàng hít sâu một hơi, cười khan vài tiếng rồi nói:
"Nghe đều rất lợi hại, đến lúc đó Thần Vận Mệnh ít nhiều gì cũng có thể khách sáo một chút, không tới nỗi làm hại ngươi. Ngươi yên tâm đi, Thần Vận Mệnh chẳng đáng là gì, đương nhiên vẫn cần có lòng cảnh giác cơ bản Sau đó Đại Địa Nữ Thần lại nói những câu giống như Hắc Dạ Nữ Thần và Thần Thái Dương đã nói. Chu Tự lấy được thông tin thì rời khỏi Cửa Đại Địa.
Đại Địa Nữ Thần nhìn thấy Chu Tự rời khỏi đây mà vội vàng núp ra sau thần tỏa rồi run lẩy bẩy không ngừng.
"Chẳng trách hắn dám lấy Thần Minh Chi Nữ, chẳng trách lại không hề sợ hãi, chẳng trách lần đầu tiên nhìn thấy họ đã không kìm được mà tim đập nhanh liên hồi"
"Chủ ta không ở đây, quả nhiên không có cảm giác an toàn"
"Chắc chắn Thần Vận Mệnh không điều tra mấy người đó trước khi tới, khi hắn nhìn thấy Chu Tự là có thể nhìn thấy một chút, đến lúc đó hắn sẽ sợ mất mật"
Dưới một bầu trời đầy sao nào đó, Quang Thủ xuất hiện từ trong hư không.
Một bóng người ngưng tụ trong lòng bàn tay, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời sao. Đúng lúc này, có bốn tia sáng giáng xuống.
Một tia sáng trong đó mang theo quyền hành Phong Bạo, ba tia còn lại chẳng có gì cả.
"Tòa bộ đều vẫn lạc rồi"
Hắn nhận lấy quyền hành Phong Bạo rồi thở dài một tiếng:
"Chỉ có quyền hành của Tả Vu Lai trở về, ba vị khác thậm chí còn chẳng để lại quyền hành. Họ là những tồn tại cận kề với thần minh nhất. Nếu dựa theo cách xếp hạng của tu chân giới thì ít nhiều gì cũng đã đặt chân vào nhất phẩm. Vậy mà bây giờ lại lặng im không một tiếng động mà chết đi, chỉ là... Người đàn ông đứng trên Quang Thủ quan sát cẩn thận một chút, cuối cùng mới đưa ra kết luận. "Tả Vu Lai có thể để lại quyền hành, cũng có nghĩa người ra tay không phải Ma Đạo Cự Phách, là một người khác hoàn toàn. Ba vị còn lại cũng không giống như là bị một đao kia làm tổn thương, ngược lại có chút giống với đạo pháp.
Hắn ngẫm nghĩ một lúc mới thì thầm nói nhỏ:
"Thiên Nhân Hợp Nhất, Đại Đạo Tô Tôn. Chỉ là, vì sao Ma Đạo Cự Phách không ra tay?"
Ma Đạo Cự Phách không ra tay, ngược lại là hai người hoàn toàn khác.
Thậm chí còn kinh động đến Đại Đại Tô Tôn, nếu nói trong chuyện này không có vấn đề gì thì ai tin được chứ?
"Chẳng lẽ Ma Đạo Cự Phách đã suy yếu tới mức không thích hợp ra tay nữa hay sao?"
Người đàn ông đứng trên Quang Thủ mạnh dạn suy đoán.
"Cũng không có khả năng này, vậy tại sao Tô Tôn lại ra tay?"
"Có lẽ đúng là Ma Đạo Cự Phách không thích hợp để động thủ, nhưng hắn suy yếu là giả. Một người như hắn thật sự có thể suy yếu ư?" Suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng người đàn ông đứng trên Quang Thủ thở dài một tiếng, hắn thu hồi quyền hành Phong Bạo lại rồi lẩm bẩm, giống như tự nói với mình, lại giống như là đang dặn dò ai đó: "Cuối cùng các ngươi cũng không thể khiến Ma Đạo Cự Phách ra tay, cần gì phải làm thế chứ? Nhưng ta vẫn tuân thủ lời hứa, đứng đây chứng kiến sự vẫn lạc của các ngươi. Dù các ngươi không kiểm tra được trạng thái của Ma Đạo Cự Phách. Nhưng ít nhất đã để cho ta suy đoán được đối phương có thể đã trở nên mềm lòng, hoặc là không thích hợp để ra tay. Ít nhiều gì cũng xem như có thu hoạch. Một ít lợi ích sẽ được trao cho đời sau hoặc thế lực của các ngươi, quyền hành cũng sẽ được trả lại. Ta vẫn là câu nói kia, hợp tác với ta các ngươi không cần lo lắng những chuyện này. Vậy, giao dịch kết thúc"
1078 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận