"Nơi này thật là hùng vĩ, không biết có thể chụp ảnh không Lý Lạc Thư lấy điện thoại ra chụp thử, phát hiện không được, không phải là điện thoại hỏng, mà là không thể quay được cảnh đó.
"Ta thử thuật pháp lưu ảnh xem sao.
Lý Lạc Thư bắt đầu sử dụng đạo thuật lưu ảnh, phát hiện chụp được.
"Đại ca muốn chụp không?"
Lý Lạc Thư lập tức hỏi.
"Chụp được không?"
Chu Tự hơi kinh ngạc. Hắn cũng không biết loại thuật pháp lưu ảnh này. Quả nhiên là thiên phú kém, những thứ mà người khác biết thì hắn lại không biết. Người khác thì có đặc hiệu khắp trời, hắn ra quyền cũng chỉ xuất hiện quyền phong.
Thật tiếc.
Hận thời gian tu chân của bản thân quá ngắn, nếu không Ma Chủng đã là nhất phẩm từ lâu rồi, giờ đây trời đất đều tràn ngập đặc hiệu của hắn. Phá Thiên Ma Thể ma quang ngút trời, nghĩ cũng hoành tráng.
"Nào, chúng ta cùng chụp.
Lý Lạc Thư nói.
Họ nhanh chóng chụp mấy bức, đợi ra ngoài thì có thể gửi lên nhóm, để mọi người ngắm. Chu Tự cũng rất hưng phấn. Tuy rất xấu hổ, nhưng có thể làm bộ cũng cảm thấy rất vui. Đợi chụp ảnh xong, hắn nhìn trái nhìn phải nói:
"Tiền bối trí giả có ở đây không?"
Lý Lạc Thư chấn hãi, tìm trí giả thế này sao?
Rất nhanh một khe nứt mở ra, bên trong truyền ra giọng nói:
"Vào đi"
"Được thật à?"
Lý Lạc Thư kinh ngạc, lần đầu tiên nhìn thấy chuyện này, cảm thấy đại ca đúng là thần. Con mắt của hắn luôn rất chuẩn. Sau đó hai người đi vào. Lọt vào mắt là thảo nguyên vô tận, ở trung tâm thảo nguyên là một cái cây lớn chọc trời.
Cây trí tuệ.
Dưới tán cây có một cái bàn, một ông lão tráng kiện đầy sức sống ngồi bên bàn.
Trí giả.
"Hai vị, lại gặp nhau rồi.
Trí giả uống trà cười chào hỏi.
Chu Tự và Lý Lạc Thư nhanh chóng đến bên bàn, hai người cùng ngồi xuống.
"Có phải theo quy trình không?"
Chu Tự nhìn chằm chằm quả trí tuệ hỏi.
"Tình huống đặc biệt thì không có quy trình"
Trí giả nói.
Lúc này Lý Lạc Thư nhìn cây trí tuệ, sau đó khẽ giơ tay, hào quang lóe lên, một quả trí tuệ rơi vào tay hắn.
"Thì ra là vậy"
Hắn hiểu ra.
Trí giả:
"..."
"Nghĩa là sao"
Chu Tự nghi hoặc.
"Thông thường, người khác không thể hái quá nhiều quả trí tuệ. Vì ảnh hưởng của đạo, tương tự như máy chiếu của lịch sử, sau đó chúng ta chỉ cần như này thế này, thì có thể trực tiếp hái xuống"
Lý Lạc Thư giải thích nói. Chu Tự kinh ngạc nói:
"Người khác không thể hái nhiều ư?"
"Ấy?" Bây giờ đến lượt Lý Lạc Thư kinh ngạc: "Đại ca có thể hái nhiều không?"
"Được chứ, lần đầu tiên đến, ta hái mấy chục quả.
Chu Tự trả lời.
"Đại ca không hổ là đại ca, đúng là thần.
Lý Lạc Thư nói.
Trí giả:
"..."
Tuyệt thế song kiêu thời nay, không ngờ không bình thường như vậy.
"Các người đến tìm ta vì chuyện gì?"
Trí giả hỏi.
"Chúng ta muốn vượt qua biển, đến di tích lịch sử.
Chu Tự nói.
"Không dễ vượt qua, tuy các ngươi có thực lực rất giỏi, nhưng các ngươi cũng đã biết, đây là hình ảnh thu nhỏ của thời đại, tàn dư của thời đại Thần Minh ở đây, khiến cho thần vực vỡ vụn, vùng biên ngoại thành tan rã, xuất hiện biến hóa không thể lý giải, họ có thực lực siêu mạnh cũng chưa chắc có thể đi đến trước ánh sáng"
Trí giả nói.
"Chẳng phải ta đến nhờ ngươi giúp đây sao, ta có được pháp bảo của sư tỷ, thần hoàn nhật nguyệt, theo lý thì sẽ dễ dàng hơn, nếu tiền bối giúp đỡ, chắc hẳn có thể đi đến"
Chu Tự nghiêm túc nói.
"Thần hoàn nhật nguyệt? Đúng là có chút tác dụng, nhưng kể cả có ta giúp, các người muốn qua đó cũng không dễ, có thể các ngươi sẽ ngã xuống giữa đường, rơi vào trong góc của thế giới, khó mà nắm được phương vị" Trí giả nhắc nhở nói.
"Trên thế giới này còn có chỗ nào mà chúng ta không đi được ư?"
Lý Lạc Thư hỏi Câu hỏi này đã làm khó trí giả. Cũng phải. Hai người này, một người là tận cuối đạo, một người là kiếm đạo vô thượng, thực lực cường mạnh không thể tưởng tượng. Kể cả trong góc thế giới cũng hoàn toàn không làm khó được họ, chỉ là quay về hơi rắc rối.
"Được thôi, ta giúp các ngươi, không chỉ có ta giúp, ta còn có thể tìm người cùng ra tay. Tóm lại sẽ dốc hết sức trợ giúp. Dù sao ta cũng rất hiếu kỳ, rốt cuộc sau cánh cửa có cái gì, cho nên lúc trở về, các ngươi phải đến chỗ ta một chuyến, nói cho ta biết bên trong có gì"
Trí giả nói.
"Được"
Chu Tự gật đầu:
"Tất cả thuận lợi, ta còn có thể biết lai lịch của Nữ Thần Trí Tuệ, đến lúc đó nói hết cho ngươi biết.
Trí giả mỉm cười gật đầu.
"Đúng rồi, Thần Minh tìm ánh sáng của quyền hạn làm gì?"
Chu Tự hiếu kỳ hỏi.
"Để trở về, nếu có ánh sáng của quyền hạn tiếp ứng, sẽ dễ dàng hơn. Nhưng cũng cho thấy đối phương sắp trở về. Xem ra họ chuẩn bị khá ổn rồi.
Trí giả nói.
"Đúng thế? Còn phải đợi khoảng bao lâu?"
Chu Tự hỏi.
"Phải xem tình hình, theo lý thì còn mấy năm nữa, nếu xảy ra chuyện gì bất ngờ thì có thể tăng tốc độ"
Trí giả nói.
"Bất ngờ gì?"
Chu Tự hỏi.
"Ví dụ Tai Ương Tử Thần chủ động từ bỏ quyền hạn, lại ví dụ như chúa tể Thâm Uyên chết, ví dụ thiết luật bị tiêu hao, lại thêm đại thần thời gian không gian trở về.
Trí giả cười nói.
Chu Tự cau mày, sao cảm thấy trí giả đang nói hắn đang giúp chư thần trở về vậy nhỉ?
"Ồ, còn có một điều, đó là ngoại thành thần vực đang hồi phục, thêm ánh sáng Thần Minh bị phát hiện.
Trí giả bổ sung.
Chu Tự:
"..."
Ngươi trực tiếp đọc tên của ta cho rồi.
1125 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận