"Ban đầu nàng nói là mười hai ngàn rồi nể tình ta giới thiệu nên lấy mười ngàn.
Minh Nam Sở cười lạnh lùng nói:
"Nàng coi ta như kẻ tiêu tiền như rác, đến lúc đó ta báo tên của ngươi, nàng có thể trực tiếp định giá cả năm ngàn, lần gần nhất cũng là sáu ngàn. Ưu đãi sẽ không bớt đi, muốn rửa bao nhiêu ảnh thì rửa bấy nhiêu. Không được nữa thì báo luôn tên của chị ngươi. Giới tu chân có không ít người đều biết, đắc tội với Thánh Tử Ma Đạo thì chỉ một Thánh Tử Ma Đạo, chọc vào Thánh Nữ Ma Đạo thì có thể đắc đội với cả ma môn.
Chu Tự:
"..."
Nguyệt tỷ đúng là tấm biển chữ vàng, lại còn là vũ khí mặc cả.
"Vậy tuần sau ta gọi nàng đến nhé?"
Minh Nam Sở hỏi.
"Ừm, nếu thuận lợi thì chủ nhật tuần sau có thể chụp được"
Chu Tự đồng ý.
"Được, ta bảo nàng chuẩn bị, đến lúc đó bảo nàng đến, nói chuyện trực tiếp với ngươi"
Minh Nam Sở nói.
Chu Tự có chút căng thẳng. Lần đầu tiên trong đời chụp ảnh cưới, không có kinh nghiệm.
"Ta phải nói chuyện với nàng thế nào? Ta không có kinh nghiệm.
Chu Tự hỏi.
Minh Nam Sở trừng mắt trắng:
"Trông ta có vẻ có kinh nghiệm hả?"
Chu Tự:
"..."
"Không cần để ý, đợi ngươi báo tên, cho nàng một trăm cái gan cũng không dám hại ngươi.Minh Nam Sở tự tin nói.
Hãm hại Thánh Tử Ma Đạo? Thật sự cho rằng lời đồn chỉ là lời đồn thôi sao? Đó là sự thực đấy. Thư viện họ tận mắt chứng kiến. Nếu không phải nhân cách thứ nhất rất dễ tiếp xúc, thì ngày nào Tô Thi cũng phải quỳ.
Hai người nói chuyện câu được câu chăng, không biết bên ngoài có hai cô gái một lớn một nhỏ đi đến từ lúc nào. "Năm giờ bốn mươi phút rồi.
Thu Thiển đi vào quầy lễ tân nhắc nhở Chu Tự.
"Tan làm rồi?"
Chu Tự nhìn đồng hồ, kinh ngạc phát hiện đúng là đã quá mười phút, thiệt mười phút. Nhưng về sớm thế này cứ cảm thấy không an toàn lắm rồi hắn chỉ vào văn phòng nói:
"Tam lão bản phải tăng ca, cho nên ta đang đợi nàng"
Lần này bốn người họ cùng về.
"Chúng ta đi vào hỏi xem.
Chu Ngưng Nguyệt ngáp một cái rồi đi vào trong.
Sau đó Tô Thị nói với vẻ mặt mông lung:
"Không phải Chu Tự phải tăng ca à? Trước đây tan làm hắn rất tích cực, hôm nay nói chuyện với Minh Nam Sở cũng không chịu tan làm. Cũng chẳng vào để tính lương"
Chu Tự:
"..."
Kết toán lương xong, họ ra ngoài bắt xe về.
Vốn định trực tiếp bay về, nhưng Chu Tự không muốn, cứ muốn bắt xe.
Trên xe, Thu Thiển ngồi bên cạnh Chu Tự, hiếu kỳ nói:
"Vừa nãy ngươi và nhị lão bản nói chuyện gì mà trông rất say sưa"
"Đang nói đến sư tỷ của hắn, nhị lão bản nói tuần sau lừa sư tỷ hắn đến đây, giới thiệu cho chúng ta làm quen. Chu Tự cười nói.
"Giới thiệu cho chúng ta làm quen?"
Thu Thiển có chút khó hiểu.
Chu Tự ghé sát gần Thu Thiển, nói nhỏ bên tai nàng:
"Nàng làm nghề chụp ảnh cưới.
Nghe vậy, Thu Thiển ngồi thẳng người, nhẹn nhàng duỗi chân, hình như rất vui.
Sau đó nói nhỏ bên tai Chu Tự hỏi:
"Bao nhiêu tiền?"
"Ra giá mười hai ngàn, nhưng nể mặt nhị lão bản nên lấy mười ngàn, lại nể mặt ta là Thánh Tử Ma Đạo, chắc là sáu ngàn, lại kéo cả Nguyệt tỷ vào. Năm ngàn, nàng có thể đồng ý.
Chu Tự cười nói.
"Ngươi có nhiều tiền thế không?"
Thu Thiển hỏi nhỏ.
"Có, có, tiết kiệm từ lâu rồi"
Chu Tự trả lời theo bản năng.
"Á, ngươi vẫn luôn tích tiền hả?
Thu Thiển dịu dàng nhìn Chu Tự. Vẻ dịu dàng đột ngột này khiến Chu Tự sợ giật mình, hắn vội giải thích:
"Thu tỷ, không phải như ngươi nghĩ đâu, ta chỉ đơn thuận tiết kiệm để chúng ta dùng thôi"
Thu Thiển ghé sát bên ta Chu Tự, cắn nhẹ một cái:
"Vây ngươi nhớ cũng phải giữ ta thật tốt, dù sao ta cũng là của ngươi.
"Nguyệt tỷ, quả quýt này chua quá"
Tô Thi bên cạnh ăn múi quýt chua cả răng. Giọng nói này dọa hai người Chu Tự bọn sợ giật mình. "Hôm qua Chu Tự mua đấy"
Chu Ngưng Nguyệt trả lời nói.
Lúc này Chu Tự và Thu Thiển ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh, sợ bị nhìn thấy chuyện vừa nãy.
Chu Ngưng Nguyệt và Tô Thi vốn không nhìn họ, còn đang bóc quýt ăn.
Chiều tối tại Ngưu môn của Thập Nhị Minh Linh Môn.
"Tiền bối, thế nào rồi?"
Tần Văn Thành hỏi tiền bối bên cạnh.
Kim Đạo Minh khẽ gật đầu, hắn là người quản lý của chi này, ít nhiều cũng có thể diện. Thai nhi quá quá yếu, nếu không hắn đã có thể ra tay. Vì để an toàn, hắn mời một cường giả tông môn đến. Hy vọng có thể nhờ đối phương giúp đỡ. Thân phận địa vị của Tần Văn Thành cũng không cao, muốn mời được cường giả thực sự, vốn không làm được.
Tần Văn Thành không hỏi nhiều, mà yên lặng chờ đợi.
Ngày nào đứa trẻ còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, thì ngày đó hắn còn bất an. Hồng Anh cũng vậy.
Đợi một hồi lâu, một nữ tử từ trên trời cao đạp không hạ xuống, nàng mặc váy tiên đơn giản. Trông khoảng ba mươi tuổi, nhưng vẫn xinh đẹp, có vẻ quyến rũ chín chắn.
"Cầm tiên tử Kim Minh Đạo khách sáo nói.
Tần Văn Thành cúi đầu cung kính hành lễ, không dám tùy ý lên tiếng.
"Là cô bé thế nào có thể đáng để ngươi mời ta đến?"
Cầm Âm tiên tử hiếu kỳ nói.
"Chỉ là thấy hai đứa chúng nó thuận mắt thôi, mời tiên tử"
Kim Minh Đạo bày tư thế xin mời.
1126 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận