Đại Vương Tử hít một hơi sâu, giơ cao kiếm kỵ sĩ, lớn tiếng nói:
"Ta là Đại Vương tử của nước Ia, đoàn trưởng Dell của đoàn kỵ sỹ hoàng gia, theo ta tấn công, Vô Uý dũng giả sẽ che chở chúng ta"
Lúc này mọi người cũng cố lấy dũng khí, hướng về cơn sóng ma thú mà giết.
Nhưng mà đối với cơn sóng ma thú, chung quy họ vẫn còn quá yếu, như châu chấu đá xe.
Nhưng mà chỉ một lúc, đa số mọi người đều lâm vào cảnh tuyệt vọng.
Đại Vương Tử vẻ mặt đầy tuyệt vọng, dù cho có là Rehage cũng cảm thấy bất lực.
Thế nhưng tất cả mọi người đều không dừng lại, họ đang chờ.
Chờ đợi kỳ tích xuất hiện.
"Làm gì có Vô Úy dũng giả nào chứ, chúng ta sắp không chịu nổi nữa rồi.
"Ta hận bản thân trước đây không tu luyện thật tốt.
Vang lên chút âm thanh, Đại Vương tử cắn răng kiên trì.
Lúc này một con ma thú vô cùng to lớn hướng tới họ mà đánh, muốn một hơi giết chết tất cả mọi người.
Đại vương tử nhìn con ma thú đáng sợ này, cười bất lực.
Huy hoàng của hắn sẽ kết thúc trong hôm nay.
Cả đời này không còn gì đáng để nuối tiếc.
Hắn cố gắng đến cuối cùng, không hề bỏ cuộc.
Cũng có thể nghỉ ngơi rồi.
Những người khác cũng vậy, cuối cùng có thể nghỉ ngơi rồi.
Có một số người thậm chí đã buông vũ khí xuống, đón nhận cái chết.
Nhưng mà, ngay khi họ sắp bị ma thú nuốt chửng, một vệt sáng bay vụt qua.
Ầm!Trong nháy mắt ánh sáng tản ra khắp chiến trường, ma thú tan nát, không ngừng kêu rên.
Đám Đại Vương tử ngạc nhiên ngẩn người nhìn về phía phát ra ánh sáng.
Trong chớp nhoáng, một thân hình to lớn đập vào mắt.
Hắn hiên ngang đứng giữa thành, đỉnh thiên lập địa, trong tay cầm quang kiếm dài vạn trượng, quét hết tất cả ma thú ở bốn phương tám hướng.
Nhìn thấy hắn, trong nháy mắt trong lòng mọi người đều dấy lên hy vọng, trong lòng đều có một loại cảm giác không sợ hãi.
Dù cho tan xương nát thịt, dù cho địch nhiều ta ít cũng muốn giết hết toàn bộ ma thú ta thấy.
Vô, Vô Uý dũng giả?
Dũng giả trong truyền thuyết?
Lúc trước khi giải cứu Đại vương tử Rehage cũng đã thấy qua, đồng thời cũng cảm nhận được lòng dũng cảm muốn giết hết toàn bộ ma thú.
Trong chớp nhoáng, hắn nhớ tới câu nói của bộ xương khô kia, Vô Uý dũng giả sinh ra một loại ý nghĩ hoang đường, giết sạch toàn bộ ma thú.
Lúc này, hắn mới hiểu ra, một người tận mắt thấy sóng triều ma thú sao có thể sinh ra loại ý nghĩ đó được? Trong lòng mỗi người đều là sự tuyệt vọng, đều bất lực, đều muốn kiên trì.
Bị bao vây như vậy ai lại có thể dũng cảm mà sinh ra loại ý nghĩ hoang đường này chứ?
"Quả nhiên, ngươi đúng là một vị anh hùng"
Rehage không khỏi cảm khái.
"Nhặt vũ khí lên, giết.
Đại vương tử lớn tiếng kêu.
Trong lời nói ẩn chứa hy vọng bất tận, dũng khí khó mà nói rõ, vô cùng hưng phấn.
Có thể kề vai chiến đấu cùng Vô Úy dũng giả chính là thời khắc vinh quang nhất trong đời của hắn.
Vô Uý dũng giả cầm quang kiếm bổ ngang người gỗ ở trước mặt.
Ầm!
Hai phe tấn công lẫn nhau.
Nhưng bên Vô Uý dũng giả luôn nắm ưu thế, tựa như đang ép đối phương đánh trả.
Như cảnh tượng chín trăm năm trước.
"Không thể nào"
Thụ Nhân giận dữ:
"Tại sao? Tại sao lại mạnh hơn 900 năm trước nhiều như vậy? Sao ngươi lại mạnh như vậy?"
"900 năm trước ta đã hiểu ra một chuyện, ta cũng không phải Vô Uý dũng giả"
Vô Uý dũng giả cầm quang kiếm trong tay, sau đó rất nhiều tia sáng phát ra:
"Chỉ là vừa hay Vô Uý dũng giả là ta, mà trên lục địa này không chỉ có một mình ta là Vô Uý dũng giả. Hễ là xông ra tiền tuyến, chỉ cần bọn hắn cố gắng ngăn cản cơn sóng ma thú thì còn ưu tú hơn Vô Uý dũng giả. Ta cũng chỉ là kẻ ăn cắp công lao thôi"
Trong chớp nhoáng, ánh sáng vô tận biến thành từng chùm sáng phóng đến toàn bộ lục địa.
Ánh sáng chiếu rọi lên những người đang chiến đấu với ma thú, người bình thường, mạo hiểm giả, đoàn kỵ sĩ, ma pháp sư.
Chỉ cần họ nỗ lực, thì ánh sáng dũng mãnh ấy sẽ luôn chiếu rọi.
Đại vương tử, Rehage, họ đều nhận được một loại sức mạnh dũng mãnh.
Trong lúc giết kẻ địch, họ đánh đâu thắng đó.
"Giết!!!"
Rehage cảm thấy đó là sức mạnh dù lớn mạnh đến cỡ nào cũng không sợ.
Đây mới là giấc mộng của hắn, được kề vai chiến đấu cùng Vô Úy dũng giả.
Kế thừa di chí của cha, bảo vệ những người phía sau.
Trong tháp ma pháp, Hiền Giả Beth cũng cảm nhận được tất cả mọi chuyện, ngay tại thời khắc này ma pháp trận của họ cuối cùng cũng hoàn thiện.
Vì họ cũng được ánh sáng chiếu rọi, Vô Úy dũng giả đã cho họ một loại ma lực vô cùng vô tận.
"Mẫu thân"
Một cô gái trẻ tuổi đứng trước mặt Hiền Giả.
Vẻ mặt kích động.
"Kích hoạt ma pháp trận, cung cấp ma pháp cho cả nước.
Hiền Giả Beth hạ lệnh.
"Vâng"
Cả đám người đáp.
Giây phút này họ đều nhìn thấy Vô Úy dũng giả bên ngoài.
Beth không khỏi cảm khái:
"Anh hùng chung quy vẫn là anh hùng, mặc kệ vì lý do gì mà làm vậy. Trước sau cũng là anh hùng của chúng ta"
Từ đầu đến cuối, Tiểu Thái đều nhìn Vô Úy dũng giả ở trước mặt.
Bộ xương khô sao lại trở thành Vô Úy dũng giả?
Lừa người à?
"Vô Úy dũng giả ngươi còn có kiên trì được bao lâu? Lần này ngươi chắc chắn chết một cách rõ ràng"
Thụ Nhân điên cuồng tấn công.
Nhưng cuối cùng bị áp chế.
Vô Úy dũng giả đáng chết này.
"Nếu lần này ngươi phải chết, bản thể của ngươi sẽ bị chém giết, lần này ta nhất định không thể giết ngươi được.
Phải để Tiểu Thái sống trong dằn vặt.
Sức mạnh của Vô Úy dũng giả phun trào, đánh đâu thắng đó.
1102 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận