"Ngồi bên này trước đi"
Bách Mạch tiên tử đưa vợ chồng Tần Văn Thành theo ngồi ở chỗ Minh Nam Sở.
"Không phải các ngươi ngồi ở chỗ Thượng Quan Hà sao?"
Minh Nam Sở tò mò hỏi.
"Sủng vật nhiều quá đánh nhau rồi, hơn nữa nghe nói bên này có thai phụ, vừa hay để hai người phụ nữ có thai giao lưu"
Bách Mạch tiên tử thuận miệng giải thích nói.
Lúc này Thượng Quan Hồng Anh ngồi ở bên cạnh Trần Giai Di.
Nàng không thạo việc giao lưu với người khác cho lắm.
Sau đó hai người nhỏ giọng nói chuyện với nhau, hình như đã tìm được chủ đề.
Trần Chí Thành nhìn cả một bàn đầy người, không biết nói gì cho phải.
Những người này đều quá đẹp rồi.
Lúc này Chu Tự thân là nhân vật chính mới vừa đến khách sạn.
Hắn đột nhiên nhớ tới một việc, đó chính là bọn Thanh Long quên đi đón bọn Thất Thiên rồi.
Cho nên chỉ có thể để tự hắn đi.
"Ba vị trưởng lão, khổ thân các ngươi phải biến nhỏ rồi"
Chu Tự nói với ba con chó nhỏ bên cạnh.
Lúc này Đại Địa Thần Khuyển cũng đã biến thành chó con.
Nó vẫn có ba cái đầu.
Gặp phải người thì giả vờ là đồ trang trí, không giả vờ đc thì cắn luôn là xong.
Thất Thiên có chút hưng phấn nói:
"Nghe nói ăn rất ngon, không biết mùi vị thế nào"
Hầu Tầm và Hầu Trầm cũng đi theo.
Họ đến thời đại này, đây là lần đầu tiên tham gia hôn lễ.
Có chút căng thẳng.
Chờ Chu Tự đi vào trong, phát hiện đã có không ít người đến.
Mà ở cửa ra vào hắn gặp được hai người cũng coi là quen biết.
"Tân Nguyệt sư muội, thật sự không có vấn đề gì chứ?"
Tân Vân có chút lo lắng nói.
"Không có vấn đề gì đâu, gia gia của ta bảo ta tới uống rượu mừng, đưa theo sư tỷ cũng rất bình thường"
Tân Nguyệt nói.
Nàng không cảm thấy hôn lễ này có chuyện gì lớn cả.
Nàng còn nhiều điều chưa hiểu rồi.
"Các ngươi không phải là người của Thiên Cơ Lâu sao?"
Chu Tự hỏi.
"ẶC"
Tân Vân ngẩn người, là Thánh Tử Ma Đạo.
Bị bắt quả tang rồi.
"Ta nhớ là vị trí của các ngươi ở bên kia kìa"
Chu Tự có lòng tốt mà nhắc nhở.
"Ta cũng nhìn thấy gia gia của ta rồi, chúng ta đi trước đây"
Tân Nguyệt lập tức nói.
Chu Tự gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Tân Vân ngây ngẩn cả người, thật sự đã tới tham gia hôn lễ của Thánh Tử Ma Đạo rồi.
"Không ngờ lại có nhiều người như vậy.
Chu Tự phát hiện đại sảnh đã sắp đầy rồi.
Đều là người cùng quê.
Người của giới tu chân lại không nhiều lắm.
Cha mẹ quen nhiều người vậy sao?
"Lại nói đại ca đâu rồi nhỉ?"
Chu Tự nhìn chung quanh một chút nhưng không thấy Lý Lạc Thư đâu.
"Chú rể tới rồi, tới đây tới đây"
Lúc này một vài người phụ nữ trung niên bên cạnh gọi Chu Tự đi qua.
Nghe vậy, Chu Tự cũng không dám chậm trễ, lập tức tới ngay.
"Trở về rồi à, tiểu mỹ nữ của ngươi chờ đến lo lắng rồi đó"
Một cô gái mặc ma pháp bào, cười nói với chàng trai bên cạnh.
"Ta gặp được nàng thì nên nói gì?"
Dường như có chút căng thẳng.
Ở bên cạnh Thiếu Nữ Ma Pháp chính là một chàng trai trẻ tuổi, trên người hắn mặc áo bào trắng, ôn tồn lễ độ, đôi mắt có vẻ lo lắng vô cùng.
"Không cần lo lắng đâu, tiểu mỹ nữ nhà ngươi rất dễ nói chuyện. Cùng lắm là nàng hạ độc ngươi thôi"
Tiểu Kính tiên tử vừa cười vừa nói.
"Hạ độc?"
Chàng trai có chút lo lắng nói.
Hắn của ngày hôm nay, là do Tiểu Kính dùng tóc của hắn trong quá khứ làm chất trung gian để ngưng tụ thành thân thể.
Dù là một thân thể bình thường, nhưng mà lại không có quyền hành gì cả.
Trong Tu Chân giới bị xem là yếu ớt.
"Đúng vậy, tuổi còn nhỏ mà rất thích ghi thù, ta đã nói với ngươi rồi đấy"
Tiểu Kính tiên tử nói.
"Hạ độc là chuyện sau này, còn hiện tại ta nên nói gì đây?"
Thời Không Đại Thần hỏi.
"Nói cái gì à?"
Tiểu Kính tiên tử suy nghĩ trong chốc lát rồi nói:
"Trước tiên hãy cho nàng một niềm vui bất ngờ đi, chờ chút nữa ngươi bắt lấy ta, sau đó vặn đầu ta xuống"
Thời Không Đại Thần:
"..."
Nếu không thì thay nhân vật khác đi.
Trong biệt thự, Thu Thiển đang giúp bày trí căn phòng.
Hiện tại nhà nàng trông đã có không khí hơn rất nhiều, khắp nơi đều là bóng bay, có những quả bay ở trên trần nhà, cũng có những quả được bày trên mặt đất.
"Đợi trang trí xong hết chỗ này, chúng ta sẽ có thể thử trang phục một chút, sau đó đợi ngày mai xuất phát. Ta có cần trang điểm một tý không nhỉ?"
Tô Thị ở một bên hỏi.
"Cần"
Âm Túc gật đầu nói:
"Trang điểm cho xấu đi một chút"
Tô Thi không xấu đi sẽ rất ảnh hưởng đến hôn lễ.
May mà chỉ ở đó lúc đón tân nương, nếu không thì vấn đề sẽ rất lớn.
"Dung mạo xinh đẹp cũng là sai sao?"
Tô Thị nhìn vào gương, xoắn xoắn lọn tóc:
"Vậy thì chắc chắn là ta có nghiệp chướng nặng nề rồi"
"Ừm, nghiệp chướng nặng nề"
Tô Thị trong gương gật đầu tán đồng nói.
Tô Thị cười cười, quay đầu định nói với Hàn Tô, bản thân trong gương còn gật đầu đồng ý.
Sau đó đầu còn chưa kịp xoay qua chỗ khác, nàng đã tỉnh ngộ.
Hoảng sợ ra mặt nhìn tấm gương:
"Ngươi...ngươi...
"Ta không xinh đẹp à?"
Tô Thị Trong gương chọc chọc vào mặt, hỏi.
Nàng chạm một cái, sau đó thịt trên mặt rơi xuống từng chút một, tròng mắt cũng thuận thế rơi xuống, cũng may nàng đón được rồi lại ấn trở về:
"Hình như là có chút xấu xí"
Trong nháy mắt, Tô Thi thấy chân mềm nhũn cả ra, không động đậy được.
Nàng quay đầu muốn cầu cứu mầy người Hàn Tô. Nhưng mà...Chẳng biết từ lúc nào, phía sau nàng đã là bóng tối vô tận.
1101 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận