Ở một nơi xa, La Doanh cùng Lê Tân nhìn về phương xa.
"Chắc chắn là hướng kia sao?"
Lô Tân dò hỏi.
Họ vẫn luôn giám sát người đoạt được Vĩnh Ám Chi Nhẫn, chỉ là vẫn luôn bị phát giác, chỉ có thể để qua một thời gian rồi lại đi do thám.
Lần do thám này, họ phát hiện đối phương đã rời khỏi Thanh Thành.
"Không sai được đâu, hẳn là còn đang di chuyển, cũng không biết đích đến của hắn là nơi nào, bây giờ theo sau hắn thì rất nhanh đã có thể đuổi theo"
La Doanh khẳng định.
"Đi thôi"
Hai người nhanh chóng di chuyển.
Trên đường đi, La Doanh để ý nói:
"Có phải có thể thông tri cho vị thần thị kia không?"
"Chờ xác định được vị trí đã, nhỡ lại đến nơi nào đó cấm kỵ thì không ổn đâu, chuyện này không được vội vàng, phải thực sự nắm chắc mới được động thủ.
Lô Tân trả lời vô cùng nghiêm túc.
Với việc này, La Doanh cũng không hỏi thêm gì nữa.
Nếu tìm người đến giúp đỡ thì không cần nghĩ nhiều nữa.
Nàng vốn không đồng ý nhưng vẫn luôn bị phát hiện, điều này khiến nàng có chút lo lắng, luôn cảm thấy bản thân bị theo dõi.
Cho nên để kẻ khác động thủ cũng chẳng có gì bất lợi cả.
Cùng lắm là được ít lợi hơn chút thôi, nhưng họ lại bảo đảm được mục đích.
Đạt được là được.
"Ngươi nói xem lần này có nguy hiểm lắm không?"
La Doanh đột nhiên hỏi.
"Có thần thị ra tay, hẳn là không có vấn đề gì?
Lô Tân đáp lại.
"Nếu có nguy hiểm, ngươi có bỏ ta lại một mình rồi bỏ chạy không?"
La Doanh lại hỏi.
Nghe đến vấn đề này, Lô Tân chau mày, hắn lạnh lùng nhìn sang nữ tử bên cạnh, nói:
"Khả năng chạy trốn giỏi nhất phải là ngươi chứ nhỉ? Hơn nữa chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, nếu có đủ khả năng thì ta sẽ cứu ngươi. Dù mất mạng, lễ tết các kiểu ta đều sẽ đốt vàng mã cho ngươi Với câu này, La Doanh thở hắt ra một cái, chầm chậm nói:
"Ngươi nói vậy là ta thấy yên tâm rồi, ta cũng không để ngươi mất mạng đâu.
Chang vang.
Ngưu môn, Thập Nhị Minh Linh Môn.
Nơi này giăng đèn kết hoa.
Đêm nay là đêm mở tiệc chiêu đãi tân khách, ngày mai mới là hôn lễ chính.
Thế nhưng mọi người cũng chẳng có tâm trạng để ăn uống, khách đến không chịu nổi cô đơn, muốn để Thập Nhị Minh Linh Môn và Thương Quan Gia làm bạn thật khó.
Dù là người của Thập Nhị Minh Linh Môn hay là Thượng Quan Gia đều có kẻ địch.
Đương nhiên cũng không phải đại nhân vật nào thành hôn nên khách đến cũng không quá mạnh.
Cho nên đều là đồng giai đồng cấp.
Lúc này Thượng Quan Hà cũng đến đón Tiêu Bộ.
"Tiêu huynh, cuối cùng ngươi cũng đến, lần này phải ngươi ngươi rồi.
Thượng Quan Hà thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay Tiêu Bộ mặc một bộ trang phục hết sức bình thường, nhưng khí chất lại phi phàm.
Dường như có một nguồn sức mạnh đang chờ được phát động.
"Nghe nói hôm nay có không ít thiên chi kiêu tử ngày trước đến đây, ta sợ là không ôm nổi, thế nhưng hản là không có người thuộc thượng tam phẩm tự mình động thủ. Như vậy thì tốt hơn nhiều. Thế nhưng bên ngươi yếu đến vậy sao? Ngươi có thể thu thập được tập tính của thần thú, theo lý mà nói ngươi hẳn là phải rất được coi trọng mới đúng"
Tiêu Bộ nhìn ngọn núi đang vô cùng náo nhiệt rồi nói.
"Lần này ta là đại diện của Thượng Quan gia, quen toàn những người của các núi khác. Mười hai chủ mạch chẳng được mấy người giao hảo, để họ đến đây, ta e là càng loạn hơn.
Thượng Quan Hà lộ vẻ bất đắc dĩ.
"Thập Nhị Minh Linh Môn đúng là không đoàn kết, thế nhưng nếu bên này bị đàn áp quá căng chắc những mạch chủ khác cũng sẽ không bỏ qua đâu nhỉ"
Tiêu Bộ lắc đầu, thở dài nói.
Đoàng!
Đột nhiên bên cạnh truyền đến một luồng sóng khí.
Trong không trung xuất hiện long ảnh.
Thượng Quan Hà quay đầu lại nhìn hướng chỗ tiếp khách, lúc này, một vị nam tử mặc trang phục bán thân đang đứng trước mặt mọi người, đối diện hắn là một nam tử trẻ tuổi dáng vẻ cúi đầu khó mà chấp nhận nổi.
Bên cạnh hắn là một nam tử trung niên, thoáng chút phẫn nộ.
Thấy vậy, Thượng Quan Hà chau mày.
"Ngại quá, đột nhiên không khống chế được, chỉ không ngờ là Thập Nhị Minh Linh Môn uy thế như các người lại không thể cản nổi. Là lỗi của ta, ha ha.
Long Bồng cười phá lên.
Nói xong, hắn nhanh chóng đi vào bên trong:
"Các ngươi không cần đón tiếp ta đâu, ta đã tới nơi này, đã quen đường. Hy vọng có thể gặp được người nào có thực lực một chút.
Grao!
Sau khi Long Bồng đi vào, một hoả nhân mặc áo da thú cũng thể hiện uy thế, trấn áp khiến những người bên cạnh không dám ho he.
"Là sủng vật không quá nghe lời, mong đừng trách tội, chúc mừng đại hôn. Ha ha ha! Xem ra Thập Nhị Minh Linh Môn không còn người nữa rồi, đến cả kẻ trong cửa cũng không có"
Nói xong nam tử mặc áo da thú cầm đầu vỗ vỗ lên bả vai người trẻ tuổi đang tiếp khách.
"Mấy tên này làm càn quá thể, các ngươi không nên để họ bắt nạt người dễ dãi như vậy, chẳng lẽ Thập Nhị Minh Linh Môn các ngươi còn sợ hãi đến vậy sao?"
Một vị hắc y nam tử cười cười tiếp lời vị trung niên nam tử kia:
"Nếu là Ma môn chúng ta đây, cũng không tới phiên kẻ nào khác làm càn, xem ra các ngươi đã tuột dốc rồi.
Nói xong nam tử này bèn đi vào bên trong:
"Đi vào chút gì đã, hy vọng mau có thể thú vị hơn một chút, các người cứ bận tiếp đi"
1124 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận