Trí giả cười nói:
"Để sau này đi, sau này ngươi đủ hiểu về thời đại Thần Minh, thì cũng hiểu càng nhiều. Bây giờ thì thôi quên đi, ngươi cũng không làm rõ được chuyện của thời đại Thần Minh. Thế giới quan quá lớn, sợ ngươi không chấp nhận được.
"Vậy Hoang Cổ Kinh Thế Thư cũng xuất hiện vào thời đó?"
Chu Tự không để ý hỏi.
"Không phải, trước thời đại viễn cổ đã có Hoang Cổ Kinh Thế Thư rồi.
Trí giả trả lời.
"Thế tại sao Hoang Cổ Kinh Thế Thư lại là chữ viễn cổ?"
Chu Tự phát hiện điểm khó hiểu.
Trí giả cau mày, hỏi kiểu thương lượng:
"Liệu có khả năng cuốn sách này có thể hình thành văn tự theo thời đại không?"
Chu Tự:
"..."
Có khả năng không?
Thực sự cũng có khả năng này, dù sao bị xé ra, sau đó hợp lại thì có thể trở về nguyên dạng, cho thấy cuốn sách này không phải sách bình thường.
Lúc này, cảnh phía dưới đang không ngừng trở về quá khứ, cuối cùng dừng lại ở trên một con phố khá là phần hoa.
"Đúng rồi, tiền bối là người của thời đại nào?"
Chu Tự đột nhiên nghĩ đến điều này.
"Trước thời đại viễn cổ, ta đã sống rất lâu rất lâu, biết rất nhiều rất nhiều chuyện trên đời này.
Trí giả cười nói.
"Thế cuốn Hoang Cổ Kinh Thế Thư thứ ba ở đâu?"
Chu Tự hỏi.
Trí giả:
"..."
"Ngươi không biết hả, lần sau đừng thổi phồng lớn thế, vậy ta hỏi chuyện khác nhé?"
Chu Tự suy nghĩ, rồi hỏi vấn đề lúc trước của Tô Thị:
"Ta nghe thấy một số lời đồn, nói sở dĩ thời đại Thần Minh bắt đầu, là vì có người đọc hiểu Thượng Thương Thiên. Một quyển sách mở ra một thời đại, vậy thì liệu có khả năng, thời đại viễn cổ cũng có người đọc hiểu một cuốn trong đó, thời đại tu chân cũng như vậy không?"
Trí giả không trả lời ngay, mà hỏi:
"Ngươi từng hỏi cha ngươi và mọi người vấn đề này chưa?"
"Ta từng hỏi Nhị thúc, hắn cũng không biết.
Chu Tự trả lời.
"Vậy à, thực ra chuyện này cũng không đễ nói.
Trí giả hơi suy nghĩ hỏi nói:
"Để tra kiểm tra xem, đây là suy nghĩ của ngươi à?
"Không ngờ, ngươi thật lợi hại, ta cũng chưa từng nghĩ đến.
Chu Tự kinh ngạc:
"..."
Khoa trương vậy sao? Thực sự có khả năng này thật ư? Tam lão bản thông minh đến vậy hả? Thật không cam tâm, đây lại là khả năng do người như tam lão bản nghĩ ra.
"Nếu giả thiết này là thật, thì có phải nói, Sơn Hải Thiên mở ra thời đại viễn cổ, Thượng Thương Thiên mở ra thời đại Thần Minh, Nhân Hoàng Thiên mở ra thời đại tu chân không? Thế có phải nghĩa là thực ra sức mạnh của ba cuốn đều được sử dụng rồi không?"
Chu Tự lại hỏi.
"Không phải không có khả năng"
Trí giả trả lời rất mông lung, hoàn toàn không trả lời thẳng vào câu hỏi.
Chu Tự bất đắc dĩ, chỉ có thể nhìn xuống thế giới phía dưới, sau đó hắn phát hiện cảnh tượng này dừng lại rất lâu:
"Sao cứ mãi dừng lại ở đây thế"
"Dẫn người đến gặp một người.
Trí giả đột nhiên kéo gần khoảng cách. Sau đó xuất hiện ở trước một sạp hàng bánh nướng.
Một người đàn ông trung niên cúi đầu, một cô gái mặc áo xanh ở thôn tiền, còn có một cô gái búi tóc đơn giản đang ăn bánh nướng, nhưng chỉ nhìn thấy bóng lưng.
"Đây là.."
Chu Tự nhìn khuôn mặt của cô gái mặc áo xanh nói:
"Đại Địa Nữ Thần, vậy người bên cạnh nàng"
Chu Tự lập tức nhìn sang cô gái mặc váy tiên màu cam nói:
"Nữ Thần Trí Tuệ?"
Nữ Thần Trí Tuệ? Chu Tự mở to hai mắt. Lúc này hắn đang đứng trên phố, nhìn cô gái đứng quay lưng với hắn ở phía trước, không khỏi cau mày. Sự tồn tại bí ẩn vẫn luôn nghe được từ những người khác, ấy vậy mà lại gần mình như vậy. Nhưng chỉ nhìn thấy bóng lưng, trang phục, hoàn toàn không nhìn ra được gì. Hắn đi qua đó, muốn đến phía trước nàng, nhìn khuôn mặt của nàng. Nhưng cho dù hắn đi qua đó xem, thì vẫn chỉ nhìn thấy bóng lưng vừa nãy.
Việc này...là sao?
Thấy Chu Tự bực mình, trí giả bất lực nói:
"Ngươi xem tivi, có thể vòng đến phía sau tivi để xem cảnh chính diện người khác tắm không hả?"
"Có lý"
Chu Tự gật đầu, sau đó lại không hiểu:
"Thế tại sao ngươi chỉ có bóng lưng, không quay cảnh chính diện?"
"Không dám"
Trí giả bưng chén trà nói:
"Đây là dòng sông trên đạo của ta, cường mạnh như Nữ Thần Trí Tuệ, ta chỉ dám nhìn trộm sau lưng nàng, một khi nhìn chính diện, đạo của ta sẽ sụp đổ tại chỗ.
Chu Tự khiếp sợ:
"Nữ Thần Trí Tuệ mạnh đến vậy hả?"
"Thực ra cũng không phải, chỉ cảm thấy không có sức mạnh nào có thể địch được Nữ Thần Trí Tuệ, không thể sỉ nhục nàng, không thể khắc ấn nàng"
Trí giả cũng mơ hồ, sau đó hắn thở dài một tiếng:
"Cảnh này là do đối phương cảm thấy thú vị, đồng ý cho ta giữ lại, nếu không ta cũng không giữ được cảnh này"
"Thì ra là thế"
Chu Tự gật đầu, sau đó nhìn trái nhìn phải nói:
"Sao ta cảm thấy trang phục của Nữ Thần Trí Tuệ hơi khác với những người khác? Hình như gần giống với tiên tử. Tóm lại là khác hoàn toàn với mấy vị Thần Minh của thời đại Thần Minh "Làm sao ta biết được?"
Trí giả lùi lại phía sau nói:
"Ngươi tò mò thì có thể hỏi nàng"
"Có thể hỏi?"
Chu Tự sợ giật mình cũng lùi lại. Đây không phải là hình ảnh sao?
"Đây là dòng sông lịch sử mà đạo của ta giữ lại, không phải mà của họ, nhưng mỗi một bóng người đều có chút linh động. Có thể trò chuyện đơn giản với người vài câu. Nếu không làm sao ta thường xuyên giao lưu với người của các thời đại được? Mỗi lầm tìm vài người là để trò chuyện sâu hơn, giữ lại những thứ này là để chứng kiến lịch sử, nhân tiện còn có thể trò chuyện Trí giả bí hiểm nói.
1134 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận