Thời Không Đại Thần cười khan hai tiếng, dường như có chút ngoài ý muốn.
"Nếu như ta không đích thân đi, hắn sẽ không để ý à?"
"Ùm."
Thu Thiển gật đầu, lập tức nói:
"Hắn đi Dòng song Lịch Sử thấy cha mẹ của mình, đều bảo họ gọi hắn là đại ca"
"Cha mẹ hắn? Cũng chính là Tịnh Thần Chu Vương?"
Thời Không Đại Thần hỏi.
"Ùm."
Thu Thiển gật đầu.
"Hắn bảo Tịnh Thần Chu Vương gọi hắn là đại ca?"
Thời Không Đại Thần khó có thể tin mà nói: "Vậy hắn đối với ta thực sự là còn khách khí rồi"
Thu Thiển:
"..."
"Ngươi và sư phụ sao lại đến với nhau vậy?"
Nàng tò mò hỏi.
"Là một việc ngoài ý muốn đi, khi đó Tu Chân giới đã có thành tựu, bắt đầu thảo phạt Thần Minh"
Thời Không Đại Thần nhìn lên bầu trời cười nói:
"Khi đó Tiểu Kính tiên tử cũng ở trong đó, họ cùng ma tu liên thủ, bắt đầu thảo phạt. Bởi vì vẫn yếu thế, cho nên tu chân giả bị trọng thương là việc rất thường gặp. Mà trùng hợp là khi đó ta vừa từ đi từ trong tiểu thế giới ra, vừa ra tới đã bị một bàn tay túm lấy chân. Phát hiện là Tiểu Kính tiên tử bị trọng thương. Sau đó ta liền cứu nàng.
"Cứ như vậy cứu về à?"
Thu Thiển có chút không dám tin.
"Thật ra là bởi vì trên người nàng có một kiện pháp bảo, uy lực của kiện pháp bảo kia cực mạnh. Nàng dùng pháp bảo khóa chặt ta, ta không cứu nàng, nàng sẽ cùng ta đồng quy vu tận. Cho nên.."
Thời Không Đại Thần có chút bất đắc dĩ.
Thu Thiển gật đầu, thế này thì hợp lý hơn rồi.
"Sau đó thì ta giúp nàng dưỡng thương, bởi vì Tiểu Kính rất là hay làm loạn, ta cũng rất bất đắc dĩ. Mỗi ngày đều phải chạy theo nàng. Có đôi khi cảm thấy những ngày như vậy cũng rất thú vị, từ từ khắp nơi trong thế giới của ta đều có bóng dáng của Tiểu Kính. Dù phần lớn là quấy rối. Có thể ngày nào đó nàng đột nhiên không làm loạn nữa, ta lại sẽ không quen. Sau đó sư huynh của nàng đánh vỡ hư không mà tìm đến. Ta tưởng là cường địch đột kích, hắn lại cho là ta giam lỏng Tiểu Kính. Chúng ta động thủ. Ta thua rồi. Thảm bại. Hắn quá mạnh. Như là mặt trời rực rỡ, hòa tan tất cả. Tất cả quyền hành đều khó mà chống đỡ nắm đấm của hắn. Dù ta không giỏi đánh nhau, nhưng mà điều này cũng có nghĩa là có rất ít Thần Minh là đối thủ của hắn. Nếu như khi đó ta tránh đi mũi nhọn đó, có lẽ đã không đến mức thảm bại"
Thời Không Đại Thần có chút cảm khái nói.
"Sau đó thì sao?"
Thu Thiển lo lắng hỏi.
"Sau khi ta thất bại, hắn vốn định đưa Tiểu Kính rời đi, thế nhưng Tiểu Kính lại đột nhiên đứng chắn ở trước mặt ta. Khi đó ta mới biết được, lai lịch của Tiểu Kính lớn như vậy. Lại có một sư huynh lợi hại như vậy. Sư tỷ của nàng cũng tới, chính là vì nàng mà tới. Về sau thì không có việc gì cả, nhưng mà Tiểu Kính cũng bị đưa đi."
Thời Không Đại Thần cười nói:
"Giữa chúng ta dù có long đong một chút, nhưng mà kết quả vẫn tốt đẹp. Ta đã cưới Tiểu Kính. Chỉ là chúng ta quen nhau quá muộn, đây không phải là một thời đại tốt"
"Khi đó đã tới gần Chư Thần Hoàng Hôn rồi sao?"
Thu Thiển hỏi.
"Ùm."
Thời Không Đại Thần gật đầu:
"Khi đó song phương đều đang chuẩn bị, họ cũng không dám tùy ý động thủ vì đều sợ thất bại. Bởi vì ai bại đồng nghĩa với hủy diệt. Ai cũng không dám tùy ý bộc phát đại chiến. Chỉ có một người không cố kỵ gì, hắn một thân một mình mở ra Chư Thần chi chiến, cầm trong tay một thanh ma đao, giết thẳng về Thần Vực, tuyên bố trong một tuần giết sạch Chư Thiên Thần Minh. Một lời động thiên địa, cộng hưởng cùng đại thế, thiết luật cũng bởi vậy mà sinh ra. Là mở màn của Chư Thần Hoàng Hôn. Một tuần đó được xưng là Tịnh Thần Chu, vương giả khi ấy chính là Tịnh Thần Chu Vương"
Thời Không Đại Thần cười một tiếng nói:
"Nói những thứ này có phải quá nặng nề rồi không?"
"Không đâu, ta đối với quá khứ của các ngươi thật sự rất tò mò"
Thu Thiển nghiêm túc nói:
"Sư phụ không nói với bất kỳ thứ gì với ta cả, ta cũng không biết cha mẹ mình là ai"
"Tiểu Kính có lẽ là sợ ngươi hỏi Thời Không Đại Thần nói.
"Vậy vì sao các ngươi không sinh con vào lúc đó?"
Thu Thiển hỏi.
Thời Không Đại Thần thở dài nói:
"Đó là một thế giới loạn lạc.."
"Vậy...
Thu Thiển do dự hồi lâu nói:
"Ngươi vẫn đi sao?"
"Bản thể của ta còn chưa trở lại, đây chỉ là một bộ phận của thân thể của ta, nhưng mà chắc là sẽ không đi nữa đâu"
Thời Không Đại Thần nói.
Thu Thiển ngồi ở một bên, dường như có chút vui vẻ.
"Có thể lại kể cho ta một chút chuyện của sư phụ không?"
Nàng hỏi.
Lúc này, phía sau một cái cây ở phía xa, bọn Tiểu Kính đang nhìn lén phía trước.
"Họ muốn nói chuyện tới lúc nào vậy?"
Tiểu Kính bất mãn nói:
"Các ngươi không ngủ, nhưng ta vẫn muốn đi ngủ đây"
Chu Ngưng Nguyệt vẫn đang ăn hoa quả:
"Đi qua đó ngắt lời họ là được rồi?"
"Các ngươi ai đi?"
Tiểu Kính tiên tử hỏi.
Cả đám người:
"..."
"Đưa số điện thoại của Chu Tự cho ta, ta bảo hắn gọi điện thoại"
Tiểu Kính tiên tử nói.
Chu Tự đang bị ép uống rượu, vừa mới thoát khỏi những tửu quỷ kia đã cảm thấy có người gọi điện cho hắn.
Xem thì thấy không có tên.
"Ùm?"
"Này này, ta là Tiểu Kính" "Tiểu Kính?"
Chu Tự sững sờ: "Nhạc mẫu đại nhân?"
"Đúng đúng, là ta"
1062 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận