Trên bàn ăn, Chu Tự đang ăn bánh bao, uống sữa đậu nành.
Lúc ăn hắn còn thỉnh thoảng vỗ bàn một cái, rồi lại nhìn xuống đáy bàn.
"Ngươi làm gì vậy?"
Thu Thiển tò mò cất tiếng hỏi.
Nàng đang ăn quẩy, nhưng cảm thấy rất kỳ quái, vừa mới bắt đầu Chu Tự đã làm này làm kia rồi.
Đánh răng rửa mặt chăm chỉ thì thôi đi, lúc ăn cơm còn thường xuyên vỗ bàn rồi nhìn đáy bàn.
Lúc trước hắn không có tật xấu này.
"Ta muốn thử xem cái bàn này có chắc chắn hay không đấy mà"
Chu Tự nói một cách thản nhiên.
"Không có việc gì lại muốn thử xem bàn có chắc chắn không?"
Thu Thiển dùng một tay chống cằm, nàng cắn ống hút sữa đậu nàng rồi nói.
"Thu tỷ nặng bao nhiêu rồi?"
"54 ký"
Thu Thiển híp mắt người nói:
"Có phải là mập quá rồi không?"
"Không có"
Chu Tự nhìn thấy nụ cười này của Thu Thiển thì cũng không dám do dự.
Thu Thiển lại cười nói:
"Lúc đầu ta định cho lên 55 ký, nhưng suy nghĩ lại thì 54 ký là được rồi. Mập quá sợ ngươi chê ta"
Chu Tự đặt câu hỏi trong lòng, mình mà chê thì còn có thể sống tới kết thúc câu truyện không chứ?
Dựa theo tính cách thù dai của Thu tỷ thì hỏi ra nàng còn có thể nhớ rõ mấy trăm năm. Chuyện năm trăm tệ mà bây giờ vẫn còn nhớ rất rõ.
"Nói mới nhớ, mấy người Nguyệt tỷ ra ngoài có nói khi nào quay Chu Tự hỏi.
Hôm qua hắn say quá nhanh, cũng không kịp hỏi.
về không?"
Mà, tối hôm qua hắn có lỡ miệng nói cái gì không?
Sau đó Chu Tự nhìn về phía Thu Thiển mà hỏi với vẻ mặt thành thật:
"Tối hôm qua ta có làm gì kỳ quái hay là nói gì đó không?"
"Vốn ngươi còn định làm gì đó"
Thu Thiển cười mà như không cười, nàng nói:
"Nhưng đã bị ta cản lại rồi"
Chu Tự nghe vậy thì cảm thấy có lẽ mình đã bị bạo lực ngăn cản.
Đáng ra nên như vậy sớm hơn.
"Hôm nay mùng ba, có lẽ mùng sáu là Nguyệt tỷ sẽ quay lại"
Thu Thiển trả lời câu hỏi trước đó của Chu Tự.
Mùng bảy Tô Thi phải đi làm, không quay về cũng không được. "Mùng sáu à.."
Chu Tự tính toán một chút, hắn vẫn còn ba ngày.
Hay lắm, ba ngày cũng không ảnh hưởng tới việc tu luyện.
Xem như cho bản thân nghỉ ngơi một chút vậy.
Dù sao Ma Chủng cũng đang nghỉ ngơi, không phát tiền lương cũng là chuyện hợp lý.
Sau đó Chu Tự ăn hết bữa sáng, bắt đầu dọn dẹp.
Thu Thiển ngồi bên cạnh nhìn, nàng luôn có cảm giác hôm nay Chu Tự rất lạ.
Lúc này Chu Tự đang lau bàn, làm xong những việc này thì hắn mới thở phào một hơi.
Thu Thiển ngồi cạnh bàn ăn nhìn hắn chằm chằm, lúc này Chu Tự lại đi ra đằng trước khóa cửa, sau đó kiểm tra các cửa trong nhà đã được khóa chặt hay chưa.
Hắn lại đi tới bàn ăn sờ xem, xác định đã khô chưa.
Phát hiện chưa khô lại lấy khăn lau sạch nước trên đó.
Thu Thiển ngẩn người, nàng hoàn toàn không hiểu Chu Tự đang định làm cái gì.
Lúc này Chu Tự mới hài lòng gật đầu, sau đó hắn nhìn về phía giai nhân bên cạnh mà nói:
"Thu tỷ, ngươi tới đây.
"Làm gì?"
Thu Thiển luôn cảm giác có chút không tốt.
"Đứng trước mặt ta, rồi đưa lưng về phía bàn.
Chu Tự nói.
"Ngươi muốn làm gì?"
Thu Thiển có hơi lo lắng.
Đợi Thu tỷ đứng vào vị trí thì Chu Tự mới đưa tay ra ôm nàng lên, nhẹ nhàng đặt nàng ngồi lên bàn.
Thu Thiển ngồi trên bàn ăn mà vừa kinh ngạc vừa hoảng hốt. Khi nàng chuẩn bị mở miệng thì Chu Tự lại nhẹ nhàng nâng cằm của nàng lên mà hôn xuống.
Cảm giác xa lạ này khiến Thu Thiển vừa vui sướng vừa lo lắng. Lỡ đâu bàn sập thì phải làm gì bây giờ?
Hôn một lúc lâu, Chu Tự mới buông Thu Thiển ra, nàng tựa vào vai hắn, đỏ mặt thẹn thùng nói:
"Được chưa?"
Ngồi trên bàn khiến nàng rất xấu hổ, lỡ bị người ta thấy được thì sao?
Chu Tự nghe vậy thì ôm lấy Thu tỷ sau đó đi thẳng về phía phòng của mình, hắn vừa đi vừa mặt dày mày dạn mà nói:
"Thu tỷ, sau này chúng ta kết hôn chắc chắn phải làm rất nhiều chuyện, để ta biểu diễn cho ngươi xem trước "Vậy...vậy ngươi đóng cửa trước đã"
Thu Thiển cúi đầu nói.
Lần này Chu Tự đã đóng cửa rồi khóa chặt lại.
Có người về cũng không sợ.
Sau đó hắn nhẹ nhàng đặt Thu Thiển xuống giường, cởi quần áo cho nàng.
Hôm nay Thu tỷ mặc khá nhiều.
Chỉ là khi hắn nhìn vào Thu tỷ thì phát hiện nàng đang đỏ mặt, hơi thở cũng có chút nặng nề.
Dường như không hề quen với việc này.
"Rèm cửa"
Thu Thiển che đi gương mặt đỏ rực của mình rồi nói.
Lúc này Chu Tự mới đi qua kéo rèm cửa, trong phòng có chút u tối.
Sau đó, Chu Tự đi tới bên cạnh Thu Thiển, lần này đã thuần thục hơn lần trước rồi.
Sau một hồi, hai người nằm trên gối bốn mắt nhìn nhau, Thu Thiển dùng mền che mặt lại, chỉ để lộ đôi mắt nhìn lén Chu Tự.
Sau đó lại kéo lên trùm đầu trốn đi.
Chu Tự:
"..."
Manh động quá.
Mỗi lần kết thúc hắn đều có cảm giác mình manh động quá rồi.
Lúc này Chu Tự lại cảm thấy Thu tỷ đang chọc vào eo của mình.
"Vào đây"
Chu Tự nghe vậy thì cũng chui vào, mặc dù ở trong chăn nhưng hắn vẫn có thể nhìn rõ mặt và cơ thể của Thu tỷ.
Chu Tự đưa tay đụng vào eo của Thu tỷ, phát hiện mềm mịn ấm áp.
Một lát lâu sau, cuối cùng Thu tỷ cũng không chịu chơi chung với Chu Tự nữa rồi.
Nàng ngồi dậy, ngăn cản Chu Tự nhìn lén mà mặc quần áo vào.
"Sắp trưa rồi, phải làm bữa trưa. Hơn nữa nếu mấy người Nguyệt tỷ trở về thấy vậy sẽ không tốt"
Thu Thiển có chút sợ hãi mà nói.
Nàng luôn có cảm giác như hai bọn họ đang lén lút.
Rõ ràng là vợ chồng sắp cưới.
Chỉ là, lúc làm chuyện này kiểu gì cũng sẽ có cảm giác lo lắng.
1106 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận