"Chờ Đạo Tử tấn thăng thượng tam phẩm thì ai cũng phải hối hận"
Vân Tiêu Tiên Tử cười nói.
Mặc dù nàng cũng hối hận, nhưng người từ chối không phải là nàng"
Cho nên cùng lắm là hối hận không dạy dỗ đệ tử của mình cho tốt.
Mấy người Chu Tự dùng một tiếng ăn xong thịt nướng.
Vì sao lại ăn nhanh như thế?
Vì họ muốn tu luyện.
Lần này tất cả mọi người đều không về thư viện, thay vào đó là đi thẳng tới thành Biên Giới.
Sau khi đi vào Hầu Trầm tới trước mặt Chu Tự.
Nói mình có chuyện muốn bẩm.
"Không vội, tu luyện trước đã"
Chu Tự nói.
Đúng là không cần vội, tu luyện xong họ còn rất nhiều thời gian.
Lúc đó nói cũng được.
Hầu Trầm không nói gì, vậy đành đợi lát nữa rồi nói.
"Ăn quá no còn tu luyện có phải không tốt lắm không?"
Tô Thị hỏi.
"Vậy ngươi ăn nhiều thế làm gì?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi ngược lại.
"Nhưng Nguyệt tỷ ăn nhiều như thế, trong khi ngươi quá nhỏ"
Tô Thi so sánh rồi nói.
"Ta Trận Linh ngũ phẩm, ngươi mấy phẩm?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi một câu chí mạng.
Tô Thi không nói nên lời. Nàng mới Đấu Giả thất phẩm.
Yếu nhất trong mấy người, cũng là vô dụng nhất.
Nhưng nàng đẹp nhất, nếu so về sắc đẹp thì không ai sánh bằng.
"Đừng ngẩng cổ lên nữa, tu luyện"
Chu Tự nhắc nhở.
Tô Thi hừ lạnh một tiếng, nàng không để ý đến Chu Tự nữa.
Nàng ghét họ hàng như Chu Tự, ỷ bản thân có nhiều nhân cách, suốt ngày dọa nạt người khác.
Đợi mấy người Thu tỷ bắt đầu tu luyện Chu Tự mới lấy điện thoại ra. Giữa trưa gọi điện thoại cho lão cha bị cúp máy, đối phương quá bận.
Bây giờ có lẽ đang giờ cơm tối, công việc làm ăn cũng không tệ.
"Đợi thêm hai tiếng nữa vậy, đúng lúc luyện Kim Quang Thần Chú"
Chu Tự nhìn về phía Thất Thiên rồi nói:
"Thất Thiên tới đây, tới chịu đòn nào"
Thất Thiên sững người:
"..."
Cứu mạng.
"Yêu nghiệt, chịu chết đi!"
Chu Tự mở ra Kim Quang Thần Chú, không ngừng vung ra nắm đấm vàng.
Thiên Ma Lưu Tinh Quyền.
Tám giờ hơn.
Chu Tự phủi tay, hắn lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho lão cha.
"Nhi tử, hôm nay ngươi gọi cho vi phụ hai lần, có chuyện gì à?"
Chu Nhiên hỏi.
"Cha, ngươi có thể đừng nửa nạc nửa mỡ như thế không? Nạc thì nạc luôn, mỡ thì mỡ luôn.
Chu Tự đau đầu.
"Vi phụ ít học, không có văn hóa nên chỉ nói được như thế, không được à?"
"Không phải ngươi là cổ nhân sao?"
"..."
Chu Nhiên im lặng một lát:
"Có chuyện gì thì mau nói đi"
"Là thế này, gần đây ta nói chuyện với thần minh, nghe được một tin tức. Thần minh trở về có nghĩa là họ đã có lòng tin khiêu chiến tu chân giới. Nói đúng hơn, có thể họ sắp tấn thăng lên cảnh giới mới, muốn đánh chúng ta Chu Tự suy nghĩ một lát rồi bổ sung thêm:
"Đại khái là cảnh giới trên thần minh"
"Thì sao?"
Chu Nhiên hỏi.
"Thì sao ư?"
Chu Tự sững người.
"Trời sắp sập rồi mà còn thì sao ư?"
"Sập cũng có người đỡ mà? Ta chỉ có bảy mươi bảy ký, không đỡ nổi.
Chu Nhiên nói.
Chu Tự:
"..."
Đã lúc nào rồi ngươi còn bực bội?
Chu Tự dừng một lúc rồi nói:
"Ăn tết ta tăng một ký, cha tăng mấy ký? Bây giờ đã bảy mươi tám ký rồi chứ gì?"
Chu Nhiên:
"Không còn chuyện gì thì ta cúp máy đây"
"Còn, còn Chu Tự vội nói:
"Ta muốn biết có thể nói chuyện của Đại Thần Thời Không với Trí Giả hay không? Như thế thì ta có thể biết nhiều hơn"
"Trí Giả là một người rất đặc biệt, hắn không phải là người của thời đại thần minh nên có thể hỏi, không cần kiêng dè gì."
Chu Nhiên trả lời.
"Thì ra là thế. À đúng rồi, còn một chuyện nữa"
Chu Tự nghĩ chuyện lần trước mình muốn hỏi, hắn nói:
"Ta thường xuyên nghe thần minh nhắc tới người tạo ra thiết luật, nói người đó vô cùng lợi hại, ta muốn biết người đó là ai, hắn còn sống không?"
Đầu dây bên kia không nói gì.
"Alo, cha?"
Chu Tự hỏi lại.
"Con trai, là mẹ đây"
Liễu Nam Tư nhận lấy điện thoại.
Chu Tự vừa nghe thấy giọng của mẹ đã đau đầu:
"Mẹ, ta đang nói chuyện quan trọng với cha mà"
"Ngươi có ý gì đây? Một phụ đạo nhân gia như ta ảnh hưởng tới chí hứng của ngươi à?"
Liễu Nam Tư nói với giọng điệu tức giận.
Chu Tự sững người, vội đổi chủ đề:
"Mẹ, ngươi có biết ai là người tạo ra thiết luật trong thời đại thần minh không?"
"Để ta hỏi cha ngươi xem Liễu Nam Tư quay đầu lại hỏi Chu Nhiên:
"Con trai hỏi người tạo ra thiết luật là ai?"
"Không biết.
Chu Nhiên trả lời.
Chu Tự nghe được rất rõ ràng.
Sau đó Liễu Nam Tư lại trả lời Chu Tự:
"Cha ngươi nói là hắn.
Chu Tự:
"...?"
Mẹ, đây chẳng phải là đang nói lung tung hay sao?
"Được rồi, bây giờ nói cho ta biết ngươi và Thu Thiển sao rồi? Khi nào mới tính tới chuyện có con?"
Liễu Nam Tư cười rồi nói:
"Lúc ngươi uống say đã nói rồi đó, ngươi rất thích Thu Thiển. Lúc đó ta cũng hỏi Thu Thiển rồi, nàng nói nàng cũng thích ngươi. Mọi người đều thuộc Ma Đạo, lưỡng tình tương duyệt lại còn có hôn ước, không cần e dè gì cả. Nếu lo không có tiền thì chẳng phải còn có ta và cha ngươi sao? Chúng ta còn trẻ, nuôi thêm một đứa nữa cũng không có vấn đề gì. Như thế thì vợ chồng các ngươi cũng thoải mái hơn. Hay năm nay làm một đứa?"
Chu Tự:
"..?"
Mẹ ơi, chủ đề thay đổi nhanh quá đó, ta có chút theo không kịp, cũng ngại đuổi theo kịp.
Hắn rất tò mò, tại sao cha mẹ lại muốn ôm cháu như thế.
Con trai cũng không tệ mà, vì sao muốn nuôi cháu.
Hắn hoàn toàn là một đứa con trai ngoan, lẽ nào là chưa đủ quậy?
À đúng rồi, không đủ xấu xa.
1086 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận