Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 859: Hơi U Ám

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:36
"Ngươi là chúa tể trong Hắc Dạ. Thâm trầm hơn cả hắc ám, ngưng trọng hơn cả vực sâu, chưởng khống tai và ách. Ánh mắt của ngươi tới từ nơi sâu nhất trong không gian. Ngồi trên cây Bất Tử cao vút, là Nữ Thần Phi Hồng chấp chưởng dị vực.
Trong quảng trường, có rất nhiều người nằm rạp trên mặt đất, thân thể không kìm được mà run rẩy.
Tinh thần của họ sắp bị ma diệt rồi, không thể nào tiếp tục kiên trì được nữa.
Nếu Nữ Thần Phi Hồng không thể cứu họ thì họ sẽ trở thành tang thi.
Họ vẫn không từ bỏ, chỉ im lặng cầu nguyện, yên tĩnh chờ đợi.
Cho đến khi, ánh sáng đỏ rực bắt đầu giáng xuống, bao phủ của tòa thành.
Mọi người đều được ánh sáng đỏ rực ấy bao phủ.
Một khắc này, ai nấy đều ngẩng đầu.
Họ thấy cảnh tượng mà bao nhiêu năm qua chưa từng nhìn thấy, một mặt trăng đỏ lơ lửng giữa không trung, chiếu rọi bốn phương tám hướng.
Dường như mặt trăng đỏ này đã phá vỡ sự yên tĩnh của đêm đen, như một hạt giống hi vọng chôn sâu trong lòng tất cả mọi người.
Trong nhận thức của họ dần khắc sâu ấn tượng về Nữ Thần Phi Hồng.
"Nữ Thần Phi Hồng?"
Một số lão giả đứng hàng đầu tiên nhìn lên không trung mà khó có thể tin tưởng được.
Điện hạ không lừa họ.
Lão Mặc đang ôm con của mình, hắn vô cùng kích động.
Mặt trời đỏ vừa xuất hiện không bao lâu, trong không trung đã bắt đầu vang lên tiếng sấm.
Đây là dấu hiệu thần minh sắp giáng lâm.
Hầu Hằng cũng đứng dậy, hắn nhìn vào không trung, thấy không gian đang rung chuyển. Quyền hành Tử Thần cũng bị rung chuyển.
"Quốc Sư, ngươi nói xem họ vượt qua được không?"
Hắn hỏi.
"Ta...ta không biết"
Quốc Sư nhìn vào không trung với ánh mắt có hơi kinh ngạc:
"Nhưng dường như đối phương chẳng hề có chút biết điều, họ đang phá vỡ mọi thứ mà tới đây. Bình thường thì sẽ liên lạc với quyền hành trước, rồi dùng phương thức thích hợp để áp chế. Nhưng Nữ Thần Phi Hồng này không hề có ý định liên lạc. Nàng đang muốn tạo dựng uy thế hay sao? Nàng không sợ không mở được ư... Ầm ầm!
Không gian vỡ vụn, quyền hành Tử Thần sụp đổ.
Một tòa thành lớn bắt đầu hiện ra trong không trung, giáng lâm trong sự cưỡng ép.
Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều cảm thấy một áp lực vô hình, giống như quyền hành bị trấn áp thần phục mà ép xuống.
Giây phút này, dù là ai cũng không ngồi im được nữa. Họ đứng dậy nhìn về phía tòa thành khổng lồ dưới mặt trăn đỏ.
"Đây là thần quốc giáng lâm ư?"
Mẫu thân của Hầu Trầm khó có thể đè nén sự kinh động trong lòng.
Tòa thành kia đem lại cho người ta một cảm giác khủng bố.
"Quốc sư, ngươi cảm thấy thế nào?"
Giọng nói của Hầu Hằng có hơi kích động.
"Vương, đây có thể là thần quốc của thời đại trước. Có lẽ tân thần tu hú chiếm tổ chim khách nên có chút uy năng, phải chờ thêm chốc lát mới có thể phán đoán rõ ràng được. Nhưng có lẽ uy năng của nàng chỉ giới hạn xung quanh tòa thành này mà thôi"
Quốc Sư phân tích.
"Trên thành có người.
Đột nhiên ai đó hô lên, rất nhiều người đều cho rằng đó chính là Nữ Thần Phi Hồng.
Nhưng khi họ ngẩng đầu nhìn lại thì phát hiện có lẽ phán đoán của mình đã sai rồi.
Vì họ nhìn thấy trên tường thành không chỉ có một người đứng.
Trên tường thành, tổng cộng có bốn người đang đứng ở bốn nơi riêng biệt, sau lưng họ là bốn thần thú. Một tiểu tinh linh lơ lửng trên đầu thần thú.
Mà những người này thật ra đều vây quanh một người đang đứng thẳng ở vị trí trung tâm.
Thần quang chiếu rọi xung quanh họ, người phía dưới muốn nhìn kỹ hơn là chuyện không thể nào.
Nhưng dáng người đó, uy áp mà họ tỏa ra khiến cho làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi. Giống như chúng thần đang đứng sừng sững trong không trung.
Vậy ai mới là Nữ Thần Phi Hồng?
Dù họ không nhìn rõ được tình hình cụ thể nhưng có thể xác định rằng người đứng giữa là nam.
Không chỉ mấy người Hầu Hằng kinh ngạc, dù là người của thành Minh Vũ cũng vô cùng bất ngờ.
Trong lúc nhất thời họ cũng không biết phải đối đãi với thần tích đột nhiên xuất hiện này như thế nào.
Quốc Sư nhìn lên bầu trời, hắn cũng có chút không nhìn thấu được.
Nhưng đối phương mãi vẫn chưa ra tay, có phải đồng nghĩa với việc trạng thái hiện tại của họ cũng không tốt như những gì họ thể hiện hay không?
Khi Quốc Sư nói ra suy đoán này thì những người khác đều tán đồng.
Nhưng rất nhanh sau đó, trong không trung vang lên một tiếng động.
Giọng nói này như thần dụ, khuếch tán tứ phương.
Bình tĩnh mà trầm thấp, lại tràn ngập uy nghiêm.
"Nơi này có chút u ám nhỉ...
Đây là giọng nói của nam nhân, phát ra từ vị nam nhân đứng ở giữa kia.
Nhưng mấy người Hầu Hằng không hiểu rõ được.
Vì sao hắn lại nói thế?
Nhưng rất nhanh sau đó họ đã biết, một vị nữ tử bên trái đột nhiên giơ cao quyền trượng trong tay, truyền ra tiếng nói như thần minh:
"Thần nói, phải có ánh sáng"
Nàng vừa dứt lời thì quyền hành hiện ra.
Ánh sáng mặt trời xua tan sự u ám trên không trung thành Minh Vũ, ánh sáng bắt đầu giáng từ trên cao xuống.
Bọn người bên hồ Khô Tịch bao nhiêu năm qua chưa từng cảm nhận được ánh nắng, họ nhắm mắt lại trong vô thức, thậm chí cảm thấy hoảng sợ.
Nhưng rất nhanh sau đó họ cảm nhận được sự ấm áp do tia nắng mang lại, thậm chí những người tinh thần sắp bị ma diệt cũng có chuyển biến tốt đẹp.
Mà đám người tại vị trên cao kia thấy được cảnh tượng trước mắt đều vô cùng rung động.
1118 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận