Thấy vậy, Long Bồng toát mồ hôi lạnh, thì ra đây chính là tấm lòng từ bi của Thánh Tử. May mà, trước đây Thánh Tử không quá từ bi với hắn, nếu không...hắn đã là một xác chết rồi. Những người khác cũng cảm thấy cực kỳ khó chịu, thà rằng đối phương tàn nhẫn một chút.
"Ta nói rồi mà? Ta đã nói rồi phải không?"
Trong rừng cây, Tô Thi hơi kích động nói:
"Ta đã nói nhân cách thứ hai thể hiện ra, thì sẽ chém giết khắp nơi, tàn nhẫn khát máu, giết người như rạ, vô cùng đáng sợ. Nếu ta ở trong đó, chắc chắn hắn lại ném con cuối cùng cho ta, sau đó ép ta giết. Ta không giết, hắn sẽ giết ta.
Âm Túc nhìn chằm chằm Tô Thị, khó mà tưởng tượng Tô Thị tỷ đã trải qua những chuyện gì, nhưng nàng khó mà tin nổi:
"Hắn thực sự là Chu Tự ư?"
Sắc mặt Từ Cư Cừu bên cạnh tái nhợt, người này đáng sợ thế nào, hắn biết rõ nhất. Tay xé xác nguyên linh tứ phẩm, đây là uy thế mức nào chứ?
Lúc này sắc mặt Từ Hữu Thanh xanh mét, thậm chí hơi sợ hãi, vừa nãy nàng mới chế giễu người này. Điều khiến nàng kinh ngạc là những người bên cạnh lại quen biết kẻ đáng sợ này.
Chu Tự...lập tức cái tên này xông vào trong nhận thức của ba người nhà họ Từ. Nhưng suy nghĩ hồi lâu, cũng không thể tìm được nhân vật thiên kiêu nào phù hợp với người này.
"Không phải, nhân cách thứ hai xuất hiện, hắn không phải là Chu Tự nữa.
Tô Thi tỏ vẻ mặt nghĩ mà sợ.
"Bây giờ hắn là Thánh Tử Ma Đạo mà tất cả mọi người trong giới tu chân đều biết đến, tránh xa được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
Ngay từ đầu Tô Thị không dám nói câu như này, vì mọi người đều không biết, ngay cả Hàn Tô và Minh Nam Sở mà nàng cũng không dám nói. Sợ bị Thánh Tử Ma Đạo đe dọa. Bây giờ khác rồi, tất mọi người đều đã biết.
Ẩm..ầm!
Đám người Từ Cư Cừu lập tức như sấm sét đánh giữa trời quang, Thánh Tử Ma Đạo ư?
Sao lại thế?
Về Thánh Tử Ma Đạo, thực ra giới tu chân có hai loại tin đồn, một là thiên chi kiêu tử độc nhất vô nhị, hai là tu chân giả bình thường cố làm ra vẻ huyền bí. Bây giờ xem ra, Thánh Tử Ma Đạo đâu chỉ độc nhất vô nhị. May mà, họ làm việc cũng khá dè dặt, không đắc tội với vị Thánh Tử này.
Nhưng điều khiến cho người ta không thể hiểu được là Từ Từ lại quen biết Thánh Tử Ma Đạo, quan hệ cũng rất tốt. Sắc mặt Âm Túc tái nhợt, trước đây khi nàng nghe Từ đại ca nói, vẫn chưa có cảm giác, bây giờ thấy Chu Tự đáng sợ như vậy cũng thấy sợ hãi.
Vì mấy ngày nữa là đại hôn của tỷ tỷ nàng, nàng mời Chu Tự có thời gian thì có thể đến. Nếu hắn đến thật thì nhà các nàng sẽ hoang mang.
Chu Tự tiến vào vị trí bia đá bên trong.
Đám người La Tiểu Phong nhìn thấy Chu Tự quyền trấn bát hoang, chân đảo quét xung quanh, nhất thời không nói ra lời. Ban đầu họ nghĩ rằng mấy người Chu Tự chỉ có một con thần thú, không thể đối kháng quái vật vực sâu, đâu nghĩ rằng ngươi này mới là quái vật thực sự. Một số người ban đầu cười nhạo Chu Tự đi vào cũng không chịu nổi, không thể nói gì được, thậm chí rất hoảng sợ, thủ đoạn của đối phương khá tàn nhẫn.
Từng cú đấm nổ đầu, từng cú đá chí mạng. Khát máu điên cuồng, sắc mặt dữ tợn.
Tống Đông Trì ở bên ngoài nhìn thấy Chu Tự như vào chỗ không người, suýt nữa mất đi năng lực suy nghĩ.
"Bỗng nhiên phát hiện ta vẫn còn sống, thật không dễ dàng"
Hắn tê liệt ngã xuống đất nói.
Tiêu Viêm cảm động lây:
"Đúng thế nhỉ? Thực sự rất không dễ dàng, ta nói Thánh Tử ma uy cái thế. Giới tu chân giới có ai sánh được? Sau này Thánh Tử bảo ta làm gì thì ta làm việc đó.
Xa xa ba cái đầu của Đại Địa Thần Khuyển cau mày:
"Gia thật đáng sợ, nhưng con chó Họa Đấu đó ở đâu ra vậy?"
Đều là chó, nó không thể mất địa vị.
Hầu Trầm toát mồ hôi lạnh, tiềm lực của Thánh Tử Ma Đạo, hắn không thể tưởng tượng. Trước đó không lâu rõ ràng còn không thể đối kháng với nhiều nguyên linh tứ phẩm như vậy, bây giờ nguyên linh tứ phẩm giống như gà đất chó ngói. Càng ở bên cạnh Thánh Tử, hắn càng cảm thấy sợ hãi, không dám phạm sai lầm.
"Phải tu luyện công phá huyết khí và công pháp tu dưỡng mà Thánh Tử cho, nếu không sẽ là bất kính với Thánh Tử, nếu bất kính, điều nhận được sẽ là lòng từ bi của Thánh Tử.
Vừa nghĩ đến đây, Hầu Trầm bất giác rùng mình.
Công pháp thì nhất định phải luyện, kể cả nó không có tác dụng gì với hắn.
Dù sao gia tộc họ đã từng sáng tạo vô số công pháp huyết khí, nhưng không có chút tác dụng nào, họ vẫn cần uống máu tươi, hấp thụ trăng sáng chiếu rọi mới có thể dần dần hồi phục. Nghiêm trọng hơn là không thể rời khỏi tổ địa. Cách duy nhất chính là tìm được vị thần đó.
Trên trời cao, tuy Hình Ngọ đã chuẩn bị tâm lý, nhưng thấy Chu Tự xử lý quái vật sạch sẽ dứt khoát, vẫn cảm giác kinh ngạc:
"Thủ đoạn này...khiến ta cảm thấy lời đồn không hề sai, thậm chí còn còn không bằng"
"Tuy nhìn không rõ lắm, nhưng đúng là dùng Khai Sơn Pháp, tự nhiên như hít thở.
Thiên phú như vậy khiến người ta không thể với tới Mãn Giang Hồng ho nhẹ hai tiếng, nói tiếp:
"Thực lực mà hắn biểu hiện ra không đạt đến thượng tam phẩm, nhưng cũng không phải tứ phẩm có thể sánh được.
"Thực ra cũng chưa chắc, ngươi có phát hiện ra mỗi một quyền cước của hắn đều là đánh nổ đối phương không? Bất kể là thực lực vừa lên tứ phẩm hay là thực lực đỉnh phong tứ phẩm. Hình Ngọ sờ cằm nói.
1122 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận