"Hoan nghênh ghé thăm, ta, ta là tín đồ quan môn Vừa vào cửa bọn hắn đã nghe thấy tiếng của tín đồ quan môn truyền tới từ một góc hẻo lánh phía sau cửa.
Chu Ngưng Nguyệt đem mấy quả táo xanh xấu xấu đặt ở bên cạnh tín đồ quan môn nói:
"Cho ngươi ăn, nhớ đừng lãng phí Nói xong, ba người đi đến quảng trường trung tâm, đây là nơi gieo xuống hạt cây Bất Tử, cũng là nơi thích hợp để chờ đợi Thất Thiên.
Chuyện tế đàn dưới lòng đất, trước mắt bọn hắn không có cách nào, chỉ có thể để nói sau.
"Gia, ngươi đã đến Đại Địa Thần Khuyển lập tức tới gần chào hỏi Chu Tự.
Hầu Trầm cũng gật đầu nói:
"Đạo hữu tới thật đúng lúc, Thất Thiên sắp ra rồi"
"Không phải nói có thêm mấy Đại Địa Thần Khuyển sao?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
"Mấy vị tộc nhân của ta nhìn thấy cánh cửa Thần Minh, kinh hãi vạn phần, đang ở phía dưới cảm ngộ. Không biết cảm ngộ gì"
Đại Địa Thần Khuyển vội giải thích.
Chu Tự bọn hắn cũng không để ý, Nguyệt tỷ càng không để ý, nàng ngồi chồm hổm trên mặt đất nhìn chỗ gieo hạt xuống, chờ đợi cây mọc rễ nảy mầm.
"Sư phụ ta nói, nàng tìm được nước suối có thể kích thích thực vật sinh trưởng ở một di tích, hai ngày nữa sẽ gửi tới cho ta"
Thu Thiển đến chỗ hạt giống nói.
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu, nhưng các nàng đều không ôm hi vọng gì.
Thần mộc cũng không dễ dàng lớn nhanh như vậy.
Lúc này bầu trời đột ngột sáng lên hồng quang.
Chu Tự ngẩng đầu nhìn lên, thấy hồng nguyệt phát sáng rực, chung quanh đều biến thành màu máu.
Một luồng sức mạnh đặc biệt bắt đầu bao trùm xung quanh, tựa hồ có thể bẻ cong không gian.
Ngay tại lúc đó, Biên Giới Thạch trong tay Chu Tự bắt đầu có phản ứng.
Hồng quang chiếu xuống, bao trùm lấy Chu Tự, uy thế to lớn gào thét ép xuống.
Trong lúc nhất thời Phá Thiên Ma Thể tự động mở ra đối kháng, vặn vẹo, khí diễm điên cuồng cũng bộc phát.
Biên Giới Thạch lấy hắn làm gốc, bắt đầu hấp thu sức mạnh hồng nguyệt.
Sức mạnh cường đại bức lui mấy người Chu Ngưng Nguyệt, bọn hắn nhìn Chu Tự đứng sừng sững vững vàng bên trong chùm sáng, khí độ bất phàm, như núi cao nước sâu.
"Có chút khí chất của sư phụ hắn, giống Võ Đạo tông sư mà hắn nói.
Thu Thiển hơi bất ngờ.
Khai Sơn Pháp hoành chỉnh hình thành trong cơ thể Chu Tự, có thể dẫn động khí huyết, chiếu rọi tứ phương.
Lúc này Phá Thiên Ma Thể mở ra, thân thể Chu Tự đã nhớ kỹ Khai Sơn Pháp, ít nhiều có thể ảnh hưởng Phá Thiên Ma Thể.
"Biên Giới Thạch sắp biến thành màu đỏ"
Chu Ngưng Nguyệt nói.
Biên Giới Thạch đang bị bao trùm bởi hồng quang, biến thành màu đỏ sậm.
"Oa! Thành công rồi, so với ta dự đoán còn dễ dàng hơn.
Tiếng của Thất Thiên từ trên cao vọng xuống.
Đám người ngẩng đầu, nhìn thấy Thất Thiên từ hồng nguyệt xuống, lúc nó xuất hiện, hồng quang biến mất, Chu Tự cũng khôi phục lại bình thường.
Thất Thiên rung rung đôi cánh, rơi xuống trên đầu Đại Địa Thần Khuyển:
"Ta trở về rồi, ta đã chải chuốt xong sức mạnh hồng nguyệt, với lại cũng biết được tác dụng của hồng nguyệt rồi, cũng có thể nói tòa thành này còn có tác dụng gì đó khác.
"Là gì?"
Chu Tự đưa Biên Giới Thạch cho Nguyệt tỷ nghiên cứu.
Những người khác cũng đều nhìn Thất Thiên, chờ đợi kết luận.
Đại Địa Thần Khuyển thì có chút phiền muộn, Thất Thiên này hơi một tí là cưỡi lên đầu nó, nếu không phải tác dụng của mình không lớn bằng nó, hai cái đầu khác đã ngoạm đến rồi.
"Hồng nguyệt là sản phẩm sinh ra dưới quyền hành, nó từ đâu tới ta cũng không rõ, nhưng nó có một tác dụng thần kỳ"
Thất Thiên nhìn đám người thần bí nói:
"Hồng nguyệt giáng lâm, Thần Minh hiển lộ"
"Có ý gì?"
Thu Thiển nghi hoặc.
Những người khác cũng đây mờ mịt.
"Đơn giản mà nói, chỉ cần có người gọi hồng nguyệt tới, là chúng ta có thể mang theo cả tòa thành xuất hiện ở nơi đó, là tai họa cũng là ban ân"
Thất Thiên nói ra.
"Mời mặt trăng đỏ thì có thể khiến tòa thành qua đó ư?"
Chu Tự nghi hoặc nói.
"Có phải toà thành này có thể di chuyển không?"
Thu Thiển hỏi theo.
"Phải nhưng lại không phải"
Thất Thiên hơi suy nghĩ nói: "Có lẽ thứ di chuyển là mặt trăng đỏ, còn tòa thành chỉ đi theo nó. Sức mạnh của mặt trăng đỏ mới là tất cả"
"Vậy tại sao ban ơn cũng là tai họa?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi. "Các ngươi là người tốt thì chẳng phải là ban ơn ư? Nếu là người xấu thì chẳng phải là tai họa ư?"
Thất Thiên nhìn Chu Ngưng Nguyệt nói.
Nghe vậy, Chu Tự bất giác gật đầu, cả nhà họ đều là phe phản diện, xem ra là tai họa rồi. Nhưng mình ôm lòng nghĩa hiệp, không dẫn theo Nguyệt tỷ và Thu tỷ, chắc chắn là ban ơn. Kỹ nghĩ thì lại không đúng, thực lực của mình có hạn, chẳng may có người rắp tâm nhằm vào, thì chẳng phải là dâng thịt đến à?
Chu Tự nói ra điều thắc mắc.
Thất Thiên nhún vai nói: "Có thể chạy về, cũng có thể không đáp lại, nếu đối phương quá mạnh, thì coi như xui xẻo.
Nói hay lắm, Chu Tự tỏ vẻ mặt khinh bỉ, nói cứ như không nói. Nhưng hắn nhớ đến lời Bách Mạch tiên tử nói, có thể thông đến không gian dị vực, có lẽ không gian dị vực này chính là Biên Giới Thành. Nhưng không rõ nơi này có liên quan gì đến Nữ Thần Trí Tuệ.
"Vậy những người khác phải mời mặt trăng đỏ đến bằng cách nào?"
Thu Thiển đột nhiên hỏi.
Rất rõ ràng, cho đến bây giờ vẫn không có người nào mời mặt trăng đỏ đến.
1121 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận