Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 772: Lại Đánh

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Ồ, hình như là Hợp Hoan Tông. Chẳng trách, nam thì điển trai, nữ thì xinh đẹp. Có lẽ cũng chỉ có những người này không sợ người của Mười Hai Trụ Cột.
Diêm Lượng không để ý người phía đưới, hắn nhìn chằm chằm Từ Từ nói:
"Được, ta chấp nhận lời khiêu chiến của ngươi, chỉ sợ ngươi bị ta đánh cho thê thảm, lại có một môn chủ màu mè nào đó nhảy ra.
"Không đâu, đây là chuyện của bản thân ta"
Từ Từ lắc đầu nói. Đây là chuyện của nhà họ Từ, hắn không xuống cũng không được. Sau đó hắn bế Từ Thanh Thanh đi sang một bên. Từ Thanh Thanh bị trọng thương tóm cánh tay của Từ Từ, nói một cách khó khăn: "Đạo...đạo hữu, hắn thực sự rất mạnh" "Không sao đâu, Thanh Thanh tỷ, ta có thể ứng phó.
Từ Từ kéo tay của Từ Thanh Thanh ra, trấn an nói.
Từ Thanh Thanh mặt mũi tím bầm, mắt cũng khó mà mở ra được, sau khi nghe thấy giọng nói này liền ngẩn người. Nàng chưa nghe ra giọng nói đó là của ai, mà sững sờ vì câu Thanh Thanh tỷ. Giọng điệu này khiến nàng nhớ đến tộc đệ mà trước đây từng đi theo sau nàng. Không..không thể nào?
Từ Thanh Thanh cứ vậy nhìn Từ Từ đi lên võ đài.
Trong số đấu giả thất phẩm nhà họ Từ, chắc hẳn không ai là đối thủ của Diêm Lượng mới đúng. Nếu đây là tộc đệ của nàng, thì chẳng phải đi lên để chịu đòn à?
Lúc này Từ Từ đi lên võ đài, nói với Diêm Lượng:
"Bắt đầu được rồi.
"Không báo tên hả? Ví dụ như môn chủ đồng đen, hoặc môn chủ sắt vụn gì đó"
Diêm Lượng cười nhạo nói.
"Ta không làm nổi môn chủ"
Từ Từ nghiêm túc nói.
Thực lực của hắn và Âm Túc chỉ coi là đệm lót trong Thập Tứ Thánh Kỵ Sĩ Hoàng Kim Môn, đương nhiên là không tính đến Tô Thị.
"Cũng phải, hạng vô danh tiểu tốt, nói tên cũng vô dụng"
Diêm Lượng tỏ vẻ mặt khinh thường. Sau đó hắn bước ra một bước, cơn lửa giận bốc ngùn ngụt, cuồng bạo và bừng bừng. Hắn nhanh chóng đến trước mặt Từ Từ, tung ra một cú đá.
Đối phương gần như dồn toàn lực vào cú đá này, Từ Thanh Thanh nhìn mà cũng phải tê dại da đầu. Nếu mình đối diện với cú đá này, chắc chắn không thể tỉnh lại.
Những người khác cũng kinh ngạc, tuy Diêm Lượng tỏ ra rất ngạo mạn, nhưng lại không hề khinh địch. Từ Từ cũng biết đối phương rất cường mạnh và nghiêm túc. Không dám chần chờ, hắn vận khí huyết toàn thân, phối hợp với sức mạnh hư không, lập tức quanh người hắn xuất hiện chấn động đánh ra một chưởng.
Bành!
Sức mạnh của hai bên đập vào nhau. Lực mạnh phát tán bốn phía. Hai người cùng lùi lại một khoảng cách. Diêm Lượng đứng vững lại, cau mày nhìn Từ Từ:
"Hư Không Sách? Ngươi là người nhà họ Từ?"
Không chỉ có là Diêm Lượng kinh ngạc, rất nhiều người cũng rất ngạc nhiên. Người kinh ngạc nhất là người nhà họ Từ. Đặc biệt là tam trưởng lão Từ Thiên Phong ở một bên. "Chỉ với Hư Không Sách mà đã có thể chống lại được một đòn toàn lực của Diêm Lượng?"
Hắn khó mà tin nổi. Bất kể hắn nghĩ thế nào, cũng không nghĩ đến nhà họ Từ có người như này. Từ Tuyền ở bên ngoài cũng kinh hãi vô cùng, đồng thời cũng cháy lên hy vọng. Có lẽ...có thể thắng được? Anh em Từ Hữu Dịch ở dưới đứng xem cũng ngạc nhiên, Từ Từ thế mà lại mạnh như vậy?
Đương nhiên những người khác cũng phát hiện, người của Hoàng Kim Môn đấu trên võ đài sử dụng Hư Không Sách của nhà họ Từ. Tuy rằng rất nhiều người chưa từng thấy Hư Không Sách, nhưng Từ Từ dùng sức mạnh giống như của Từ Thanh Thanh, cho thấy đây là Hư Không Sách.
Trình tỷ nhìn Từ Từ, có chút bất ngờ. Mới được có bao lâu mà đã trưởng thành như vậy, có thể đối kháng trực diện với Diêm Lượng. Thế mà nàng còn lo lắng. Cơ duyên tốt thật. Nàng nhận ra, từ sau khi Chu Tự đến, người của thư viện liên tục gặp cơ duyên như thể không cần tiền, đủ mọi thứ và các loại cường giả. Nàng cũng có được không ít lợi ích.
Từ Từ không nói gì, mà bắt đầu tấn công. Hắn mặc áo giáp, không dùng thuật pháp, mà tấn công bằng quyền.Diêm Lượng cũng không dùng pháp bảo, mà bùng cháy ngọn lửa trong lòng, chỉ có nắm đấm mới có thể phóng ra hết lửa giận của hắn. Trong nháy mắt, hai người lao vào nhau đấm đá, quyền thế như núi, cước tung như biển. Bành! Hai người lấy quyền đối quyền.
Một người bùng cháy lửa giận, một người dùng khí huyết nổi lên sức mạnh hư không làm nòng cốt. Các cú đấm liên tiếp dội lên người đối phương, cảm giác thỏa mãn khiến Diêm Lượng hưng phấn. Hắn càng đánh càng mạnh, lửa giận bùng cháy, sức mạnh lan rộng như mặt trời ban trưa.
Từ Từ đang chống đỡ một cách khó khăn, hắn không có kinh nghiệm đối địch, nhưng áo giáp đã bù đắp có hắn rất nhiều thứ. Không chỉ như vậy, hắn có thể cảm nhận được trạng thái hiện tại của mình tốt chưa từng có. Hắn bắt đầu quen dần, bắt đầu phản công, ngọn lửa trong lòng cũng đang cháy lên. Hắn biết như vậy cũng không thắng được đối phương. Hắn biết rõ thiên phú của mình thế nào.
Sở dĩ có thể đứng ở đây đánh với đối phương đến bây giờ, không phải hắn mạnh thế nào, cũng không phải thiên phú của hắn lợi hại, mà là hắn đứng trên vai của người khổng lồ. Người chỉ dạy hắn là một đám người hàng đầu giới tu chân.
Hình Ngọ sư huynh từng nói với hắn, Hư Không Sách không tệ, nhưng rất ít người luyện đến cảnh giới cao nhất.
Nhà họ Từ sẽ không dạy. Còn hắn có cơ hội này để người khác dạy, đối phương cũng dạy.
Sau đấu giả thất phẩm, dung hòa Hư Không Sách vào máu thịt, phóng thích trong khí huyết. Lại điều hòa sức mạnh, có thể đạt tới cảnh giới cao nhất của Hư Không Sách trong đấu giả thất phẩm.
1115 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận