Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1196: Sao Mà Đỡ Được

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
Lúc này, sao trời to lớn lao tới, chỉ cần tới gần là có thể nghiền nát nơi đó.
Cùng lúc đó, Hạ Thiên Khuyết của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông nhíu mày.
Hắn cảm nhận được nguy cơ to lớn.
Nguy cơ này không đến mức nhấn chìm hắn, nhưng Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông sau lưng hắn thì chưa chắc.
"Lạc trưởng lão, vận chuyển đại trận đi"
Hạ Thiên Khuyết nói một cách nghiêm túc.
Lần này thật sự là nguy cơ sinh tử của Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông rồi.
Lúc này Lạc trưởng lão cũng cảm thấy có một ngôi sao lớn đang lao về phía họ.
Nếu như chỉ là sao trời bình thường thì chuyện này chẳng có gì đáng ngại.
Hết lần này tới lần khác, bên trong ngôi sao này còn có lực lượng không gì sánh kịp, lực lượng này là thứ họ khó mà đối đầu được.
"Không biết trận pháp có thể kiên trì được bao lâu"
Lạc trưởng lão có chút lo lắng nói.
Cuối cùng hắn đột nhiên nhớ tới:
"Có người đang sửa trận pháp giúp chúng ta, không biết vị đạo hữu này còn ở đây không Nói rồi Lạc trưởng lão thử vận dụng trận pháp, phát hiện cảm giác lại thay đổi.
Trôi chảy, hữu lực, như được rót sinh cơ vào.
"Sao lại thế, đến cùng là vị cường giả nào vậy?"
Hắn thật sự không thể hiểu được, đại trận tông môn có thể dùng một cách mượt mà như thế.
Thấy trưởng lão bên Kiếm Chủng đang thử tìm đối phương, hắn cũng định giúp một chút.
Cuối cùng bóng dáng đối phương cũng xuất hiện. Lúc đầu có chút mơ hồ, nhưng rất nhanh sau đó đã trở nên rõ ràng.
Là ba vị tiên tử.
Nhìn có vẻ không lớn lắm.
"Chẳng lẽ là vị tiên tử có thực lực tam phẩm kia?"
Lạc trưởng lão suy đoán.
Rất nhanh phía đối diện đã vang lên tiếng nói, là tiếng của Thanh Thủy Tiên Tử:
"Như thế là được rồi à? Sau đó còn cần chúng ta làm gì nữa không? Trận pháp này còn cần sửa chữa ở chỗ nào nữa?"
Không phải nàng. Lạc trưởng lão đưa ra kết luận trong nháy mắt.
"Vẫn còn hai lần, theo lý thuyết thì ngoài hai nơi này vẫn còn sáu nơi khác. Nhưng tu vi của ta quá kém, chỉ có thể hoàn thành hai nơi này"
Chu Ngưng Nguyệt ăn quýt, đột nhiên nàng ngẩng đầu nhìn lên.
Trong nháy mắt, Lạc trưởng lão cảm giác mình đang đối diện với đối phương.
"Là nàng"
Dù nhìn từ phía nào, Lạc trưởng lão đều có chút kinh ngạc.
Một tiểu nữ hài mà lại có thể sửa đổi trận pháp của họ, hơn nữa khiến trận pháp lợi hại hơn không chỉ một lần.
"Đó là ai?"
Đột nhiên có người hỏi.
"Thánh Nữ Ma Đạo, chẳng lẽ các ngươi không biết nàng sao? Lúc trước Ma Môn cướp trận pháp của chúng ta cũng vì nàng"
Một vị tiên tử sau lưng Lạc trưởng lão nói.
"Thánh Nữ Ma Đạo?"
Lạc trưởng lão khó hiểu trả lời:
"Mấy năm trước ta đã gặp qua nàng, duyên dáng yêu kiều, tự nhiên hào phóng, sao lại là một tiểu nữ hài"
"Đúng là nàng"
Hạ Thiên Khuyết đáp.
Lúc này, trong màn hình truyền đến tiếng nói.
"Không được, ta dùng hết linh thạch rồi"
Đột nhiên Thu Thiển nói.
"Ta vẫn còn một ít"
Thanh Thủy Tiên Tử lấy ra một đống linh thạch.
"Còn chẳng đủ cho một lần"
Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ bất đắc dĩ, sau đó nàng cố ý nhìn lên trên một chút.
"Đưa qua đi, trả linh thạch của những lần trước cho các nàng nữa"
Hạ Thiên Khuyết nói.
Rất nhanh có một vị tiên tử bay đi.
Hạ Vũ Trúc và Cố Nhạn nhìn màn hình, đột nhiên hai nàng nhớ lại Thánh Nữ Ma Đạo ở Thành Thâm Uyên.
Cũng cao minh như vậy.
Đừng khinh nàng nhỏ, nàng đáng tin hơn bất cứ ai.
Cứ như là có nàng ở đây thì có thể khiến mọi người yên tâm hơn nhiều.
"Thiên chi kiêu nữ"
Hạ Vũ Trúc mặc cảm.
Cố Nhạn thì càng cảm thấy bản thân tầm thường.
Đạo Tử Đạo Tông Thiên Vân đã trèo lên được vô thượng kiếm đạo.
Trảm cường địch cho Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông.
Dù là Thánh Nữ Ma Đạo tu vi chỉ ngũ phẩm cũng có thể dùng cơ thể nhỏ bé thay đổi tình hình.
Nhân kiệt đương thời, thiên chi kiêu nữ. Không phải là người mà những kẻ khác có thể so sánh được.
Chỉ là bây giờ, dường như cần tất cả mọi người tự mình đối mặt.
Giây phút này, họ nhìn thấy ngôi sao kia đang rơi xuống.
Lúc đầu là một chấm nhỏ xa xôi, sau đó càng ngày càng phóng to ra, trở thành một ngọn núi lớn.
Cảm giác áp bách xuất hiện trong nháy mắt.
Ngọn núi này phá không đến, nó càng ngày càng đến gần, người phía dưới mới phát hiện ra tảng đá này vô biên vô hạn.
Chỉ mấy giây, bầu trời đã bị tảng đá đó lấp kín, mà họ cũng sắp chạm tới nó.
Sự sợ hãi bất chợt, tuyệt vọng khôn cùng bắt đầu tràn ngập trong không khí.
"Sao mà cản được?"
Có người quỳ trên đất gào thét.
Chu Ngưng Nguyệt lấy Thất Thải Toái Thạch ra.
Đây là tình hình kinh khủng nhất nàng từng thấy.
Sao trời rớt xuống như mưa.
Trong lúc tất cả mọi người cảm nhận sự hoảng sợ thì một bóng người bước ra.
Hắn ngập trong kiếm ý, đạp không mà đi.
Sáng tỏ lại tràn ngập hi vọng.
"Chém!"
Giờ khắc này, Hạ Thiên Khuyết hóa thành một thanh Thiên Địa Chi Kiếm, chém thẳng về phía sao trời mênh mông.
Rầm!
Lực lượng cường đại va chạm, lực lượng mặt ngoài ngôi sao tan rã một cách nhanh chóng, sau đó toàn bộ tinh thể bắt đầu vỡ vụn.
Dưới thanh kiếm, mọi thứ ở đây đều trở nên tầm thường.
Đá vụn hóa thành sao băng bay lung tung khắp nơi, đá vụn đã không còn lực lượng, không tạo thành bất cứ uy hiếp gì.
Mà sau khi sao trời vỡ vụn, thứ họ nhìn thấy cũng không phải bầu trời trong sáng, mà là một ngôi sao khác.
Vẫn rơi từ trên cao xuống, vô biên vô hạn.
1094 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận