Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 724: Mẹ

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:15:35
Thu Thiển thu dọn xong quần áo, đứng tại chỗ nhìn Chu Tự, nhẹ giọng lên tiếng:
"Nếu ta bật đèn mà vẫn tối thì phải làm thế nào?"
"Vậy thì trời vừa tối ta sẽ ở bên cạnh Thu tỷ, bị bắt gặp thì bắt gặp thôi.
Chu Tự hơi xấu hổ nói.
Lần này Thu Thiển nở nụ cười vui vẻ, lúm đồng tiền như hoa.
Nàng dùng ngón tay chạm vào bên má của mình, Chu Tự nghi hoặc sờ má của mình, không có thứ gì mà. Thấy vậy, Thu Thiển tỏ vẻ mặt bất đắc dĩ rồi tiến lên một bước, kiễng chân chạm vào má của Chu Tự. Làm xong, nàng lùi lại một bước, lại chỉ vào má của mình.
Chu Tự hiểu ra.
Hắn tiến lên trước một bước, khi sắp ghé sát lại gần, hắn quan sát xung quanh theo bản năng, đột nhiên phát hiện Tô Thi đã đứng ở cửa.
"Các ngươi muốn ăn trái cây không?"
Nàng đột nhiên hỏi.
Chu Tự và Thu Thiển sợ giật mình.
Nhưng vừa dứt lời, dường như Tô Thi bị cái gì đó lôi đi, miệng còn không ngừng càm ràm:
"Nguyệt tỷ, ngươi kéo ta làm gì? Ta mang trái cây cho họ.
Khi Chu Tự lại nhìn sang Thu tỷ khi, phát hiện đôi má nàng đã đỏ ửng. Sau đó nhẹ nhàng chạm lên. Đợi Chu Tự Thu Thiển quay đầu, quay người đi ra ngoài, nhân tiện nói:
lui ra phía sau, "Mười một giờ rồi, ngươi phải tu luyện rồi.
Chu Tự:
Lợi dụng xong thì ném bỏ ta hả. Ta còn chưa động tay cơ.
Vì để an toàn, Chu Tự nghĩ lại liệu phòng mình còn để thứ gì không an toàn không, nghĩ lại hình như không có.
Nhưng hắn phát hiện chăn gối của mình chưa thay thành đồ của Thu tỷ. Không để ý, hắn về phòng khách, ngồi xuống thảm bắt đầu tu luyện.
Chu Thiên Kinh cũng sắp tu luyện xong rồi, đã điểm sáng sáu ngôi sao, thêm một ngôi sao nữa thì có thể xin tiền cha, chỉ nghĩ thôi cũng rất háo hức. Lại nhìn Ma Chủng, hắn phát hiện sau đại bảo kiếm, cuối cùng Ma Chủng ở đã phấn chấn hẳn lên, bây giờ đã được sáu vòng. Qua nửa tháng nữa chắc hẳn cũng có thể tiến vào chín vòng, lúc đó lại gọi điện cho cha xin tiền phí đột phá. Chỉ nghĩ thôi cũng rất vui vẻ, bốn ngàn sắp đến tay rồi.
Khích lệ Ma Chủng xong, Chu Tự dừng tu luyện.
Khi mở mắt ra, hắn đợi Thu tỷ báo giờ. Nhưng đợi một hồi, Thu tỷ cũng không báo giờ. Thu tỷ đang bận gì thế? Chu Tự nhìn trái nhìn phải, phát hiện một người phụ nữ trung niên ngồi bên cạnh, vô cùng quen mắt, đã nhìn suốt hai mươi năm rồi. Đây chẳng phải là mẹ ư?
"Tỉnh dậy rồi hả?"
Liễu Nam Tư ngồi trên sofa nhìn Chu Tự với vẻ mặt nghiêm túc nói.
"A"
Chu Tự gật đầu rồi nói:
"Cha ta đâu?"
Nói xong hắn liền đứng lên, nhìn trái nhìn phải, đi ra chỗ khác, nhân tiện nói:
"Ta đi tìm cha ta"
Nhưng còn chưa đi được hai bước, hắn đã nhe thấy giọng nổi giận của mẹ:
"Lại đây, đứng yên"
Nghe vậy, Chu Tự chỉ có thể hậm hực đến bên cạnh mẹ.
Lúc này cửa lớn được mở ra, là Thu tỷ dẫn Tô Thi đi mua bữa sáng về. Hắn chỉ có thể thử cầu cứu, nhưng Tô Thị và Thu Thiển đều đều giả bộ như không nhìn thấy, tam lão bản còn bày dáng vẻ đáng đời.
"Tốt nghiệp rồi, ngươi cảm thấy nhà này không quản được ngươi nữa rồi, phải không?"
Liễu Nam Tư nhìn Chu Tự nghiêm túc nói:
"Ngươi bao nhiêu tuổi thì ta cũng là mẹ ngươi. Hay là ngươi cảm thấy mẹ ngươi già rồi, không quản được ngươi nữa rồi?"
Chu Tự đứng bên sofa, cẩn thận nói:
"Mẹ, ta đã làm gì rồi?"
Nghe câu này, Liễu Nam Tư tức không chịu nổi, cầm cành cây không biết ở đâu ra đánh vào chân Chu Tự.
Chu Tự sợ giật mình, lập tức nói:
"Mẹ, có chuyện gì mẹ từ từ nói, nhiều người đang nhìn đấy"
"Ai nhìn hả?"
Liễu Nam Tư chất vấn nói.
Chu Tự lập tức nhìn về phía phòng bếp, phát hiện Tô Thi và Thu tỷ đang cúi đầu làm việc. Sau đó lập tức nhìn về phía sau, hắn nghe thấy có người đi ra, quả nhiên là cha và cả nhị thúc nhị thẩm cùng Nguyệt tỷ. Nhưng sau khi mẹ vừa dứt lời, bốn người họ đều ngẩn người rồi Chu Nhiên chỉ vào căn phòng bên trong nói:
"Chúng ta xem phòng bên trong đi Sau đó bốn người quay đầu đi vào bên trong.
Chu Tự:
Cha, đừng thế chứ, trước đây ta đã giúp ngươi không ít mà. Đồ vô lương tâm Nguyệt tỷ.
Thấy những người này đều không có ý tham dự, Chu Tự chỉ có thể nhìn mẹ nghiêm túc nói:
"Mẹ, ta sai rồi"
"Ngươi không sai, là lỗi của mẹ, mấy năm nay quản giáo ngươi không nghiêm.
Liễu Nam Tư đứng lên, có vẻ muốn ra tay đánh.
Mẹ...Ta đã trưởng thành rồi. Gần mười giờ, Chu Tự mới được ngồi bên bàn ăn để ăn sáng. Mặt mày hắn đều bị ngộ thương, Thu tỷ đang bôi thuốc giúp.
"Lần sau đừng chọc giận mẹ ngươi nữa"
Nàng nhắc nhở nói. Chu Tự ăn bánh bao đau khổ trong lòng, mình cũng không làm gì mà. Hắn cảm thấy mẹ còn nóng nảy hơn trước đây, rõ ràng đã lâu rồi không đánh hắn, lần này ra tay đặc biệt nặng.
Bữa sáng là do Thu tỷ để phần cho hắn, lúc này Nguyệt tỷ ngồi bên cạnh Chu Tự, giúp dọn bữa sáng.
"Nguyệt tỷ, mẹ ngươi có tu vi gì?"
Chu Tự đột nhiên hỏi.
"Ngươi hỏi làm gì?"
Chu Ngưng Nguyệt tỏ vẻ mặt ngạc nhiên nói:
"Muốn vật tay với mẹ ta hả? Ngươi từ bỏ đi, nghe nói thực lực của mẹ ta cao đến phi lý"
"Đợi ta tiến vào thời đại thần thoại, có thể vật tay với mẹ ngươi không?"
Chu Tự cầm bánh quẩy trên bàn nói.
Lúc này tay của Nguyệt tỷ cũng đặt lên quẩy. Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều có ý bảo đối phương buông tay ra.
1100 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận