Sau đó hắn về đến Biên Giới Thành. Khi tỉnh lại, đám người Thu tỷ vẫn đang tu luyện. Nhìn đồng hồ, chưa đến nửa tiếng.
Lúc này Chu Tự lấy trường đao ra nói với Xích Mông:
"Ta nhớ các ngươi khá mạnh, có thể luyện đao với ta không? Chốc nữa rồi luyện quyền Mấy ngày nay hắn đều không tu luyện tử tế, cảm thấy hơi lãng phí thời gian. Nhưng tu vi không giảm xuống. Ma Chủng cũng coi như rất chăm chỉ phấn đấu, đã năm vòng rồi. Thời gian ổn định trong mười ngày. Đến tết xem có thể bảo nhị thúc gột rửa lần nữa không. Như vậy không bao lâu nữa thì có thể đạt đến nguyên linh tứ phẩm. Ma Đạo Văn Thư cũng có thể được ngưng tụ ra, hiệu qua thúc giục Ma Chủng chắc hẳn cũng sẽ mạnh hơn. Linh khí Chu Thiên cũng có thêm một ngôi sao. Có ba quyền hạn tốc độ tu luyện linh khí Chu Thiên nhanh hơn không ít. Như vậy Ma Chủng cũng có thể chăm chỉ hơn.
Hắn không phải là một ông chủ tăng ca cũng không cho tiền tăng ca.
"Luyện đao? Cũng được"
Xích Mông gật đầu đồng ý.
Bạch Bối ở một bên nhắc nhở:
"Không thể cách quá xa, nếu không cây bất tử không thể trưởng thành.
Chu Tự đáp một tiếng, sau đó bắt đầu rút đao, đương nhiên hắn luyện Thí Thần Nhất Đao Trảm. Nhất đao này không chỉ chém thần thuận tiện, mà chém chó cũng không kém. Chu Tự không nương tay gì, ánh đạo sắc lạnh, mặc sức vung lên. Lúc này hắn mới cảm thấy nhất đao này đang mạnh lên. Cảm giác này khiến hắn vui sướng. Trước đây tìm xác khô để luyện, hoàn toàn không có cảm giác này.
Còn Xích Mông ở đối điện mồ hôi chảy ròng ròng, tuy nhất đao này không hiện ra sức mạnh, nhưng lại khiến hắn sợ hãi, không dám sơ suất. Thật đáng sợ, nếu người vung đao này cùng một đẳng cấp với nó, thì có thể giết chết nó lập tức rồi. Chẳng trách Thánh Tử muốn tìm người để luyện, hiện giờ chỉ có ba con chó bọn chúng là có thể chống lại được. Trước đây Thánh Tử không tìm được ai luyện cùng.
Ba tiếng sau, Chu Tự hài lòng cất đao, cảm thấy lần này được lợi ích rất lớn. Cứ tiếp tục thế này, khi hắn đối mặt với Thần Minh, có lẽ sẽ càng ung dung hơn. Chênh lệch về thực lực không giảm quá nhiều, nhưng về khí chất nào đó, bắt đầu lại gần.
"Anh hùng xuất thiếu niên.
Xích Mông khen tự đáy lòng.
Chu Tự khác sáo vài câu rồi nhìn về một con Đại Địa Thần Khuyển Hắc Uyên:
"Tiền bối, có thể luyện quyền cùng ta không?"
Đương nhiên Hắc Uyên không từ chối.
Sau đó...Đất đá bay mù trời, quyền trấn tám phương, chân đảo quét. Tư thái vô địch, nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.
Hắc Uyên càng đánh càng kinh hãi, vừa nãy còn thấy Thánh Tử đủ mạnh, trực tiếp xuất ra nắm đấm. Nó mới biết vừa nãy luyện đao chỉ là món khai vị. Sức mạnh cường mạnh này, tư thái vô địch khiến bọn chúng nhớ đến vài lời đồn. Đúng là nghe danh không bằng gặp mặt.
Thánh Tử Ma Đạo, có thuật phát vô địch, tư thái vô địch, một đôi ma quyền trấn áp sông núi đại địa.
Một tiếng rưỡi sau, Chu Tự thở hắt ra, cực hạn rồi.
Nói vài câu khách sáo với Hắc Uyên, hắn lại nhìn về phía vị Đại Địa Thần Khuyển Bạch Bối cuối cùng.
Thấy Chu Tự nhìn qua, Bạch Bối có chút lo lắng.
Sau đây còn mạnh hơn ư? Còn mạnh nữa thì thật khủng khiếp.
"Tiền bối có thể luyện kích cùng ta không?"
Nói xong Chu Tự mở Phá Thiên Ma Thể, tay cầm Phá Thiên Chiến Kích. Tàn sát trong cơn khát máu, khí tức cuồng bạo nổi lên.
"Tuy là cường mạnh, nhưng hình như chỉ có trận linh ngũ phẩm"
Như thế Bạch Bối cũng yên tâm không ít.
Một tiếng rưỡi sau.
Bạch Bối khiếp sợ không thôi. Dốc toàn lực chiến đấu lâu như vậy, hắn không yếu đi ư? Máy móc cũng không đến mức đó.
Biến thái.
Cuối cùng Chu Tự ngồi xuống dưới cây, hắn cảm thấy tối nay mình thu hoạch rất lớn. Sau đó nhìn sang ba vị trưởng lão.
"Chắc sau này phải đến đây hàng ngày, xin ba vị tiền bối tiếp tục chỉ giáo.
Ba con chó:
"..."
Thất Thiên trốn trên cây, sợ bị lôi ra luyện cùng.
Lúc này, Chu Tự cảm thấy hình như mình chưa chuyện kim quang thần chú, sau đó nhìn Thất Thiên ở trên cây.
Thất Thiên:
"..."
Kim quang thần chú đến.
Ầm!
Ngoài biển, gió bão vù vù trong đêm tối như lưỡi đao ngăn cách ra một khu vực.
Một hòn đảo sừng sững trên biển, bão cuồng gió giật vờn quanh đảo.
Dường như đang bao bọc cả hòn đảo.
Trên đỉnh núi giữa đảo, một vị nam tử đang đứng trong gió.
Hắn để tóc ngắn, vóc người cường tráng.
Chân đạp trên ngọn núi nhưng lại giống như đang đứng trên cuồng phong.
Lúc này trên không có gợn sóng, một cái quang thủ thò ra.
"Nghe nói ngươi tìm ta?"
Nam tử đứng trên quang thủ lên tiếng.
"Nghe nói gần đây thiết luật xuất hiện một chút vấn đề"
Tả Vu hỏi.
Hắn vừa lên tiếng, gió bão đột nhiên ngừng lại, không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
"Ngươi nói đến thông đạo đặc biệt xuất hiện sao? Cái này quả thật khiến cho ta bất ngờ, ta cũng không ngờ rằng thật sự có Thần Minh cùng với con người sinh ra nửa thần nửa người"
Quang thủ cảm thán:
"Thực sự không biết sao vị thần kia lại có thể làm được"
"Cho nên vị nửa người nửa thần đó chính là thông đạo đặc thù kia? Tìm ra hắn, giết chết là có thể để chư thần dễ dàng trở về hơn?"
Tả Vu dè chừng quang thủ, thăm dò đáp án.
"Không phải, nàng là đời sau của Thần Minh, nhưng cũng là đời sau của nhân loại, dưới thiết luật, thật ra nàng là người. Gần đây sở dĩ các ngươi phát hiện ra thông đạo đặc biệt là vì có người thừa nhận nàng là người, sau đó gánh lấy dấu vết của thần"
Quang thủ đáp.
"Có ý gì?"
Tả Vu hỏi.
1079 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận