Sau đó hắn lại nói:
"Ngươi đã từng nhìn lén vợ ngươi tắm rửa chưa? Ta rất có kinh nghiệm trong chuyện này đấy, có muốn ta dạy ngươi không?"
"Siêu độ đi"
Chu Tự nói với Tiểu Thái đang tức giận ở bên cạnh.
Chủ yếu là Thu Thiển đang ở ngay bên cạnh hắn, cười xấu ra mặt mà nhìn hắn.
Nhất là khi hắn thật sự đã từng làm qua chuyện này.
Cái bộ xương nhỏ này không thể giữ lại được.
Lượn cả một ngày ở nhà ăn của dị thế giới, cái gì Chu Ngưng Nguyệt cũng không ăn được.
Ngày tàn của thế giới sắp đến, họ căn bản không hề nấu ăn.
Cuối cùng chỉ ăn một ít hoa quả, xem một vài Tinh Linh, chụp được vài tấm hình.
Sau đó tạm biệt bọn bộ xương nhỏ rồi trở về nhà.
Lúc về đến đã là 5 giờ 26 phút.
Mà còn là dùng cánh cửa dị thế giới của Thu Thiển.
"Ta đói rồi"
Chu Ngưng Nguyệt lập tức nói.
"Bây giờ ta sẽ đi nấu cơm, Nguyệt tỷ muốn ăn gì?"
Thu Thiển cởi áo khoác, xắn tay áo lên hỏi.
"Cá kho, sườn xào chua ngọt, canh xương sườn bào ngư, móng heo hấp muối"
Chu Ngưng Nguyệt nói ra.
"Được, thịt kho tàu, khoai tây chua cay, canh trứng rong biển, thịt rang Thu Thiển gật đầu nói.
Sau đó đi vào phòng bếp.
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
Chu Tự cũng không để ý đến việc ăn gì, nhưng mà hắn vừa về đến đã ngay lập tức lấy điện thoại ra.
Phát hiện trong nhóm chat có rất nhiều người đang tán gẫu.
Liếc mắt qua, thấy một đoạn tin nhắn của Tam lão bản.
Tô Thị: Nhân cách thứ ba của Thánh Tử Ma Đạo: Ta chính là chân lý.
Hàn Tô: Có thể nào là nhân cách thứ hai không?
Minh Nam Sở: Hẳn là nhân cách thứ ba, hình như nhân cách thứ hai không thể tiến hóa, chỉ có thể tấn thăng. Gia Cát Du: Nghe nói Chu Tự và Tô Thi là anh em, vậy có phải Tô Thi cũng có nhân cách thứ hai, thứ ba hay không?
Tô Thị: Không có nha, Nguyệt tỷ còn không có, chắc chắn ta cũng không có.
Chu Tự vô thức gõ bàn phím, gửi đi một tin nhắn:
Có lẽ nào nhân cách của Nguyệt tỷ lạc đường rồi, không tìm được lối ra hay không?
Minh Nam Sở: Nếu nói như vậy, có lẽ là Tô Thi quá vô dụng rồi, thành ra nhân cách cũng không xuất hiện được.
Tô Thị: Chân lý của Ma Đạo đến rồi. biểu cảm quay đầu.
Chu Tự cau mày, gì mà chân lý đến rồi?
Lật lại lịch sử trò chuyện, Chu Tự ngây ngẩn cả người.
Một đoạn cuối cùng của Sơn Hải Thiên đã truyền đến Thanh Thành rồi?
Bản thân bị phát hiện có chút ngu ngốc?
Thôi kệ, cứ xem như chưa nhìn thấy gì.
Sau đó Chu Tự gọi điện thoại cho lão cha.
Tấn thăng sớm hơn dự định, cũng chưa kịp đòi tiền lão cha nữa.
Không biết có thể thành công hay không.
Đương nhiên, đây là thứ yếu, quan trọng nhất là phải trao đổi thông tin với lão cha, phải xác định được sự tồn tại của vị đồ đệ đầu tiên.
Trước tiên phải ngăn ý định muốn ra tay của đại ca.
Tốt nhất là có thể mau chóng tìm cho hắn một vị hôn thê, như vậy vấn đề gì cũng có thể giải quyết được.
"Con ta tìm cha đây có chuyện gì?"
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng của Chu Nhiên.
"Cha, ta có một chuyện quan trọng muốn nói với người một tiếng"
Chu Tự suy tư chốc lát rồi nói:
"Gần đây ta sắp thăng cấp rồi, đây là thăng cấp vượt thời đại. Con gọi nó là thời đại thần thoại, trước mắt con đang ở thời đại tiên hiệp. Thăng cấp vượt thời đại là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, hiện tại còn thiếu một chút tài nguyên quan trọng"
Chu Tự vừa mới nói xong, đối diện đã truyền đến giọng nói bình thản:
"Không phải là con đã tấn thăng xong rồi à?"
"Ha?"
Chu Tự sửng sốt một lúc.
Lão cha có được tin từ đâu vậy?
"Thanh Long nói Chu Nhiên dường như biết được sự nghi hoặc của con trai mình, có lòng tốt mà nói.
Làm sao mà Thanh Long lại biết được? Chu Tự càng nghi ngờ hơn.
"Tô Thị nói"
Chu Nhiên dường như lại biết được ý nghĩ của con trai.
"Cha, người có phải đã theo mẹ học Thuật Đọc Tâm hay không?"
Chu Tự hỏi.
"Còn có việc gì không?"
Chu Nhiên hỏi ngược lại.
Cứ như vậy, Chu Tự hiểu rõ bản thân đã mất đi 3000 tệ rồi.
Nhưng mà cũng không sao, qua một thời gian nữa hắn còn có thể tấn thăng lên Đạo Ý tam phẩm.
Vẫn có thể đòi được tiền.
Phải từ từ thôi.
"Còn có một chuyện quan trọng nữa"
Chu Tự vội vàng nói:
"Là như thế này, gần đây nếu như có người hỏi cha có phải còn có đồ đệ khác hay không, cha nhớ kỹ nói cho hắn biết là còn có một đồ đệ nữa"
"Là sao?"
Chu Nhiên có chút nghi hoặc.
"Dù sao cha cứ nhớ phải nói như vậy là được, nhớ kỹ, gần đây có thể sẽ có người hỏi như vậy, cha nhất định phải nói cho hắn biết cha thật sự đã nhận hai đồ đệ"
Chu Tự lại nói.
Sau đó họ cúp điện thoại.
Chu Tự để điện thoại xuống, nghĩ thầm như vật là ổn thỏa rồi.
Thứ tư, ngày 23 tháng 3.
Thị trấn Thanh Bắc.
Trên đường phố người đến người đi tấp nập, Lý Lạc Thư nhìn xung quanh có chút cảm khái.
"Lại trở về rồi"
Trên đường đi hắn đã xem xét qua vài nơi, nhưng mà từ đầu đến cuối đều không có chút đầu mối nào về kiếm thứ ba.
Cho nên rất muốn đi hỏi sư phụ một chút, xem xem có thể ngộ ra được điều gì hay không.
Hoặc là cũng có thể ở lại học nấu ăn cũng được.
Đi được một lúc, hắn đã thấy quán cơm của sư phụ.
1122 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận