Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 806: Gây Họa Rồi Mẹ Ơi

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Cộp!...Cộp!...Cộp!
Tiếng bước chân từng chút truyền tới, dường như đang giẫm vào trong lòng mỗi người đang thấp thỏm.
Lúc này màu đỏ sậm càng thêm rõ ràng.
Ngay sau đó, một luồng khí đỏ sậm xông ra trong không gian.
Ác ý vô tận bộc phát ra trong nháy mắt.
Dường như bao trùm lên trên Ma Thần.
Đùng...đoàng!
Sấm chớp đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, mây đen dày đặc, gió lớn gào thét.
Trời lập tức đen lại.Hiện tượng kỳ quái này làm cho cả đám người lui lại theo bản năng, họ cảm thấy, có thứ gì đó đáng sợ biến từ hư ảo tới chân thực, đang đi từ hư không vào đại địa.
Cùng lúc đó, vô số luồng khí đỏ sậm bắt đầu toát ra từ trong hư không, khí đen cũng theo đó mà tới.
Điên cuồng, bá đạo, vặn vẹo, quỷ dị.
Làm cho cả đám người lạnh sống lưng.
"Chân ý của Ma Đạo? Sao lại có chân ý Ma Đạo đáng sợ đến thế?"
Vân Tiêu Tiên Tử nói với vẻ khó tin.
Khi những người khác cảm giác được chân ý Ma Đạo, trong lòng bắt đầu sinh ra nỗi e sợ vô hình.
Cảm giác như có cái gì đó cực kỳ khủng bố sắp giáng xuống.
Vào lúc những người khác đang hoảng sợ, Chu Ngưng Nguyệt cũng có chút kinh ngạc.
Khí tức này thật đáng sợ.
"Mẹ của con ơi"
Trong lòng Chu Ngưng Nguyệt rung động không thôi, tiếp tục cảm khái:
"Con gái của người lại gây chuyện rồi"
Đừng nói là những người khác, cho dù là đám người Tô Thi cũng cảm thấy e sợ.
Lúc này cánh tay ôm Hàn Tô của Tô Thi run lẩy bẩy:
"Tiêu rồi, nhân cách thứ hai bùng nổ, chúng ta phải bảo vệ tốt chính mình"
Lần đầu tiên đám người Minh Nam Sở có thể hiểu được vì sao Tô Thi lại sợ Chu Tự như vậy, đúng là chỉ nhìn thôi mà khí thế đã cực kỳ khủng bố.
Đùng đoàng!
Sấm sét lại vang rền lần nữa, lúc này một lượng lớn khí đen tuôn ra, bóng người màu đỏ sậm cũng càng thêm rõ ràng.
Là một người nam cầm đao, đang bước từng bước trong hư không đi ra.
Cộp!Cộp!
Bước chân của hắn càng ngày càng gần, dường như gần trong gang tấc.
Chân ý Ma Đạo điên cuồng phun trào, làm chấn động tất cả những người xung quanh.
Vào lúc họ đang kinh sợ không biết rốt cuộc người xuất hiện có phải quái vật không, một âm thanh kỳ ảo mà vang dội truyền từ trong hư không ra, như tiếng sấm giữa trời quang đinh tai nhức óc.
"Chư Thiên Ma Thần, nghe ta nói đây Đùng...đoàng!
Trời đất gầm vang, mây gió muốn động mà không dám động.
Từng đạo Ma Thần từ đại địa dâng lên, từ không trung rơi xuống, vây quanh toàn bộ Từ gia chật như nêm cối.
Cứ như vạn vật xung quanh đều là hóa thân của Ma Thần.
Cảm nhận được tất cả mọi người ở đây đều sinh lòng rung động, câm như hến.
Đây là cảm tượng mà họ chưa từng thấy, nỗi sợ hãi chưa từng tiếp xúc.
Như cơn ác mộng không làm thế nào tỉnh lại được, khó lòng tự kiềm chế.
Đám người Ma Kiếm Không Minh cúi đầu không nói, thấp thỏm lo âu. Những người khác cũng là sợ hãi khôn cùng.
Họ muốn biết rốt cuộc đây là sự tồn tại gì mà lại khủng bố tới vậy.
Ý nghĩ mới vừa xuất hiện, họ cũng cảm giác Ma Thần vô tận dưới mặt đất đầu, cứ như tại nghênh đón Vương của họ.
Cùng lúc đó, gợn sóng không gian hiện ra, tiếng bước chân biến mất.
Một bóng người màu đỏ sậm cầm trường đao trong tay đi ra từ trong hư không.
Hắn vừa xuất hiện, Ma Thần kính bái, gió bão bất động, không gian lặng ngắt như tờ.
Xuất hiện ngay sau đó chính là khí tức kinh khủng, vặn vẹo, điên cuồng, khát máu, hung tàn.
Họ ngẩng đầu nhìn lên, thấy một bóng người, ngọn nguồn của tất cả khí tức đáng sợ kia.
Hắn đứng ở nơi đó, Chư Thiên Ma Thần kính bái, vạn cổ tai ách đều cúi đầu.
Giống như Quân Vương chí cao vô thượng của Ma Thần.
Mà tại phía sau hắn có vô số văn tự xếp thành hàng, dường như có vô số bóng người hiện ra từ trong văn tự.
Chỉ liếc mắt một cái, họ cũng cảm giác được chân ý đáng sợ.
Chu Tự đi từ hư không ra, động.
nhìn về phía tất cả mọi người chung quanh, họ có sợ hãi, có bất an, có e ngại, có rung Trong cơn ngờ vực, hắn từ từ nhìn về phía đám người Ma Kiếm Không Minh: "Các ngươi, đang sợ cái gì vậy?"
Trong lời nói mang theo Ma Đạo Chân Ý, cứ như đang chất vấn Ma Thần.
Lời vừa dứt, đám người Ma Kiếm Không Minh bọn như nhận phải một kích trí mạng, cả người run rẩy.
Lúc này, hắn cảm nhận được sâu sắc sự đáng sợ của Thánh Tử Ma Đạo, còn khủng khiếp hơn bất cứ thời khắc nào trong quá khứ.
Một ánh mắt đã có thể làm cho họ hồn phi phách tán.
Một câu chất vấn đã làm cho hắn không thể nào đứng vững được.
Hắn quỳ một chân trên đất trước, bởi vì không biết trả lời câu này thế nào.
Bèn run rẩy lên tiếng:
"Ma Kiếm Không Minh của Ma Môn, tham kiến Thánh Tử"
Có người lên tiếng, đương nhiên Tiêu Diệp cũng duy trì không nổi nữa, quỳ một chân trên đất:
"Tiêu Diệp của Ma Môn, tham kiến Thánh Tử"
"Tư Yên của Ma Môn, tham kiến Thánh Tử"
"Tiêu Viêm của Ma Môn, tham kiến Thánh Tử"
Lúc này đám người Long Bồng của Thập Nhị Minh Linh Môn cũng không chịu nổi.
Quỳ một chân xuống.
"Long Bồng của Thập Nhị Tịnh Đường, tham kiến Thánh Tử"
"Long Ân Hồng của Ma Môn, tham kiến Thánh Tử"
Cuối cùng nàng cũng hiểu vì sao vị sư huynh này lại cứ nói lời hay cho Thánh Tử, vì sao lại bênh vực Hoàng Kim Môn Chủ đến vậy.
Nói bậy còn giữ mạng được sao?
1094 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận