Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Chương 566: Mượn

Ngày cập nhật : 2025-09-09 05:14:57
Bây giờ trong lòng hắn không khỏi âm thầm cảm ơn chúa tể Thâm Uyên, cảm ơn hắn đã dùng cái chết để rửa sạch thanh danh cho mình.
Đương nhiên là Thần Thái Dương càng cảm thấy may mắn hơn vì mình đã không nhúng tay vào chuyện này.
Nếu không hắn sẽ trở thành chúa tể Thâm Uyên tiếp theo.
Từ trước tới nay hắn chưa từng muốn làm một thần minh tốt như lúc này.
"Ta nhớ được ngươi có chút cảm giác với những cánh cửa khác đúng chứ? Vậy ngươi có biết cửa Thanh Triệt là thế nào không?"
Chu Tự hỏi.
"Nữ thần Băng Tuyết?"
Thần Thái Dương nói với vẻ thờ ơ:
"Có lẽ nàng đang ngủ đông"
Chu Tự:
"..."
Quả nhiên không thể phản bác được.
"Ta không nói đùa đâu"
Thần Thái Dương nói một cách chân thành.
"Nữ thần Băng Tuyết cũng đã vẫn lạc rồi, quyền hành của nàng sẽ dễ ngủ đông hơn. Muốn thức tỉnh từ trong tử vong trống vắng cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Nữ thần Hắc Dạ cũng như thế, nhưng chắc chắn là nàng đã để lại rất nhiều hậu chiêu cho mình, nên quyền hành thần lực cộng minh nhanh hơn"
"Thì ra là thế"
Chu Tự gật đầu.
Khi hắn định hỏi thăm về Biên Giới Thành thì đột nhiên dừng lại, hắn lo rằng mình chơi không lại những thần minh này, nên suy nghĩ một chút rồi mới nói nhỏ:
"Ngươi biết mặt trăng đỏ không?"
"Mặt trăng đỏ?"
Thần Thái Dương nhíu mày, hắn gật đầu, rồi lại lắc đầu:
"Ta có nghe nói qua, nhưng không biết cụ thể, có lẽ do mất trí nhớ. Nhưng trong cảm nhận của ta thì mặt trăng đỏ rất nguy hiểm Chu Tự không đạt được đáp án mình muốn thì đã định rời đi, nhưng trước khi đi đã có lòng tốt mà cất tiếng hỏi:
"Ngươi thật sự không luyện đao với ta sao? Sau này nếu chúng ta có lỡ đối đầu với nhau thì ngươi cũng hiểu ta hon."
"Ha ha, tâm tư của nhân loại như ngươi vừa đơn thuần vừa xấu xa. Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không đối đầu với ngươi đâu.
Thần Thái Dương nói một cách thoải mái.
Chu Tự:
"..."
Cuối cùng hắn quay người rời đi.
Đợi Chu Tự rời khỏi đây thì nụ cười trên môi Thần Thái Dương mới từ từ biến mất, hắn tự lẩm bẩm: "Mặt trăng đỏ? Xuất hiện cánh cửa thứ bảy có liên quan tới nữ thần Trí Tuệ ư? Không phải nàng đã biến mất hoàn toàn rồi sao? Hay nàng sắp trở lại đại địa? Hoặc là nữ thần Hắc Dạ đứng đằng sau giở trò quỷ?" Thần Thái Dương vốn đang rất nghiêm túc, lại đột nhiên cười phì, hắn tự giễu:
"Quyền hành Toàn Tri thì cao minh thật đây, nhưng thì sao chứ? Thời đại đã thay đổi rồi, Toàn Trị có mạnh hơn nữa cũng không thể khống chế sự sống chết của người khác. Lần này khí vận thuộc về ta, chỉ cần đánh cược tất cả vào người nhân loại kia, ta không tin mình sẽ thua ...
Chu Tự ra khỏi cửa Chích Nhiệt thì nhìn về phía cửa Hắc Dạ.
Hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn không đi vào.
Hắn luôn cảm thấy vị bên trong đó sẽ rất khó đối phó, chờ sau này có chút can đảm lại vào sau vẫn hơn.
Ít nhất phải tìm được quyền hành Toàn Tri trước, như thế mới không quá bị động trong chuyện này.
Về phần cửa Thanh Triệt...để xem lúc nào nó mở ra.
Những cửa còn lại... Nguyệt tỷ đã có tin tức của Đất dày đặc rồi, những cái còn lại vẫn chưa thấy tăm hơi.
Cũng tốt, chậm một chút cho hắn có thời gian học tập, cửa mở càng nhiều thì sẽ có càng nhiều chuyện, thực lực sắp không đủ dùng rồi.
Chu Tự thầm nghĩ trong lòng.
Chúa tể Thâm Uyên quá mạnh, nếu thêm một vị thần minh nữa thì chắc chắn hắn sẽ không thể nào đối phó được.
Dù sao không phải mỗi một vị thần đều từng bị Vĩnh Ám Chi Nhận chém.
Chờ đám Đại Địa Thần Khuyển chạy tới thì Chu Tự có lòng tốt hỏi thăm:
"Các ngươi đã học được Huyết Khí Chi pháp và Uẩn Dưỡng Chi Pháp chưa?"
"Vẫn chưa.
Hầu Trầm vội nói:
"Vì Thất Thiên xuất hiện, bọn ta vừa tò mò lại không dám xem thường nên không dành thời gian tu luyện"
"Tối nay ta sẽ tu luyện, ta sẽ trở nên mạnh hơn, chia sẻ gánh nặng với gia"
Sáu con mắt của Đại Địa Thần Khuyển hơi cụp xuống rồi nói.
"Gia, có phải ngươi còn có một con chó tứ chi có hỏa diễm đúng không?"
"Ngươi nói Họa Đấu à? Ta mượn đấy, không biết bị Nguyệt tỷ ném đi đâu rồi"
Chu Tự thuận miệng nói.
Đại Địa Thần Khuyển nghe vậy thì vô cùng kích động.
"Gia, chờ ta lớn thêm một chút nữa thì sẽ vô cùng cường đại. Tới lúc ta trưởng thành sẽ là lúc gia quét sạch tất cả chướng ngại.
Chu Tự gật đầu, hắn hiểu sự lợi hại của Đại Địa Thần Khuyển.
Rất nhiều ngọn núi và khu rừng bị hắn đánh vỡ đều do Đại Địa Thần Khuyển khôi phục lại bình thường.
Nếu để hắn làm thì mười ngày mười đêm cũng chưa chắc khôi phục được.
Nuôi một con chó đúng là cũng không tệ lắm.
Hầu Trầm vội nói theo:
"Huyết Khí Chi Pháp mà đạo hữu cho bọn ta vừa nhìn đã thấy vô cùng cao minh. Hầu mỗ cũng ngưỡng mộ trong lòng từ rất lâu, sốt ruột lại không có thời gian tu luyện. May mà tối nay là có thể bắt đầu"
Chu Tự và họ trò chuyện thêm vài câu rồi lấy quyền trượng Hắc Dạ ra để Đại Địa Thần Khuyển và Hầu Trầm xem lại một chút.
Bây giờ, lực lượng ẩn chứa trong nó đã mênh mông như biển cả.
Chỉ cần sử dụng đúng cách thì có thể đánh tan mọi kẻ địch.
Lần trước đối mặt với thú triều đã khiến tất cả mọi người cảm thấy bất lực, bây giờ đã khác, ít nhiều gì hắn cũng sẽ đánh tan được thú triều. Đương nhiên là từ lúc Chu Tự bái sư đã có lòng tin quét ngang được thú triều.
1079 chữ

Bình Luận

0 Thảo luận