Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1134: Khoe Khoang

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
Nhìn Thu tỷ mặc áo dài đỏ, lúc này Chu Tự mới nhớ đến trong nhà chỉ có hai người họ, do dự một chút, hắn hỏi:
"Cởi ra có phức tạp không?"
"Rất phức tạp"
Thu Thiển cười nói:
"Có muốn thử xem nó phức tạp đến thế nào không?"
"Chờ ta một chút, đợi ta để đồ vào tủ lạnh rồi thử.
Chu Tự nói xong liền đi vào phòng bếp. Thu Thiển gỡ đồ trang sức trên đầu xuống, mái tóc dài buông xuống, sau đó dùng dây buộc tóc buộc lại. Tuy vẫn bị đè nén, nhưng đỡ hơn một chút. Dù sao cũng chỉ là buộc phía sau, không bị ràng buộc.
"Chốc nữa ngươi có muốn giúp ta kết tóc không?"
Thu Thiển hỏi.
"Được"
Chu Tự dọn dẹp đồ trả lời Như vậy không dễ ép đến tóc.
Chu Tự cất đồ rất nhanh, chỉ một lúc đã cất xong đồ mang về từ khách sạn. Sau đó rửa tay, đến trước Thu tỷ.
"Có cần xem cửa đã đóng hay chưa không?"
Thu Thiển hỏi.
Chu Tự đi qua thử, nhìn Thu tỷ nói:
"Khóa rồi"
"Vậy tắt đèn đi"
Thu Thiển lại nói.
Sau đó hai người tắt đen đi vào trong phòng. Vừa đi vào, Thu Thiển có chút lo lắng nói:
"Ngươi nói xem họ liệu có quên mất mang thứ gì, sau đó về nhà lấy không?" "Không đâu. Cha và mọi người không phải người bình thường, không đến mức hay quên.
Chu Tự nói chắc như đinh đóng cột. Sau đó hai người đến bên giường, Chu Tự nhìn Thu tỷ động lòng người trước mặt. Hôn một cái. Sau đó bắt đầu thử cởi áo dài đỏ.
Mười phút sau. Hắn nằm trên giường, tuyệt vọng. Khó quá đấy?
Phì!
Thu Thiển bật cười:
"Thực ra rất đơn giản, ngươi làm đi, ta nói cho ngươi. Đầu tiên là phía sau.."
Mấy phút sau, Thu tỷ cởi được một nửa áo dài, toát lên vẻ đẹp khác biệt. Vì xấu hổ, giọng Thu Thiển hơi nghẹn lại:
"Đừng khoa trương quá, chẳng may Nguyệt tỷ về giữa chừng, rất dễ nghe thấy tiếng động.
"Được"
Chu Tự gật đầu.
Một lúc sau, Chu Tự ôm Thu tỷ nói:
"Có phải váy cưới cũng để ở nhà không?" "Ừm, có cần ta mặc không?"
Thu Thiển cười hỏi.
"Thử xem?"
Chu Tự có chút xấu hổ.
"Vậy ngươi quay đi, đừng nhìn"
Đương nhiên Chu Tự đồng ý. Mấy phút sau, hắn mới nghe thấy giọng Thu tỷ truyền đến "Được rồi"
Chu Tự quay đầu. Nhìn thấy Thu tỷ mặc váy cưới trắng tinh đứng bên giường. Hai vai áo rớt xuống, khuôn ngực tròn đầy xuất hiện vực sâu. Lúc này Thu Thiển đỏ mặt nói:
"Thực ra còn có vấn đề.
Chu Tự nhất thời ngây người, khác với trước đó nhìn thấy mà.
Quá yêu mị.
Lúc này hai tay Thu Thiển kéo tà váy cưới lên, đôi chân trắng nõn hiện ra:
"Ngươi nói xem có cần thêm một đôi tất trắng cho ngươi không?"
Chu Tự:
"..."
Chốc nữa rồi thêm, bây giờ...
Hơn ba giờ, Chu Tự tỉnh dậy từ trong mơ. Hắn lập tức huých Thu bên cạnh tỷ nhỏ giọng nói:
"Thu tỷ, ba giờ rồi, phải ra ngoài thôi"
Thu Thiển lập tức tỉnh dậy, định mặc quần áo đi về phòng mình. Nhưng vừa đứng lên, nàng ngẩn người, nhìn sang chồng ở bên cạnh nói:
"Ta nhớ chúng ta vừa kết hôn?
Tay Chu Tự cầm quần áo lại đặt xuống, nghĩ xem là chuyện gì. Họ đã không cần trốn ai nữa. Hôm nay, họ quang minh chính đại ngủ cùng một phòng. Thậm chí có thể để trống phòng bên cạnh. Nghĩ đến đây, Chu Tự liền nhìn Thu tỷ, nghĩ lại thì bây giờ cũng đang rảnh.
Sau đó...Trò chuyện một lúc, lại nói đến chuyện năm ngoái đến khi trời sáng.
"Bây giờ ngươi có năm trăm không?"
Thu tỷ hỏi.
"Không có"
Chu Tự lắc đầu. Là không có thật. Quá khó khăn. Đã mua hết đồ cho Thu tỷ rồi, đồ trang sức vàng, cũng là hắn bỏ tiền mua.
Sáu giờ hơn, Thu tỷ dậy làm bữa sáng. Đương nhiên Chu Tự cũng ngủ dậy, xem xem có cần dọn phòng không.
"Đúng rồi, thứ mà Nguyệt tỷ nói, ngươi định làm thế nào?"
Lúc ăn sáng, Thu Thiển hỏi.
"Không biết, mấy ngày nữa rồi liên lạc với Trần Chí Thành, sau đó lại hỏi chủ của nó. Hy vọng nàng có thể từ bỏ đồ yêu thích.
Chu Tự nói.
Thứ đó nói an toàn thì cũng an toàn, nói nguy hiểm thì cũng có thể có nguy hiểm. Cho nên lấy được nó thì tốt hơn, chỉ là nó có ý nghĩa kỷ niệm, đối phương chắc chắn rất khó đồng ý.
"Thế mấy ngày nay làm gì?"
Thu Thiển hỏi.
"Ở nhà với Thu tỷ Chu Tự trả lời.
"Vậy."
Hai tay Thu Thiển chống má cười nói:
"Đêm nay muốn màu gì?"
Trong hư không, Quang Thủ trốn trong gió bão. Lúc này hắn ngưng tụ ra bóng hình, hơi cau mày.
"Người nào lại liên lạc với ta?"
Sau đó một luồng sáng bay đến trước mặt hắn, ngưng tụ ra một hình ảnh. Trong hình ảnh là Tai Họa đang kính rượu với Tịnh Thần Chu Vương. Không chỉ một bức, còn có Lý Cảnh Sơn và Tô Trần. Quang Thủ giật lông mày:
"..."
Đang chúc mừng bản thân còn sống ư? Kéo vào danh sách đen.
Còn ở vùng biển vô tận, Nữ Thần Hắc Dạ đi trên mặt biển cũng nhận được tin nhắn, thần lực ngưng tụ ra hình ảnh, hiển nhiên là hình ảnh Tai Họa kính rượu Tịnh Thần Chu Vương.
"Thần cũng lòng hư vinh ư?"
Nàng vô cùng cạn lời, sau đó kéo vào danh sách đen.
Trong hồ Khô Tịch, Tai Hoa cười ha ha, thì ra cuộc sống thú vị như vậy. Trước đây hắn cũng chưa từng phát hiện, ngủ say đâu có kích thích như hiện giờ. Hắn nhìn mặt hồ thở dài nói:
"Quả sắp chín rồi, chư thần cũng sắp quay về, không biết giới tu chân còn có thể bình yên được bao lâu"
Mỉm cười, hắn biến mất tại chỗ. Hắn chẳng qua chỉ là khách đi qua thời đại, hôm nay là tham dự tạm thời. Chỉ vậy mà thôi.
1100 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận