Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 1146: Gặp Lại

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:16:37
Chu Tự đưa quyền trượng Quang Minh cho Thu tỷ, cũng đưa cả con thỏ qua:
"Hỏi Nguyệt tỷ xem nàng có hứng thú nghiên cứu không, nếu không thích thì ta sẽ giao cho ba vị cẩu trưởng lão"
Con thỏ vừa mới vào tay thu tự, Nguyệt tỷ vốn đang vẽ trận pháp đột nhiên sửng sốt, nàng quay đầu lại nhìn.
Nàng lướt một cái đến bên người Thu tỷ rồi nhìn chằm chằm con thỏ rồi nói:
"Con thỏ ở đâu đấy?"
"Là ở tế đàn của nữ thần Hắc Dạ, không biết ai đưa đến Chu Tự đáp.
"Không cần đoán, chắc chắn là nữ thần Hắc Dạ rồi"
Chu Ngưng Nguyệt cầm con thỏ đi đến bên cạnh Tâm Linh Ca Giả.
Lúc này trên đất có trận pháp, nàng không nói hai lời bèn ném con thỏ vào.
Chu Tự cũng đi tới muốn nhìn xem thế nào.
Mà thấy Chu Tự, Tâm Linh Ca Giả còn có chút sợ sệt.
"Ta rất phối hợp, các người không thể tự tiện động thủ với ta được, ta thực sự không biết chuyện của chủ nhân ta."
Lời nói của nàng khiến đám người Thu Thiển vô cùng kinh ngạc.
Rốt cuộc Chu Tự đáng sợ đến nhường nào mới doạ Tâm Linh Ca Giả sợ như vậy?
Vẻ mặt Chu Tự cũng kiểu cạn lời, thế nhưng hắn cũng chẳng thèm để ý đối phương.
Lúc này mắt con thỏ chợt trở nên hắc bạch phân minh, trong mắt nó hiện ra bóng đen vô tận, cứ giống như chứ cả hàng vạn ngôi sao.
"Nữ thần Hắc Dạ?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Phản ứng của ngươi còn nhanh hơn ta tưởng"
Miệng con thỏ nói thành tiếng người.
Chính là giọng nói của nữ thần Hắc Dạ.
Thế mà thực sự liên hệ được, Chu Tự cảm thấy bất ngờ vô cùng.
Nguyệt tỷ đúng là giỏi giang, mà nữ thần Hắc Dạ cũng vậy, dường như nàng đã sớm đoán được Nguyệt tỷ thiếu đồ vật gì đó.
"Đột nhiên tặng đồ qua, còn để ta liên hệ được, ngươi có điều gì muốn nói hử?"
Chu Ngưng Nguyệt nói với con thỏ. "Nhắc cho các ngươi một chuyện, có một vị Thần Minh thức tỉnh, mà vị Thần Minh này dường như không hiểu chuyện lắm. Hắn cực kỳ hận kiếm. Đại khái là hắn muốn đi Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông một chuyến.
Nữ thần Hắc Dạ tốt bụng nhắc nhỏ:
"Vị Thần Minh này từng chết dưới kiếm từ lâu về trước. Chỉ là kẻ cầm kiếm quá đỗi tầm thường nên không thể giết hắn hoàn toàn. Giờ hắn ngóc đầu trở lại, dù không liên quan đến các ngươi nhưng trong người lại mang nhân quả.
"Hắn mạnh lắm à?"
Chu Tự đột nhiên hỏi. "Hắn của trước đây chẳng là gì cả, nhưng hắn của hiện giờ đã ngưng tụ khá nhiều quyền hành, thực lực không hề kém. Mạnh hơn Phong Bạo suy yếu mà các ngươi từng đối phó"
Giọng nói của nữ thần Hắc Dạ vững vàng.
Nhất thời Chu Tự cũng không biết nói gì, đây là muốn nói hai người họ có liên thủ cũng không phải đối thủ của đối phương à?
Cảm giác mạnh lắm nhỉ?
Thiên Hạ Nhất Kiếm Tông có chống đỡ được không?
Phải hỏi xem sao, đến lúc đấy hàng chuyển phát lại không có nơi ký gửi.
Thế thì thiệt to rồi.
"Ta muốn hỏi ngươi một câu.
Chu Tự lại nhớ đến vực sâu của thế giới.
Không biết sao hắn còn chưa tiếp tục, nữ thần Hắc Dạ đã lên tiếng trước:
"Ta không thể trả lời ngươi được, cho dù là di tích lịch sử hay là vực sâu thế giới hoặc là lập trường của Thần Minh cũng đều như vậy. Những điều này, cần một người đặc biệt mới có thể cho ngươi đáp án.
Chu Tự:
"..."
Nữ thần Hắc Dạ đúng là giống một cái thần côn.
"Chủ nhân, chừng nào ngươi mới đưa ta đi?"
Tâm Linh Ca Giả vội hỏi.
"Ngươi ở đây mới an toàn, đừng lo những chuyện khác.
Nữ thần Hắc Dạ đáp.
Tâm Linh Ca Giả:
"..."
Nhưng mà ta sợ a.
"Ngươi đến đây chỉ để nói chuyện này à?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi. "Coi như là tiện đường đi"
Nữ thần Hắc Dạ cười nói:
"Có lẽ không lâu nữa chúng ta sẽ có thể giao dịch rồi." "Ngươi không sợ à?"
Chu Ngưng Nguyệt hỏi.
"Sợ?"
Nữ thần Hắc Dạ trầm mặc hồi lâu, mới nói:
"Có thể vì không nhìn rõ cho nên không biết sợ. Nhưng mà dù có lợi hại hơn nữa thì ta cũng muốn đi lên xem xem. Có lẽ ngươi còn không hiểu, cái chết cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng đâu. Ta từ bỏ thời đại Thần Minh dài dằng dặc chính là để ngắm nhìn sự phồn hoa của đất trời. Nhìn xem trên bầu trời cao xanh kia, cực hạn của thần là ở đâu"
"Chỉ thuần túy là như vậy sao?"
Chu Ngưng Nguyệt có chút bất ngờ.
Nữ thần Hắc Dạ lại cười nói:
"Có lẽ vậy"
"Nếu như giao dịch thành công, vậy thì phần thắng của Chư Thần là bao nhiêu?"
Chu Ngưng Nguyệt lại hỏi.
Hắc Dạ trầm mặc một lát, lắc đầu nói:
"Không có đáp án đâu, dù Toàn Tri Chi Nhãn của ta có hoàn chỉnh thì cũng không thể nhìn thấy được đáp án này. Hai thời đại va chạm với nhau, chỉ có kết quả, không thể đoán trước. Dù là Vận Mệnh Chi Thần cũng không thể thấy được toàn cảnh"
Chu Ngưng Nguyệt bất đắc dĩ gật đầu:
"Được thôi, vậy thì hi vọng chúng ta có thể giao dịch sớm một chút"
"Nếu như các ngươi muốn đến Thiên Hạ Nhất Kiếm tông, ta đề nghị các ngươi xem qua quyển sách của Thần Cố Lộng Huyền Hư trước đi. Có lẽ sẽ có được một chút trợ giúp"
Chu Tự đột nhiên nhớ tới tàng bảo thư còn đang tải về.
Nói cách khác thì phó bản mở ra lần này cũng có thể có được món đồ già?
Đáng tiếc không phải Hoang Cổ Kinh Thế Thư, vậy thì cũng không có tác dụng quá lớn với hắn.
Đi phó bản một tý cũng không có gì không tốt cả, với cả đi đến nơi đối diện vùng biển của ngoại thành Thần Vực thì cũng cần hỏi trí giả một chút.
Cho nên cái phó bản này vẫn phải đi, dù sao mỗi lần đi phó bản đều có thể gặp được trí giả.
1137 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận