"Đại sư còn chưa ngủ ư?"
Chu Tự cười gửi tin nhắn.
"Ha ha."
Bên kia lập tức gửi hai chữ này tới.
"Ta nhớ đám Thanh Long cũng không phải người xấu, không đến mức làm gì Bán Tiên đâu nhỉ?"
Chu Tự hơi khó hiểu.
"Đúng là không đến mức, họ vô duyên vô cớ đụng đến ta làm cái gì? Ta chỉ là một hậu bối. Nhưng họ sẽ nhờ ta giúp đoán mệnh, sau đó không hiểu sao họ lại đánh nhau. Ta ở gần như vậy, ta có thể ổn không?"
Bán Tiên lại gửi biểu cảm ha ha.
Chu Tự:
"..."
Họ thì là cái đinh gì?
Xem lần sau nghỉ phép ai chết?
Không nghĩ nhiều nữa, Chu Tự hỏi chuyện mình muốn biết.
"Đại sư, là thế này, vừa rồi có người nói quá khó nghe, ta đã hẹn với hắn năm ngày sau gặp mặt. Ta muốn biết hắn có thể đến không? Hắn có mạnh không?"
"Sẽ đến thôi, trên đời này còn có người yếu hơn ngươi sao? Cố lên! Ngủ đây.
Chu Tự kinh ngạc, cái này thật sự là tính ra sao?
Nhưng hắn cũng không thèm để ý.
Đến lúc đó mang theo Nguyệt tỷ, đánh không lại cũng có Nguyệt tỷ cản trở.
Dù là Tu Chân giới hay là thời đại Thần Minh, kẻ mạnh cũng rất nhiều.
Dù sao thì một tên tốt mới như hắn cũng phải cẩn thận một chút.
Nhưng tên tín đồ thành kính kia của Thần Quang Minh nói thật khó nghe, ngay trước mặt trùm phản diện như mình, nhịn xuống là vũ nhục thân phận Thánh Tử Ma Đạo này.
Đột nhiên nghĩ lại nữ thần Băng Tuyết còn rất có đạo lý.
Lúc làm người tốt thì bị người xấu bắt nạt thì thôi, làm người xấu còn phải bị kẻ không hiểu bắt nạt? Chơi chết hắn.
"Đúng rồi, Thanh Tịnh đại môn đã mở chưa?"
Chu Tự hỏi ba vị Cẩu trưởng lão bên cạnh.
Bọn chúng vẫn luôn hộ pháp cho mấy người Thu tỷ, sợ lúc này có người quấy rầy tu luyện.
Phải biết cây Bất Tử không chịu được quấy rầy.
Thánh Tử không quan tâm, bọn chúng lại rất quan tâm.
"Hôm qua có vẻ sắp mở, hôm nay có lẽ sẽ mở"
Xích Mông mở miệng nói.
Chu Tự gật đầu, sau đó định đi vào một chuyến, thuận tiện mang quyền hành băng tuyết tới đặt dưới gốc Cây Bất Tử, đi vào vớt chút hạt giống, như vậy sẽ có được bốn quyền hành.
Trong bảy cánh cửa chỉ có sáu cái có quyền hành, Trí Giả nói cần bảy loại, vậy loại cuối cùng thì lấy đâu ra?
Cẩn thận nghĩ lại, đến giờ hình như chỉ có Thần Vận Mệnh là chưa có.
Về sau hỏi hắn một chút xem.
Có điều quyền hành của đối phương có chút ít, cũng không có hậu duệ, ngưng tụ một hạt giống quyền hành hẳn là tương đối khó.
Ngoại trừ Thần Vận Mệnh, thực ra còn có thể tìm nhạc phụ.
Nhạc phụ có quyền hành thời không, hẳn là cũng có thể ngưng tụ hạt giống.
Chỉ không biết lúc nào mới có thể gặp, có lẽ còn đang lưu vong.
Có lẽ có một ngày sẽ trở về, nhưng nghĩ lại lại không đúng.
Nhạc phụ không trở về, Thu tỷ ở đâu ra chứ?
"Có vẻ chuyện này khá phức tạp"
Thở dài một cái, Chu Tự không nghĩ nhiều nữa, mà đi một mạch vào quảng trường sau tế đàn, sau đó tiến vào thông đạo dưới lòng đất.
Một đường đi vào cửa Thần Khải.
Vẫn nhìn thấy bảy cánh cửa quen thuộc.
Bên trái, một cánh cửa cực nóng đang mở.
Ba cánh cửa bên phải gần như mở rộng hết.
Chỉ chênh lệch cánh cửa của Nữ thần Băng Tuyết.
"Đây là mở hay là không mở?"
Chu Tự đi vào trước cổng chính Thanh Tịnh, luôn cảm giác có một chút gì đó chưa hoàn toàn bao trùm.
Nhưng Nữ thần Băng Tuyết chấp chưởng quyền hành băng tuyết có phải là nước không?
Chu Tự nghĩ nghĩ cảm thấy hẳn là vậy.
Vậy biển cả là có quyền hành riêng biệt hay cũng là do Nữ thần Băng Tuyết quản?
Cảm thấy không giống nhau lắm.
Bởi vì Thần Thái Dương cũng có quyền hành hỏa diễm, mà hỏa diễm và mặt trời, Thần Thái Dương cũng không phải có hai quyền hành.
Cuối cùng hoả diễm là mặt trời ư?
Phức tạp quá đi mất.
Lắc đầu, Chu Tự đưa tay bắt đầu đẩy cử lớn Thanh Tịnh ra.
Ầm...ầm, cửa lớn bị nhẹ nhàng lay động.
"Có thể sao?"
Không khí lạnh lẽo truyền ra từ bên trong, lực lượng quyền hành cũng theo đó mà đến.
Quyền hành kinh khủng này hoàn toàn khác với phó bản.
Vì lý do an toàn, hắn lấy Vĩnh Ám Chi Nhẫn ra rồi cất bước đi vào.
Sau cánh cửa, thứ hắn nhìn thấy chính là Băng Tuyết Chi Nguyên.
Trên không đang không ngừng đổ mưa.
May mà chỗ Chu Tự đứng chính là hành lang băng tuyết, phía trên có mái che.
Nếu không gặp mưa ở băng tuyết chi địa, cảm thấy có chút kỳ quái.
Tuyết không rơi mà lại bắt đầu mưa.
Xuyên qua hành lang dài dằng dặc, Chu Tự đi tới đại điện giữa, không khác lắm với cảnh hắn nhìn thấy trong phó bản.
Không ngừng lại, hắn từng bước đi vào bên trong.
Rất nhanh đã thấy Nữ thần Băng Tuyết đang ăn kem trên thần tọa.
Lúc này nàng đang nhìn Chu Tự tới gần, không hề bất ngờ.
Chờ Chu Tự đi vào dưới đại điện, Nữ thần Băng Tuyết mới liên tiếp cắn kem trong miệng:
"Nhân loại nhà ngươi đúng là âm hồn bất tán.
"Không có ta, ngươi cũng không thể thức tỉnh mà?"
Chu Tự bất đắc dĩ nói.
"Không phải ngươi ta cũng sẽ không bị ngươi giết.
Nữ thần Băng Tuyết lắc lư chân nhỏ thuận miệng nói.
"Ngươi thân là Nữ thần Băng Tuyết, hẳn phải biết nơi này là nơi nào, ta có một vấn đề, theo ngươi biết thì tất cả có mấy cánh cửa?"
Chu Tự hỏi.
"Bay."
Nữ thần Băng Tuyết trả lời.
"Bảy sao?"
Chu Tự hơi chấn kinh, đây là tìm được người biết chuyện?
Hắn lập tức nói:
"Theo thứ tự là gì?"
"Đoán đúng rồi sao?"
Nữ thần Băng Tuyết kinh ngạc.
Chu Tự:
"???"
1111 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận