Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 559: Bái Sư

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:14:57
Chu Ngưng Nguyệt cũng cảm thấy sự mênh mông ẩn giấu trong im lặng kia. Nàng nghĩ thầm người có thể đối đầu với cha quả nhiên không phải người bình thường.
"Sư phụ, Chu Tự tới"
Hình Ngọ vội vàng mở miệng.
Chu Tự cũng cúi đầu hành lễ, hắn nhìn chung quanh một chút, không thấy Mãn Giang Hồng sư tỷ thì thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Mình hôn Thu tỷ bị người khác nhìn thấy, đương nhiên là không muốn bị nhắc tới rồi.
Dễ ngượng ngùng lắm.
Lý Cảnh Sơn khẽ gật đầu, hắn không nhìn Chu Tự mà nhìn về phía Thu Thiển.
"Sư phụ ngươi đâu?"
Đột nhiên Lý Cảnh Sơn cất tiếng hỏi.
"Ha?"
Trong lúc nhất thời Thu Thiển có chút kinh ngạc, nhưng nàng vẫn trả lời trong vô thức: "Người đi ra ngoài rồi"
Chu Tự cũng rất kinh ngạc, hắn hỏi:
"Sư phụ biết sư phụ của Thu tỷ ư?"
"Ta chưa nhận ngươi làm đệ tử, đừng gọi ta là sư phụ Lý Cảnh Sơn lườm Chu Tự một cái rồi nói.
"Chào thúc thúc"
Chu Ngưng Nguyệt nhe răng chào hỏi.
Răng cái có cái không, để lộ hết ra ngoài càng khiến nàng trở nên hồn nhiên ngây thơ.
Lý Cảnh Sơn nhìn thoáng qua tiểu nữ hài trước mặt thì có chút kinh ngạc:
"Thiên phú rất cao, năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
"Tám tuổi ạ"
Chu Ngưng Nguyệt cười trả lời.
"Ừ."
Lý Cảnh Sơn khẽ gật đầu rồi nói:
"Giống y như cha ngươi, nói chuyện không đâu.
Chu Ngưng Nguyệt híp mắt cười nói:
"Mẹ cũng hay nói ta giống cha"
Chu Tự đứng bên cạnh có chút bội phục Nguyệt tỷ, chẳng biết sợ là gì.
Nhìn qua thì sư phụ là một người vô cùng nghiêm túc.
"Sư phụ, người quen với sư phụ của Thu tỷ ư?"
Chu Tự lại hỏi.
"Da mặt của ngươi còn dày hơn cha ngươi nữa"
Lý Cảnh Sơn xụ mặt nhìn thoáng qua Chu Tự.
Chu Tự:
"..?"
Mình biết ngượng mà?
"Có quen, đáng tiếc nàng còn nhỏ đã bị lừa, nếu không thì những năm qua đã chẳng cần phải khổ cực như thế"
Lý Cảnh Sơn cũng không tiếp tục vòng vo nữa, hắn bảo Hình Ngọ đưa ghế tới cho mình ngồi xuống.
Lúc này Lý Cảnh Sơn nhìn qua Chu Tự, nói một cách uy nghiêm mà hờ hững:
"Quỳ xuống dập đầu, bái ta làm sư phụ"
Vậy mà lại nhận đệ tử thật à? Chu Ngưng Nguyệt và Thu Thiển đều vô cùng giật mình.
Chu Tự cũng không nghĩ gì nhiều, hắn trực tiếp quỳ xuống dập đầu bái sư.
Tương lai hắn sẽ trở thành võ đạo tông sư, vô địch thiên hạ. Cầm kiếm hành tẩu khắp thiên nhai.
"Sư phụ tại thượng, chịu một lạy của đệ tử"
Chu Tự nói rồi liên tục dập đầu chín lần, hắn khá hiểu quy củ trong giang hồ.
Hình Ngọ thấy thế thì cũng nở nụ cười, cuối cùng sư phụ cũng chịu nhận đệ tử.
Mặc dù câu này của sư đệ cũng kỳ quái lắm, nhưng đã bình thường hơn lúc trảm thần nhiều rồi.
"Ta nhận ngươi làm đệ tử nhưng không thể công khai ra ngoài, dù sao ngươi cũng là Thánh Tử Ma Đạo, nếu công khai sẽ ảnh hưởng rất lớn. Ngươi có thể tiếp tục làm bộ như mình là đệ tử Quan Hà Phong, nhưng Quan Hà Phong sẽ không thừa nhận, cũng không phủ nhận. Giả danh bao lâu, giả như thế nào là chuyện của ngươi, còn nếu xảy ra chuyện...ta tin ngươi sẽ không sao. Còn về phương pháp tu luyện...ta sẽ không dạy ngươi, bởi vì ngươi tu luyện Phá Thiên Ma Thể, ta cảm thấy không còn gì thích hợp với ngươi hơn nó. Đương nhiên, nếu ngươi muốn học có thể tìm Hình Ngọ để hắn giúp ngươi tìm công pháp khác, ta cũng không phản đối. Nhưng ta chỉ dạy ngươi phương pháp vận dụng, tất cả lực lượng dung hội quán thông, ngàn vạn trở thành một, đó cũng là Khai Sơn Pháp hoàn chỉnh" Lý Cảnh Sơn nói tình hình đại khái, hắn dừng một chút mới nói tiếp:
"Ngươi thử đánh quyền pháp của mình, để ta xem ngươi đã học những thứ gì"
"Ví dụ như Hàng Long Thập Bát Chưởng, Táp Đạp Như Lưu Tinh,.
Hình Ngọ có lòng tốt nhắc nhở.
Sắc mặt Chu Tự cứng đờ:
"..."
Thu Thiển nhìn chằm chằm Chu Tự như đang nhìn trò hay, trên môi luôn giữ nụ cười nham hiểm.
Chu Ngưng Nguyệt lấy dưa hấu ra rồi chia cho mỗi người một miếng.
Chu Tự thấy đây không phải lúc nói đùa, hắn chỉ có thể cố gắng thể hiện ra võ mèo của mình.
Chu Tự chọn những thứ mình xem như là sở trường.
Là Trường Quyền, uy lực không lớn lắm.
Sau đó hắn đứng trung bình tấn, đánh trừng quyền cuốn theo gió.
Càng đánh càng hăng hái.
Đây là thành quả học tập mấy tháng trời lúc còn trẻ của hắn.
Chu Tự học võ từ nhỏ, nhưng chưa từng thể hiện ra trước mặt người khác, nhưng lần này mệnh lệnh của sư phụ khó mà cãi lời.
Sau một lúc, hắn thở phào một hơi mà kết thúc.
"Cũng ra dáng đấy"
Chu Ngưng Nguyệt có chút bất ngờ.
"Ừ, cũng khá đẹp"
Thu Thiển cũng gật đầu tỏ vẻ không tệ.
Chu Tự được chị ruột và vị hôn thê khen ngợi, có chút âm thầm đắc ý.
Sau đó hắn nhìn về phía Hình Ngọ sư huynh, chờ lời đánh giá.
Hình Ngọ nhận lấy ánh mắt mong chờ của Chu Tự mà có hơi xấu hổ, một lát sau hắn mới cười nói:
"Sư đệ tin tưởng vi huynh không?"
"Đương nhiên là có rồi"
Chu Tự không được rõ cho lắm, nhưng vẫn gật đầu trả lời.
"Vậy thì hôm nào chúng ta học lại từ đầu nhé.
Hình Ngọ cười nói.
Chu Tự:
"..."
Phụt!
Chu Ngưng Nguyệt phun cả dưa hấu ra ngoài.
Thu Thiển che miệng cười không ra hơi.
Chu Tự lườm hai nàng một cái, bây giờ hắn không muốn nói chuyện. "Vậy thì học lại từ đầu đi"
1133 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận