Thật ra Chu Tự không quá hi vọng đó là cha mình, nếu là như thế thì hắn và nhà Thu tỷ không phải có mối thù truyền kiếp hay sao?
Về phần hòa khí mà mẹ nói, có quỷ mới tin.
Thu Thiển chính là do họ giành được.
Chu Tự nghỉ ngơi một chút, sau đó lấy sách ra ngồi vào bàn trước đây Nguyệt tỷ hay ngồi để học.
Những cái khác học muộn một chút cũng không sao, nhưng viễn cổ văn phải học cho thuộc.
Nhất là viễn cổ văn trong Hoang Cổ Kinh Thế Thư.
Nhất định phải biết từng chữ một.
Nếu không thì không thể đọc hoàn chỉnh một lần được.
Chu Tự có tiến vào thời đại thần thoại được hay không đều trông chờ vào quyển sách này hết.
Đáng tiếc là còn một nửa quyển, không biết bao giờ mới có được.
Nhưng Chu Tự cũng rất tò mò, đến cùng bảo tàng sau Bảo Tàng Thư là cái gì?
Nếu Hoang Cổ Kinh Thế Thư được tính là một phần thì những phần khác đâu?
Chu Tự không nghĩa ra được đáp án.
Cũng có thể đây chỉ là một trò đùa, như thế có thể hiện rõ sự huyền bí của Thần Cố Lộng Huyền Hư.
Đương nhiên chỉ cần có được nửa phần dưới của Hoang Cổ Kinh Thế Thư thì những cái khác cũng không còn quan trọng nữa.
Trường sinh, thần vị, tất cả đều như gió thoảng mây trôi.
Chu Tự đọc sách một lúc lâu mới lấy điện thoại ra nhìn một chút, hắn phát hiện II đã mất tích rất lâu rồi.
Không biết bây giờ như thế nào.
"Trái sắp bắt đầu chín rồi"
Đột nhiên giọng nói của Xích Mông vang lên.
Chu Tự ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện phía trên đã kết rất nhiều quả nhỏ.
Những quả này đang dần dần to lên, khoảng mười ngày nữa là chín hẳn.
Khóa của Thu tỷ có lẽ chỉ kiên trì được hơn mười ngày.
Trong hơn mười ngày này, cũng chỉ có những người còn dừng chân ở hạ tam phẩm mới có thể tấn thăng, những người còn lại thì khó nói.
Thu Thiển thì có thể đặt chân vào cánh cổng ngũ phẩm.
Chu Ngưng Nguyệt thì khó nói.
"Đúng rồi, Đại Địa Thần Khuyển có thể tấn thăng không?"
Chu Tự tò mò cất tiếng hỏi.
"Ừm, cẩu tể tử đã là Trận Linh ngũ phẩm, có lẽ có cơ hội đến gần Nguyên Linh tứ phẩm.
Bạch Bối vừa cười vừa nói.
Chu Tự bất ngờ, vậy mà còn nhanh hơn Nguyệt tỷ?
Ba vị cẩu trưởng lão cảm thấy rất tự hào.
Nói nhảm, họ đã trả cái giá rất lớn. Loại cơ duyên này có thể gặp không thể cầu, bọn họ đã dốc hết sức bồi dưỡng cẩu tể tử. Nếu không nhanh thì kiểu gì cũng bị họ đánh chết.
"Hầu Trầm thì sao?"
Chu Tự lại hỏi.
"Hắn thì khác, hắn bây giờ đã là Nguyên Linh tứ phẩm rồi, hắn không tu luyện mà đang khôi phục"
Bạch Bối tiếp tục nói.
"Hóa ra là thế"
Chu Tự gật đầu đáp lại, hắn cũng không thèm để ý.
Mười giờ.
Mấy người Thu Thiển kết thúc tu luyện.
"Mệt thật đấy, giống như là vừa tu luyện hơn nửa năm"
Tô Thi lau đi mồ hôi trên trán rồi nói.
"Tu luyện lâu như thế rồi, cần phải tiêu hóa một chút.
Chu Tự nhìn tam lão bản, rồi lại nhìn về phía Thất Thiên.
"Ngươi đi giúp tam lão bản hoạt động gân cốt một chút đi.
"Được rồi"
Thất Thiên bị Chu Tự đánh cho sưng mặt sưng mày, nàng nghe thế thì rất hưng phấn.
Những người ở đây nàng đều không chọc ghẹo được, nhưng Tô Thi thì khác.
"Hả?"
Tô Thi hơi sửng sốt một lát, sau đó nàng hét lớn:
"Tại sao lại nhằm vào ta"
Chu Tự cũng không thèm để ý, hắn cất sách đi rồi nhìn về phía Hầu Trầm mà hỏi:
"Ngươi nói đi, có chuyện gì?"
Hầu Trầm nghe vậy thì nhìn chung quanh Chu Tự trong vô thức.
Chu Tự hiểu ra ngay:
"Chuyện có hơi riêng tư à? Vậy chúng ta ra phía sau cây rồi nói"
Thu Thiển:
"..."
Sao ngươi có thể nghĩa ra từ riêng tư này?
Một lát sau, Chu Tự và Hầu Trầm đi ra sau cây Bất Tử.
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn trái cây vừa nhìn Tô Thi bị đánh.
Kim quang lấp lóe liên hồi.
Chu Ngưng Nguyệt không kìm được mà cảm thán, Kim Quang Thần Chú của Tô Thị càng ngày càng thuần thục rồi.
Chu Tự cũng không để ý tới tam lão bản, mà nhìn về phía Hầu Trầm đang có chút căng thẳng phía trước mà hỏi:
"Ngươi nói đi."
"Thật ra ta biết phía sau tế đàn Hắc Dạ là ai đang cầu khẩn"
Hầu Trầm nhìn Chu Tự rồi nói với vẻ lo lắng:
"Đối diện là tộc của ta, hồ Khô Tịch"
"Ngươi là Đọa Linh Tộc ư?"
Chu Tự nhìn Hầu Trầm với ánh mắt kinh ngạc:
"Ta thấy cũng đâu giống, nghe nói Đọa Linh Tộc bên kia giống Zombie"
"Ta là mượn xác hoàn hồn, sau đó được Thánh Tử trợ giúp nên mới giống được như người"
Hầu Trầm giải thích:
"Ngay từ đầu ta tới đây là vì muốn đi tìm thần của tộc chúng ta, Tử Thần Tai Ách, hi vọng hắn có thể trả lại sinh cơ cho bọn ta, để tộc bọn ta tiếp tục sống. Cho dù không trả lại thì hi vọng có thể để bọn ta thoải mái một chút. Chỉ là khi tìm tới đây thì gặp được Thánh Tử, cuối cùng ta phát hiện có lẽ Thánh Tử mới là chúa cứu thế của ta"
"Ta u?"
Chu Tự chỉ vào bản thân rồi nói:
"Ta là Thánh Tử Ma Đạo, nhìn thế nào cũng không thấy giống chúa cứu thế.
Giống trùm phản diện hơn.
"Thánh Tử còn nhớ Huyết Khí Chi Pháp không?"
Hầu Trầm nhìn chằm chằm vào Chu Tự rồi giải thích:
"Sinh cơ của Đọa Linh Tộc bọn ta bị cướp đoạt, huyết khí suy bại, muốn làm dịu thì cần có máu tươi duy trì.
Nhưng đó chỉ là trị ngọn không trị gốc, cũng chỉ duy trì một cách miễn cưỡng. Nhưng hồ Khô Tịch đã không còn máu tươi, mọi người như xác không hồn. Bọn ta cũng từng học những pháp môn tăng cường huyết khí, nhưng không hề có chút tác dụng nào. Vậy mà Huyết Khí Chi Pháp Thánh Tử dạy cho ta lại giúp ta khôi phục huyết khí, quay lại trạng thái bình thường"
1191 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận