Tô Trần cất tiếng giải thích cho Chu Tự đang thắc mắc:
"Đại Thần Thời Không lúc trước chính là người duy nhất nhìn thấy thần minh có địa vị cao hơn. Sau đó những người khác phát hiện hắn thất bại là vì quyền hành không đủ, cần liên hợp với Toàn Tri, Toàn Năng hay Trí Tuệ thì mới có thể nhìn rõ tất cả con đường. Vậy nên bây giờ chỉ cần có người nhắc tới thời gian và không gian với thần minh là họ có thể phát giác ra người có đường quyền hành này trong vô thức. Trừ khi các ngươi không biết, nếu không thì thực lực không bằng họ sẽ bị họ nhận ra được. Đây là chư thần liên hợp lại thi triển lực lượng quyền hành, rất khó ngăn cản. Sau đó người có được những quyền hành này sẽ gặp nguy hiểm"
Chu Tự nghe vậy thì sững sốt, hắn đang sợ, cũng may là về hỏi trước xem sao. Nếu không đã vô tình làm hại Thu tỷ rồi.
Chẳng trách mẹ phải ra tay áp chế, Đại Địa Nữ Thần cũng không muốn đề cập tới quyền hành Thu tỷ kế thừa. Bây giờ Chu Tự đã bỏ ý định nghe ngóng, quả nhiên chuyện liên quan tới thần minh vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Dù sao bây giờ hắn và Thu tỷ đều rất nhỏ yếu.
"Đúng rồi, địa giới Ma Tu có nữ ma tu truyền kỳ nào không?"
Chu Tự chấm sủi cảo vào nước chấm rồi ăn.
"Nữ ma tu truyền kỳ?"
Thu Thiển đột nhiên nhìn về phía Chu Tự.
Những người khác cũng nhìn qua.
Tô Thi vừa bỏ sủi cảo vào miệng cũng trừng to mắt nhìn Chu Tự.
"Tam lão bản, ngươi trợn mắt to thế làm gì chứ? Không phải ta đã nói cho các ngươi biết rồi sao? Đại ca của ta còn độc thân"
Chu Tự nói một cách tức giận.
"Đại ca?"
Chu Nhiên sững người.
"Ngươi có đại ca bao giờ chứ?"
Liễu Nam Tư cũng không dám tin.
Từ lúc Chu Tự đi học cho tới nay cũng không thấy hắn có người bạn thân nào. Sao đột nhiên lại mọc lên một người đại ca chứ?
"Ta quen hắn lúc đi làm, là một nhân vật vô cùng truyền kỳ. Hắn làm được những chuyện ta muốn làm mà không giám, hoàn thành ước mơ từ nhỏ của ta"
Chu Tự nói với giọng điệu kính nể.
"Loại người này còn cần ngươi tìm đạo lữ giúp cơ à?"
Chu Nhiên tò mò.
"Cần chứ, đại ca ta khá ngờ nghệch về phương diện này, vậy nên ta quyết định cướp một nữ ma tu truyền kỳ về cho hắn Chu Tự nói.
"Vừa mới gia nhập Ma Tu nửa năm, bây giờ còn định cướp người"
Liễu Nam Tư có chút đau đầu.
Con trai mình học tập mười mấy năm qua là phí công vô ích ư?
"Đại ca ngươi không thể tự mình đi cướp ư?"
Chu Ngưng Nguyệt nuốt sủi cảo rồi nói.
"Không thể, vì hắn là đạo tu. Chính đạo nhân sĩ cướp người dễ bị người khác phỉ nhổ. Cũng chỉ có kẻ cả nhà đều là nhân vật phản diện như ta đi cướp thì những người khác mới không dám nói lời nào"
Chu Tự đáp lời.
Chu Nhiên:
"..."
Liễu Nam Tư:
"Ta không phải Ma Tu, ta cũng không phải nhân vật phản diện"
Tô Thi sửa lại ngay.
"Ừm, ta cũng không phải Ma Tu.
Tô Trần cũng sửa theo.
"Ta là đạo tu chính thống"
Liễu Bắc Uyển cũng nói.
Chu Tự:
"..."
"Đương nhiên có Ma Tu lợi hại rồi, nhưng dù sao cũng phải để chúng ta gặp vị đại ca kia của ngươi một chút.
Nếu như hắn khiến người khác ưa thích thì chúng ta có tìm đạo lữ giúp cũng không khó. Cái gì mà cướp với giành chứ, ngươi xem con gái nhà người ta thành cái gì rồi?"
Liễu Nam Tư dạy dỗ.
Không phải Thu tỷ chính là do các ngươi giành được hay sao?
Chu Tự âm thầm sỉ vả trong lòng.
"Nếu hắn biết ngươi là Thánh Tử Ma Đạo thì còn dám xưng huynh gọi đệ với ngươi sao?"
Đột nhiên Thu Thiển hỏi.
"Đương nhiên là dám rồi"
Chỉ sợ hắn ra tay đánh ta, Chu Tự âm thầm bổ sung trong lòng.
Bởi vì người hại Lý Lạc Thư phải đi xem mắt chính là Thánh Tử Ma Đạo hắn đây.
Đợi mọi người ăn sủi cảo xong thì lại bắt đầu dọn đồ đưa lên vỉ nướng.
Tam lão bản làm chuyện này không biết mệt.
Bởi vì đã đến lúc chứng minh nàng không phải vô dụng rồi.
Chu Tự nhìn mà có chút sợ, lần này dù ra sao cũng không thể uống rượu. Không được uống, đánh chết cũng không được uống.
"Đúng rồi, hôm nay ta lại đào một ít rượu lên.
Tô Trần lén nhìn Liễu Bắc Uyển rồi lấy ra một bình rượu.
Chu Nhiên còn đánh yểm trợ cho hắn, nói một cách nghiêm túc:
"Bia, bia."
Chu Tự:"..."
Sau đó nhị thúc rất khách sáo, rót cho hắn một ly.
Chờ Chu Tự tỉnh táo lại như cũ đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Đầu đau như muốn nứt ra.
Hắn thề sẽ không uống rượu nữa.
Ở chung với những người này mấy ngày mà hắn chưa ngày nào có thể tu luyện một cách bình thường được.
Nhưng hôm nay Chu Tự quay đầu rồi phát hiện mình không nằm trên đùi Thu tỷ.
Thu tỷ cũng không đến báo giờ, đi đâu rồi nhỉ?
Kẽo kẹt.
Cửa mở ra, Thu tỷ mặc áo khoác thật dày đi từ bên ngoài vào.
Nàng thấy Chu Tự đã dậy rồi thì lung lay bữa sáng trên tay mà nói:
"Tắm rửa rồi ăn sáng nào" "Đúng rồi, ba mẹ ngươi đã quay về rồi, bây giờ là chín giờ hai mươi ba phút. Họ nói lần sau không uống được thì đừng uống"
Thu Thiển vừa thay dép lê vừa nói.
Chu Tự:
"..."
Hắn nằm xuống, nghĩ thầm cũng đâu phải mình muốn uống chứ.
Là nhị thúc và lão cha cứ ép hắn uống.
Nhưng họ quay lại cũng sớm thật, chỉ còn mình hắn và Thu tỷ. Có phải là có thể làm mấy chuyện xấu hổ rồi không?
Chu Tự ngồi dậy rồi nói với Thu Thiển đang đứng trong bếp.
"Thu tỷ, họ bay về hay đi xe về vậy?"
"Cha ngươi lái xe van đi về.
Thu Thiển trả lời.
"Họ đi lâu chưa?"
"Khoảng mười sáu phút rồi, ta tiễn họ xuống dưới rồi tiện thể đi mua đồ ăn sáng"
Ừm, đợi thêm một chút.
Tránh việc họ quay ngược về.
Đánh răng ăn no trước đã.
1169 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận