Trong bức ảnh, Long Bồng ngồi dưới đất, hỏa kiếm trên đầu đã rơi xuống một nửa. Những người còn lại đứng ở phía sau, họ đứng đó thành một hàng, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành người tiếp theo.
Mà bên cạnh họ là Họa Đấu cao lớn uy mãnh với sát ý lan tỏa khắp nơi, trên đầu Họa Đấu còn có một thiếu nữ đeo mặt nạ đang đứng.
Tay nàng cầm Đại Đạo Thư Tịch, như là một thẩm phán, sẽ quyết định sinh tử của những người đứng dưới kia. Chu Tự nhìn Nguyệt tỷ thì nhíu mày. Vậy mà nàng còn thể hiện nữa rồi.
Hắn cũng chẳng để ý, mà trực tiếp gửi bức ảnh này cho chưởng giáo Đạo Tông Thiên Vân vừa chấp nhận lời mời kết bạn của hắn.
Chưởng giáo Thiên Vân ở Thiên Vân sơn mạch xa xôi, hắn có dáng vẻ của tuổi trung niên, mặc đạo bào màu xanh lam, uy nghiêm bất phàm.
Lúc này hắn đang cầm điện thoại, nhìn tấm ảnh vừa mới được gửi qua mà nhíu mày. "Thần thú Họa Đấu? Long Bồng Thập Nhị Tịnh Đường, Ma Kiếm Không Minh Ma Môn. Hạ Vũ Trúc Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông, Thiên Minh Lâu Tiên Linh Cốc. Vậy mà những người này đều trở thành con tin rồi? Đúng là can đảm thật đấy"
Mặc dù hắn đang rất tức giận, nhưng cánh một màn hình vẫn có thể cảm nhận được sát ý như hóa thành thực chất kia, còn có thiếu nữ đứng trên đầu Họa Đấu.
Vậy mà quyển sách kia lại có chân ý đại đạo ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh.
"Nàng là chủ nhân của Họa Đấu ư? Không, người gọi tới là nam nhân Lần này hắn không thể không phối hợp với đối phương. Nhưng tất nhiên sau đó hắn sẽ khiến đối phương hối hận.
Họa Đấu đợi chụp ảnh xong thì đưa Nguyệt tỷ ghé vào một bên khác, nó có chút mệt mỏi.
Mà bọn người Ân Chí Viễn đã cảm nhận được cái gì gọi là thần thú chi uy. Họ cảm giác như mình vừa trải qua sinh tử.
Trong lúc nhất thời họ đều có chút nghi ngờ, đến cùng người đứng trước mặt này là ai.
Bản thân thì vô cùng cường đại, thú vật đi theo lại còn là thần thú Họa Đấu vô cùng hiếm thấy.
Ân Chí Viễn cũng khó có thể tin được. Lần trước là Thanh Loan, lần này lại là Họa Đấu. Sư thúc tổ lấy đâu ra nhiều thần thú vậy chứ?
Lúc này điện thoại di động của Chu Tự kêu lên, những người khác vội vàng nhìn qua. Họ muốn xem xem Chu Tự sẽ bàn bạc thương lượng như thế nào.
Họ đã hiểu, tất cả mọi người đều được đối xử như nhau, sư môn phối hợp thì họ sẽ an toàn. Nếu không phối hợp thì...Họ sẽ trở thành Long Bồng tiếp theo.
Nhìn về phía Long Bồng, ai nấy đều vô cùng sợ hãi.
Thảm thiết quá.
"Nghĩ kỹ chưa?"
Chu Tự nhấc máy lên rồi hỏi.
"Chủ nhân Họa Đấu?"
Chưởng giáo Thiên Vân nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Ngươi có biết Đạo Tông Thiên Vân ta là tông môn như thế nào không?"
"Ta biết, là tông môn mạnh nhất Tu Chân Giới"
Chu Tự gật đầu đáp lại.
Chưởng giáo Thiên Vân tức tới nỗi bật cười:
"Nếu ngươi đã biết thì cũng nên hiểu rằng, từ giờ về sau ngươi sẽ hoàn toàn trở mặt với Đạo Tông Thiên Vân. Là ai cho ngươi lá gan để ngươi có thể làm được những chuyện như thế này?"
"Cha mẹ ta cho ta lá gan đấy"
Chu Tự trả lời.
Dù sao cũng là họ sinh, họ nuôi lớn.
"Cha mẹ ngươi?"
Chưởng giáo Thiên Vân buồn cười mà nói tiếp:
"Nếu người nhà ngươi biết ngươi liên tục đắc tội với mấy đại tông môn thì sợ rằng sẽ đoạn tuyệt quan hệ với ngươi đó. Vậy cha mẹ ngươi là ai, còn ngươi là ai?"
Chu Tự nghe vậy thì tò mò mà hỏi lại:
"Ngươi muốn biết thật à?"
"Ngươi dám nói không? Nếu ngươi dám nói thì ta dám đi hỏi họ có muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với ngươi không Giọng điệu chưởng giáo Thiên Vân lạnh đi.
Vốn hắn còn chẳng trông chờ gì vào việc đối phương sẽ nói ra tên của mình. Nhưng có vẻ đầu óc đối phương cũng không được bình thường cho lắm, lúc này đã cho hắn một cơ hội.
Bọn người Ân Chí Viễn cũng rất tò mò, đến cùng đối phương có thân thế ra làm sao.
"Vậy thì ngươi nghe cho kỹ đây."
Chu Tự nói một cách thoải mái tùy tiện:
"Ta ở Thanh Thành, theo cách nói của Tu Chân Giới thì phụ thân ta là Ma Đạo cự phách, còn ta chính là nhi tử của Ma Đạo cự phách, Thánh Tử Ma Đạo"
Chu Tự vừa dứt lời thì đầu dây bên kia trực tiếp chìm vào im lặng, thậm chí cả tiếng hít thở cũng dừng.
Chu Tự dừng một lát rồi nói tiếp:
"Ngươi có muốn đi tìm lão nhân gia hỏi xem có đoạt tuyệt quan hệ phụ tử với ta không?"
Ừ!
Chưởng giáo Thiên Vân cảm giác đầu óc mình trống rỗng, thậm chí hắn còn cảm thấy chuyện này thật hoang đường.
Trong vô thức, hắn cảm thấy đối phương đang đùa mình.
Nhưng...Bọn Ân Chí Viễn đi Thâm Uyên Chi Thành, chỗ đó đúng là địa bàn của Ma Đạo cự phách.
Hết lần này tới lần khác lại đụng phải Thánh Tử Ma Đạo.
Nghe đồn Thánh Tử Ma Đạo có vô địch pháp, vô địch tư, mà tính cách còn ngang ngược, nhìn thoáng qua thì cũng có chút giống.
Mà đám người Ân Chí Viễn thì lại càng kinh ngạc.
Thánh Tử...Ma Đạo?
Người trước mặt này ư?
Trong lòng Long Bồng cảm thấy chua chát, chẳng trách hắn cảm giác tính cách người trước mặt này có chút vấn đề. Hóa ra hắn chính là Thánh Tử Ma Đạo khát máu tàn bạo, tâm tình bất định trong truyền thuyết.
Nhưng như vậy thì mạnh quá rồi.
Rõ ràng trong truyền thuyết hắn chỉ có thực lực ngũ phẩm, sao lại có thể một đấm vỡ mồm tứ phẩm chứ?
1070 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận