"Ừm, có thể lúc này họ khá thúc đẩy phát triển"
Chu Tự nói.
"Lần này vào đây để làm gì?"
Thu Thiển tò mò hỏi.
Chẳng qua vẫn có hơi lo lắng.
Chỉ sợ đột nhiên Nguyệt tỷ hỏi đến, đã trễ vậy rồi còn ở bên ngoài phòng khách.
Được rồi, nàng vẫn có chút thẹn thùng.
Mỗi lần nghĩ tới nghỉ cùng một chỗ với Chu Tự là nàng lại thẹn thùng theo bản năng.
Trước kia nàng chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ nhưng vậy nhưng lại không hề ghét việc ở cùng Chu Tự.
Rất mâu thuẫn.
"Vì tiếng hát, nghe nói gần đây họ nghe được tiếng hát, còn định lập nhóm đi xem thử. Ta định hỏi cụ thể một chút sau đó đi theo xem sao. Phải xác định xem liệu đó có phải là thủ đoạn của Hắc Dạ nữ thần hay không? Chu Tự nói.
Chu Ngưng Nguyệt vểnh tai nghe xong thì lắc đầu nói:
"Chưa nghe thấy"
Lúc này Thu Thiển đang đứng ở một bên bỗng chau mày, sau đó bèn cẩn thận nghe ngóng.
Chu Tự cùng Chu Ngưng Nguyệt trông thấy Thu tỷ có thu hoạch thì đứng bên cạnh chờ đợi.
Nguyệt tỷ không nghe thấy, Chu Tự cũng chẳng nghe ra.
Đành nhờ Thu tỷ thôi.
Lúc này Thu Thiển càng nghe càng cẩn thận, nhất thời, nàng như đến gần một cánh cửa, âm thanh cũng trở nên rõ ràng hơn.
Giai điệu trong trẻo vang lên xung quanh, tiếng ca tươi đẹp vờn quanh tứ phía.
Ngay sau đó nàng lại nghe thế một giọng nói:
"Đừng để bị mê hoặc, mau chóng tiến vào, bên ngoài không an toàn. Họ đã hợp tác rồi...đến khi ấy, sinh linh lầm than, ngươi sẽ vô cùng nguy hiểm.
"Ngươi là ai?"
Thu Thiển đột nhiên lên tiếng hỏi.
Thế nhưng ngay khi nàng lấy lại tinh thần đã phát hiện Chu Tự đứng ngay trước mặt mình.
Nguyệt tỷ cầm lấy tay nàng.
"Vừa rồi Nguyệt tỷ nói khí tức của ngươi không ổn định, đã nghe được cái gì vậy?"
Chu Tự quan tâm hỏi.
Nhất thời hắn cảm thấy bản thân phải mạnh mẽ hơn chút nữa, nhỡ như có việc gì cũng có thể bảo vệ Thu tỷ.
Thân là đại nhân vật phản diện chẳng lẽ còn có thể bị uy hiếp?
Lẽ ra phải là hắn uy hiếp mọi người mới đúng.
Thu Thiển hít một hơi, sắp xếp lại chuyện vừa rồi xong mới nói:
"Vừa bắt đầu ta đã nghe thấy tiếng hát, sau đó ta lại nghe được giọng nói đã nghe thấy khi trước. Nàng nói đừng để bị mê hoặc, bên ngoài không an toàn, họ đã hợp tác, đến lúc đó sinh linh lầm than, ngươi sẽ vô cùng nguy hiểm.."
"Người gặp nguy hiểm là chỉ Thu tỷ hả?"
Chu Tự hỏi.
"Ừm"
Thu Thiển gật đầu.
"Nguyệt tỷ thấy thế nào?"
Chu Tự hỏi.
Kiến thức của hắn không nhiều, tuy rằng hắn hiểu biết khá nhiều về chuyện của Thần Minh nhưng thoạt nhìn, mấy lời này dường như không liên quan đến Thần Minh.
"Từ họ này là chỉ ai?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
Thu Thiển lắc đầu.
"Cũng có thể là chỉ Chư thần trở về"
Chu Ngưng Nguyệt cau mày, tiếp tục nói.
"Thu Thiển là Thần Minh chi nữ, người nói cho nàng biết đang gặp nguy hiểm có thể là một vị thần, trước mắt chúng ta chỉ biết mối nguy chư thần trở về này thôi. Cho nên có lẽ họ chính là chỉ việc này. Họ hợp tác rồi, có thể hiểu là Chư thần cùng với một tồn tại đáng sợ khác đã hợp tác rồi, họ muốn cùng nhau trở về hiện thế. Cho nên thời đại tu chân có thể bị bọn hắn sửa lại, chắc chắn sinh linh sẽ lầm than"
Chu Tự khiếp sợ, hoá ra là như vậy?
Quả thực nói rõ, nếu liên kết lại hắn bèn hiểu rồi:
"Ta có nghe Trí Giả nói qua, trước thời đại Thần Minh cũng có thời đại, nhưng lại không nói đến mấy người đó đã đi đâu. Vậy có khi nào chư thần đã gặp họ không? Sau đó người của hai thời đại hợp tác, muốn huỷ diệt thời đại tu chân sao? Mà sở dĩ Thu tỷ gặp nguy hiểm là bởi vì Chu Thần muốn quyền hành của Thu tỷ để thấy được cảnh giới cao hơn?"
Nói đến đây, Chu Tự càng cảm thấy mình đoán đúng.
Thiên tài, mình tuyệt đối là thiên tài.
À không, Nguyệt tỷ mới đúng, nàng mới là thiên tài, còn mình thì ít nhiều gì cũng được xem là nhân tài.
Kỳ thật nghe Chu Tự nói xong, Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển đều rất kinh ngạc.
Người của hai thời đại liên thủ...Điều này đã vượt quá nhận thức của hai người. Hơn nữa kẻ dám nghĩ như vậy, vừa nhìn cũng biết không phải là người bình thường gì.
Nhưng khả năng thực sự rất cao.
Đương nhiên, đầu tiên phải biết sự tồn tại của thời đại này, nếu không tất cả đều là hư ảo.
Nên không thể kết luận bừa bãi.
Nhưng ngay cả thời đại của thần minh họ còn biết không rõ, thời đại sớm hơn? Ai mà biết được chứ?
Trong điển tịch của tu chân giới hẳn là cũng không có.
Cho dù là điển tịch của thời đại Thần Minh thì cũng không nhất định có ghi chép về những thời đại trước.
Chư thần có lẽ sẽ biết một ít, nhưng hẳn là cũng có giới hạn.
Chỉ có trí giả mới là người duy nhất biết được toàn cảnh.
Hai người nhìn về phía Chu Tự, trong số họ, người có thể nói chuyện với trí giả chỉ có Thánh Tử Ma Đạo trước mắt này.
"Trí giả?"
Chu Tự sau khi nghe suy nghĩ của hai người thì bất đắc dĩ nói:
"Hắn không chịu nói, cứ bảo ta từ từ tìm hiểu, hiểu rồi thì sẽ biết tất cả. Nhưng lần sau ta có thể hỏi thử, dù sao bây giờ ta cũng biết được khá nhiều, còn lẽ sẽ hỏi ra manh mối gì đó"
"Cũng được.
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu.
Lúc này nàng mới thu trận pháp che giấu lại, sau đó đi về phía đường lớn.
1110 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận