Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 826: Gọi Người Đánh

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:36
Chu Tự khâm phục trong lòng. Đặc hiệu này, cả đời mình cũng không học được.
"Khụ...khụ!"
Trí giả ho khan một cái, sau đó con phố sôi động lên, các loại âm thanh ồn ào xuất hiện theo. Hai người phía trước cũng hoạt động, Nữ Thần Trí Tuệ đang ăn bánh nướng:
"Tiểu Diệp, cái này rất ngon, ra ngoài tìm người dẫn đường quả nhiên là đúng đắn.
Giọng nói êm tai vang lên.
Chu Tự lại gần, sau đó dùng cách bắt chuyện hờ hững nói:
"Chào hai ngươi"
Nghe vậy Nữ Thần Trí Tuệ quay đầu nhìn qua.
Ừm, vẫn là bóng lưng. Nhưng Tiểu Diệp nhìn sang Chu Tự:
"Ngươi tìm chúng ta à?"
"Ngươi là Nữ Thần Đại Địa phải không?"
Chu Tự làm quen nói.
Nữ Thần Đại Địa cầm bánh nướng nhìn Chu Tự với vẻ mặt kinh ngạc:
"Ngươi biết ta à? Muốn làm tín đồ của ta ư?"
"Không thể tín ngưỡng Nữ Thần Trí Tuệ sao?"
Chu Tự nhìn về phía bóng dáng của Nữ Thần Trí Tuệ.
"Chủ của ta không cần tín đồ"
Nữ Thần Đại Địa có lòng tốt giải thích nói.
Chu Tự nghi hoặc:
"Tại sao?"
"Việc này."
Nữ Thần Trí Tuệ lắc đầu, khiêm tốn nói:
"Thực ra ta không phải nữ thần. Nhưng khác với những thần cần có tín đồ thì chẳng phải tỏ ra càng lợi hại à"
Chu Tự ngẩn người Nói cũng có lý.
"Xin hỏi ngươi người của tương lai à?"
Chu Tự thoáng suy nghĩ hỏi.
"Không phải"
Nữ Thần Trí Tuệ trực tiếp trả lời.
"Vậy ngươi biết bảy cánh cửa không?"
Chu Tự lại hỏi.
"Cánh cửa gì?"
Nữ Thần Trí Tuệ bỗng nhìn về phía trước, kinh ngạc nói:
"Tiểu Diệp, chúng ta đi mua quần áo đi"
Nói xong hai người liền đi về phía cửa hàng quần áo.
Chu Tự lại bắt chuyện thì bị bỏ quên. Điều này khiến hắn thắc mắc nhìn sang trí giả:
"Tại sao các nàng không để ý đến ta? Vì ta không còn độc thân à?"
"Khụ khụ" trí giả bị câu này của Chu Tự làm choáng váng, sau đó nói:
"Chỉ là một chút linh động, có thể đơn giản trả lời ngươi một hai câu đã rất tốt rồi. Ngươi còn muốn thế nào nữa? Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, đây là dòng sông lịch sử, đa phần những người này đều tự nguyện lưu lại chút linh động. Nếu họ sống, thì có thể phát giác được cuộc trò chuyện giữa chúng ta. Nội dung cũng sẽ bị biết được. Ngươi nói chuyện phải cẩn thận một chút.
Chu Tự:
"..."
Ngươi không nói sớm, lần này bị Nữ Thần Đại Địa biết ta tranh vị trí tín đồ duy nhất với nàng rồi. Đương nhiên, vừa nãy chỉ là nói tùy hứng thôi, muốn làm thì cũng phải làm tín đồ của Thu tỷ.
Lúc này Chu Tự nhìn sang người đàn ông trung niên bán bánh nướng, khuôn mặt rất bình thường, cúi đầu hình như đang tránh điều gì. Trong lúc tò mò, Chu Tự đi tới, nói:
"Ông chủ, một cái bánh nướng bao nhiêu tiền?"
Theo như Nữ Thần Đại Địa suy đoán, đây chính là Thần Có Lộng Huyền Hư. Hắn là bạn tri kỷ với đối phương đã lâu, hôm nay phải hỏi ra điều gì mới được.
"Năm đồng"
Ông chủ nhẹ giọng nói.
"Đắt thế?"
Chu Tự nói theo bản năng:
"Một đồng hai cái đi"
Ông chủ nhìn Chu Tự với vẻ mặt ngạc nhiên:
"???"
"Xin lỗi, bệnh nghề nghiệp"
Chu Tự có chút lúng túng nói. Trí giả phía sau cũng thộn mặt. Đã từng thấy mặc cả, nhưng chưa từng thấy mặc cả như vậy.
"Ta hỏi ngươi, Bảo Tàng Thư phải mở bao lâu mới có thể xuất hiện cuốn Sơn Hải hoàn chỉnh?"
Chu Tự nghiêm túc hỏi.
"Ta không hiểu vị khách này đang nói gì?
Ông chủ bánh nướng nói với vẻ mặt khó hiểu.
"Chắc chắn ngươi đã trở về rồi phải không? Chúng ta có thể hẹn một nơi gặp nhau không? Chẳng phải ngươi đã quen cố tình giả bộ huyền bí rồi à? Ngươi hoàn toàn có thể trêu đùa ta. Thế nào?"
Chu Tự nhẹ giọng nói.
Người đối diện vẫn tỏ vẻ mặt không hiểu.
"Ngươi đừng lo lắng, ta chỉ là người bình thường, không đánh lại ngươi được, ta thề"
Chu Tự nghiêm túc nói.
Thấy đối phương vẫn không nói gì, Chu Tự chỉ có đành từ bỏ.
Sau đó lại nói:
"Đúng rồi, ngươi có thể nói cho ta biết cuốn Thượng Thương ở đâu không? Manh mối cũng được, ta có thể mua "Khách hàng, bánh của ngươi đây.
Ông chủ bánh nướng đưa cho Chu Tự một cái bánh nướng. Thấy vậy, Chu Tự nhận lấy bánh nướng, sau đó cắn thử.
Trống không.
Lúc này hình ảnh lại dừng lại, sau đó họ bay lên không trung, về trước bàn trà. Chu Tự bất đắc dĩ ngồi xuống:
"Rốt cuộc người này có phải là Thần Có Lộng Huyền Hư không?"
Trí giả buồn cười nói:
"Ngươi gặp thần của thời đại Thần Minh đều uy hiếp họ như vậy hả?"
"Đánh được thì đánh, không đánh lại được thì hẹn một nơi, bảo người đánh được đến đánh"
Chu Tự thản nhiên nói.
Nếu không một Thánh Tử Ma Đạo như hắn, lấy đâu ra thể diện giao lưu bình thường với những đại lão này? Đối phương vốn khinh thường hắn. Lạc hậu thì sẽ bị đánh, nhưng cha Nguyệt tỷ không lạc hậu. Cho nên đối mặt thì sẽ bị đánh.
"Thật sự sẽ có ngươi làm bạn với ngươi à?"
Trí giả rót trà hỏi.
Chu Tự lại cúi đầu, thấy cảnh tượng không về quá khứ nữa, hơi bất ngờ:
"Tại sao không tiếp tục trôi về quá khứ?"
"Đây là vì ngươi không hái quả trí tuệ nên ta mới đưa ngươi đến, ngươi tưởng muốn đến thì đến à?"
Trí giả cao thâm khó lường nói.
"Lần sau ta còn có thể đến không?"
Chu Tự hỏi.
Trí giả khẽ gật đầu:
"Vậy phải xem lúc nào ngươi lại gặp được ta, lần sau ngươi muốn gặp ai?"
"Gặp ai cũng được ư?"
Chu Tự có chút khiếp sợ.
"Chỉ cần những người có linh tính lưu lại trên dòng sông lịch sử thì đều được.
"Vậy có thể đi xem cảnh tượng cha và mẹ ta quen nhau không?"
"..."
...
"Không được?"
"Là không có.
"Vậy có hình ảnh trước đây của họ không?"
"Có thì có"
"Được, lần sau đi tìm họ "..."
1103 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận