"Nhạc phụ đại nhân rất dễ nói chuyện, thẳng thắn, không hề tỏ ra mình là kẻ mạnh.
Chu Tự an ủi nói. Thu Thiển chỉ gật đầu, dường như chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
"Các nàng Tô Thi sẽ về cùng ngươi?"
Chu Tự hỏi.
"Ừm, còn có Nguyệt tỷ, mấy giờ ngươi đến đón ta?"
Thu Thiển nhìn Chu Tự hỏi.
"Khoảng mười giờ"
Chu Tự suy nghĩ kỹ nói:
"Đến lúc đó đội xe từ trên tầng xuất phát, lái ra khỏi thành, sau đó thông qua cửa không gian tiến vào dưới cây thần đến nhà ngươi.
Đây là tuyến đường do Bạch Hổ định ra, cửa không gian cũng do nàng đang thiết lập. Tóm lại sẽ không có vấn đề gì.
"Ngày mai chúng ta kết hôn rồi"
Thu Thiển nhìn Chu Tự đột nhiên cười xấu xa nói:
"Tối mai ngươi muốn thấy màu gì?"
Chu Tự:"..."
Thu Thiển đứng lên, định đi nấu cơm, nửa đường nàng lại quay đầu hỏi:
"Thật sự không cho ý kiến à?"
"Màu hồng?"
Chu Tự thử hỏi.
"Không được.
Thu Thiển cười rồi đi mất.
Chu Tự:
"..."
Chiều tối, Chu Tự thấy Thanh Long phát trong nhóm, đồ ăn đã sẵn sàng. Huyền Vũ thống kê số người xong, cũng đặt xong vị trí, còn thừa ra mấy bàn trù bị khi cần đến. Chu Tước đã mua xong rượu, trái cây, kẹo, dưa.
Tóm lại, tất cả đều được mua ở Thực Vi Thiên Thành. Chắc chắn khiến người khác hài lòng.
"Nguyệt tỷ, Thu tỷ, ta đến đây"
Đột nhiên cửa nhà mở ra. Tô Thị đi vào, chỉ là vừa đi vào thì nàng ngẩn người. Sau đó nhìn trái nhìn phải, lùi ra ngoài cửa xem biển số nhà, cảm thấy mình đi nhầm. Đây là nơi nào?
Chu Tự ngồi trên sofa, lạnh giọng nói.
"Ngươi không thấy ta à?"
Tô Thi chu miệng:
"Không thấy"
Sau đó nàng đi vào, cảm thấy ngạc nhiên:
"Sao nhà của ngươi thay đổi rồi?"
"Bạch Hổ tu sửa đấy, đúng rồi, sao ngươi lại có chìa khóa nhà ta?"
Chu Tự hỏi. Lúc này Hàn Tô, Âm Túc cũng đi vào. Các nàng muốn theo Thu Thiển về.
"Dì cả của ta cho ta"
Tô Thị nói.
Lúc này Hàn Tô và Âm Túc hơi hiếu kỳ, nơi này chính là nhà của Thánh Tử Ma Đạo, xem ra hình như không đặc biệt lắm.
Năm rưỡi chiều, Trần Chí Thành đưa Trần Giai Di ra khỏi cửa.
"Sáu giờ bắt đầu, nói là có người đến đón chúng ta. Chu Tự nói rất mơ hồ, chúng ta đi xuống là được. Tự nhiên sẽ có người tìm đến chúng ta.
"Cứ cảm giác Chu Tự hơi kỳ lạ, chắc hắn không giấu diếm thân phận làm bạn học với chúng ta, bây giờ ngả bài chứ"
"..."
Không đến mức đó chứ? Trước kia cảm thấy ngoại trừ chăm chỉ học ra, Chu Tự có chút ảo tưởng sức mạnh, nhìn thế nào cũng không phải thiếu gia giỏi giang gì.
"Các ngươi cẩn thận chút" Mẹ Trần dặn dò:
"Đeo bùa hộ mệnh vào.
"Ngươi nói xem, nếu chúng ta xuống dưới, có phải sẽ có một đám người ở bên ngoài chờ chúng ta hay không?"
Trần Giai Di cười hỏi.
"Xem TV nhiều quá rồi hả? Ngươi sao lại có cái ý nghĩ như vậy chứ. Hơn nữa chúng ta cũng không phải đại nhân vật gì cả, sao có thể dùng cách tiếp đón khoa trương như vậy được?"
Trần Chí Thành nói.
"Tưởng tượng thôi mà, cứ mạnh dạn một chút"
Trần Giai Di vui vẻ nói.
"Vậy tại sao không tưởng tượng là ta thật ra cũng là thiếu gia nhà giàu chứ?"
Trần Chí Thành hỏi.
"Không ổn"
Trần Giai Di lắc đầu nói:
"Vậy ta bình thường quá rồi, không xứng với ngươi, đến lúc đó chắc chắn sẽ thường xuyên cãi nhau. Sau đó ngươi sẽ chán ghét ta, nhìn thấy thiếu nữ 18 tuổi sẽ cảm thấy như gặp được chân ái. Đàn ông đều như vậy"
Thấy vợ mình ra vẻ nhìn thấu hồng trần, Trần Chí Thành cũng cảm thấy buồn cười.
Hai người cười cười nói nói đi ra thang máy.
Mới vừa đi ra khỏi cửa lớn họ đã thấy phía trước có hai người đang đứng.
Một chàng trai trẻ tuổi, đẹp trai bất phàm.
Một cô gái có mái tóc màu bạc, mỹ mạo vô song.
Làm hai người Trần Chí Thành kinh sợ, vô thức liền trốn sang một bên.
Chỉ đánh giá hai người kia qua dáng vẻ và trang phục cũng có thể thấy họ không phải là người bình thường.
Họ vẫn nên tránh đi thì hơn.
Đi qua sẽ có cảm giác xấu hổ tự rước nhục.
Nhưng từ lúc nào mà khu dân cư này của họ lại có những người đẹp trai xinh gái như vậy?
Nhất là mái tóc màu bạc kia giống như đang tràn đầy sức sống.
Hai vợ chồng nhìn nhau sau đó ăn ý men theo góc tường mà đi.
Bây giờ họ không nói gì, chỉ chờ rời khỏi chỗ này thì sẽ tử tế thảo luận một phen.
Đây là đại minh tinh ở đâu ra, thật sự là đẹp đẽ vô cùng.
Họ cũng không dám nghĩ xa hơn nữa.
Người với người vốn không giống nhau, tỉ như họ và hai người kia.
Rõ ràng là hai thế giới khác nhau, vĩnh viễn không bao giờ giao nhau.
Nhưng mà.
Lúc họ đang đi sang một bên, hai người kia liền đi tới.
Điều này khiến Trần Chí Thành có chút lo lắng, thậm chí hắn còn vô thức kéo Trần Giai Di về phía sau.
Dù họ không giống người xấu, thế nhưng mà lại có một loại khí chất vô hình, ép tới mức họ lo lắng e ngại.
"Xin hỏi có phải là Trần tiên sinh và Trần phu nhân không?"
Huyền Vũ cười nói:
"Chúng ta là người tới đón các ngươi đi tham gia hôn lễ "Hôn, hôn lễ của ai?"
Trần Chí Thành vô thức hỏi.
"Chúng ta thiếu.."
Huyền Vũ dừng lại, sau đó cười nói:
"Chu Tự không nói với các ngươi sao?"
"Hôn lễ của Chu Tự?"
Trần Chí Thành kinh ngạc không thôi:
"Các ngươi là gì của hắn?"
"Có lẽ nên nói hiện tại Chu Tự là ông chủ của chúng ta, hắn bảo chúng ta làm cái gì, chúng ta sẽ làm cái đó.
Đúng rồi, ta tên là Huyền Vũ, người ở bên cạnh ta này tên là Bạch Hổ Huyền Vũ ôn hòa nói, chợt đưa tay làm động tác xin mời:
"Xe của chúng ra đã dừng ở bên ngoài, đi thêm vài bước nữa là đến"
"À...được.
Trần Chí Thành có chút không được tự nhiên nói.
Về phần tên tuổi của họ, hắn hoàn toàn không hiểu.
1097 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận