Lúc này, phần lớn Ma chủng đều đã bị bao phủ bởi vòng sáng màu vàng.
"Một, hai, ba...Sáu, bảy "Bảy vòng, nói như vậy là không đến mấy hôm nữa là có thể gọi cho lão cha đòi tiền vốn tấn thăng à?"
Thấy vậy Chu Tự cười tươi rói.
Toàn bộ trông cậy vào Ma chủng đấy.
Với tốc độ này, xem ra hiệu quả của đại bảo kiếm lúc trước vẫn còn.
Chứ đừng nói bây giờ còn có thêm tiền lương.
Nếu như lúc trước chỉ là thêm thịt thêm rau thì bây giờ là thăng cấp lên quản lý trung cấp rồi.
Nghĩ đến lại phải chăm chỉ nhiều hơn nữa.
Yêu cần của Chu Tự cũng không cao, trong mười ngày được chín vòng là ổn rồi.
Như vậy tầm mười ngày nữa là thu nhập thêm hai nghìn rồi.
Hiện tại là bốn nghìn, lĩnh lương được năm nghìn, lại thêm hai nghìn kia nữa là bảy nghìn.
Bảy nghìn phân chia một chút cũng chỉ còn hơn sáu ngàn.
Như vậy thì không ổn.
Chu Tự suy nghĩ một lát, hắn đang nghĩ nếu tiến vào thời đại thần thoại thì có được xem là đột phá không?
Chắc là có nhỉ.
Đến lúc đó nói với lão cha là muốn tấn thăng lên nhất phẩm, không biết liệu có được thêm hai ngàn tệ không nhỉ.
Qua một thời gian nữa lại dò hỏi thử xem.
Lúc sau Chu Tự mới chậm rãi mở mắt ra.
Lúc này hắn mới phát hiện trời vẫn còn chưa sáng.
Xem đồng hồ, mới hơn bốn giờ, Thu tỷ còn chưa dậy.
"Vậy bây giờ làm gì đây?"
Nhìn quanh một chút, nhất thời Chu Tự không biết phải làm gì.
Nếu gọi điện cho lão cha thì có hơi sớm, nếu không thì gọi lão cha dậy làm bữa sáng?
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn cảm thấy vẫn nên uống miếng nước trước đã.
Tự rót cho mình một cốc nước, đến ban công hóng gió lạnh ban sớm. Hắn đứng khoanh tay, giống như thế ngoại cao nhân đang nhìn tiểu khu trống vắng.
Một khoảng thời gian sau, giống như trong lòng có chút xúc động, hắn thì thầm:
"Gió sớm có chút ồn ã"
Vừa dứt lời, Chu Tự cảm thấy bản thân rất có phong thái của một cao nhân ẩn sĩ.
"Đúng là gió sớm có chút ồn ã"
Đột nhiên phía sau cất lên một giọng nói trong sáng.
Chu Tự hoảng hốt, ngoảng đầu lại đã thấy Thu tỷ đã dậy rồi.
Không biết đã đứng ở sau từ bao giờ.
"Thy tỷ, ngươi đừng như vậy.
Chu Tự có chút lúng túng.
Bản thân đang giả vờ thành thục một chút, đừng nhại lại vậy mà.
"Sao hôm nay lại dậy sớm thế?"
Thu Thiển đứng ở bên cạnh Chu Tự, cười nói.
"Tấn thắng xong bèn tỉnh lại"
Chu Tự đáp lại.
"Giai Linh lục phẩm?"
Thu Thiển nhìn qua thoáng kinh ngạc.
Theo lý mà nói, dù Chu Tự có tu Chu Thiên Kinh cũng không thể tấn thăng nhanh đến vậy được.
Chính là có các loại bảo vật đắp vào, lúc này cũng đến gần Đấu Giả thất phẩm rồi, hoặc là vừa mới đến Đấu Giả thất phẩm.
Thế nhưng lại cứng rắn thoát khỏi hạ tam phẩm, tiến vào trung tam phẩm.
Đây còn là tình huống đồng thời tu cả Phá Thiên Ma Thể.
Rốt cuộc là kiểu thiên tài gì vậy? "Đúng vậy, Ma chủng cũng sắp tấn thăng, trong vòng mười ngày là có thể đột phá. Chắc là thượng tam phẩm sẽ rất khó, không biết qua hai ba tháng có được không"
Chu Tự nói.
Thu Thiển ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhắc nhở nói:
"Loại lời nói thế này tốt nhất là đừng nói với người khác.
Thượng tam phẩm khó quá, nếu qua hai ba tháng....để người khác biết khó tấn thăng mà chỉ mất có hai ba tháng, nàng sợ kéo quá nhiều cừu hận.
Chu Tự gật đầu.
Hắn đưa cốc nước cho Thu tỷ:
"Thu tỷ, ngươi cầm đi.
"Ho?"
Thu Thiển có hơi khó hiểu, thế nhưng vẫn nhận lấy cốc nước, thuận thế uống liền hai ngụm.
Dù sao họ cũng là phu thê, có uống chung cốc nước cũng chẳng sao cả.
Chờ cốc rời tay, Chu Tự mới lùi về sau một bước, đi đến phía sau Thu tỷ rồi ôm từ phía sau, hai tay đặt lên eo nàng.
Động tác đột ngột này của hắn khiến toàn thân Thu Thiển cứng lại, có chút hoảng.
Thế nhưng rất nhanh nàng đã an tĩnh trở lại, cả người dựa lên người Chu Tự.
"Bị Nguyệt tỷ trông thấy đấy.
Nàng nhỏ giọng nói.
"Cũng có làm gì đâu"
Chu Tự cũng nhỏ tiếng đáp lại.
Thế nhưng Nguyệt tỷ vừa ngủ là ngủ đến tám giờ, không phải lo.
Cũng không phải làm gì đó trong phòng.
Thu Thiển có chút vui vẻ lại có chút khẩn trương, chỉ có thể nhấp ngụm nước.
Chu Tự thấy vậy thì đau lòng không thôi, đó là nước của ta mà.
Một lúc sau, những tia sáng đầu tiên bắt đầu rọi từ trên cao xuống.
Hai người cứ như vậy đứng ngắm mặt trời đỏ hỏn dần nhô lên.
Thế nhưng do vị trí không đẹp nên cảm quan cũng tầm thường, chỉ là họ rất vui vẻ.
"Nên làm bữa sáng rồi"
Thu Thiển lập tức đẩy Chu Tự ra, còn trả cốc nước trở lại, đi vào bên trong.
Vừa mới vào phòng, nàng bèn quay đầu nhìn nam nhân ở phía sau:
"Buổi sáng tốt lành, bây giờ là 6 giờ 16 phút, trời nắng, nhiệt độ vừa phải, nhớ đánh răng rửa mặt đấy"
Nói xong nàng bèn đi vào trong phòng bếp.
Chu Tự nhìn theo Thu tỷ cười cười, bưng cốc nước uống sạch theo bản năng.
Chỉ là không uống được ngụm nào.
Nhìn xuống thấy nước đã sớm bị uống hết rồi.
Hắn cũng không để ý mà đi vào đánh răng rửa mặt, ăn điểm tâm rồi đi làm.
1152 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận