Nhìn vào tấm gương lần nữa, lại hoảng sợ phát hiện, Tô Thi trong gương đã biến thành hình dáng của nàng, còn đứng ở trong phòng, mà bọn Hàn Tô xung quanh còn đang chuẩn bị bóng bay.
Xong đời rồi...xong đời rồi...xong đời rồi...
Ta thành cái gương rồi.
"Sư phụ, ngươi làm gì vậy?"
Đột nhiên có một giọng nói truyền tới.
Sau đó một bàn tay từ trong bóng tối vươn tới.
Cái tay này kéo Tô Thi lại, sau đó kéo nàng từ trong bóng tối ra ngoài.
Trong nháy mắt, ánh đèn xuất hiện.
Tô Thi nhìn thấy bản thân còn đang ở trong phòng, còn đang soi gương.
Người bên cạnh chính là Thu tỷ.
"Thu tỷ.."
Tô Thi tủi thân ra mặt, sau đó vô lực quỳ trên mặt đất ôm đùi Thu Thiển.
Bám chặt lấy.
"Vẫn là da của Thu tỷ đẹp"
Tô Thị vô thức nói.
"Cho này."
Chu Ngưng Nguyệt tới, cho Tô Thi một quả quýt.
Thấy vậy, Tô Thi lột quả quýt ra, sau đó giao lại cho Nguyệt tỷ, xong rồi mới tiếp tục ôm đùi Thu tỷ.
Thu Thiển:
"Ặc, sao người trúng chiêu lại là ngươi, vị đại mỹ nữ này?"
Một vị Thiếu Nữ Ma Pháp từ trong gương đi ra.
Nàng kinh ngạc ra mặt.
"Huhuhu...."
Tô Thị ôm đùi Thu Thiển cảm thấy rất tội nghiệp.
Hóa ra không phải là nhằm vào nàng, nàng lại trúng chiêu một cách khó hiểu.
Quá uất ức rồi.
"Chắc là thuật pháp này ưa thích mỹ nữ, sau đó Tô Thi liền trúng chiêu"
Chu Ngưng Nguyệt hình như có chút kinh nghiệm.
Trong nháy mắt Tô Thi càng khó chịu hơn.
Dung mạo xinh đẹp thì đã trêu ai ghẹo ai chứ?
"Chờ sư phụ đến sốt ruột chưa? Ngày mai lấy chồng rồi, đêm nay muốn ngủ cùng sư phụ không? Sau đó ngày mai khóc lóc nói không lấy chồng đâu"
Tiểu Kính tiên tử vừa cười vừa nói."Sư phụ, ngươi không nên nói lung tung" Thu Thiển lập tức nói.
"Ồ...hóa ra là có chồng liền quên sự phụ Tiểu Kính tiên tử ra vẻ cô đơn:
"Sư phụ sinh ngươi nuôi ngươi, thật vất vả nhìn ngươi lớn lên, còn chưa kịp hưởng phúc ngươi đã vui sướng chạy tới trong ngực người đàn ông khác. Nói vĩnh viễn cũng sẽ không rời xa hắn, để lại sư phụ cô đơn lẻ bóng ở nhà" Nghe vậy, Thu Thiển vội la lên:
"Sư phụ"
"Đừng nói nữa, sư phụ hiểu mà"
Tiểu Kính tiên tử đưa tay ngăn đối phương nói chuyện.
"Tiểu Kính tiền bối không phải cũng đã tìm người khác đến bầu bạn rồi sao?"
Chu Ngưng Nguyệt đột nhiên nói.
"Hở?"
Tiểu Kính tiên tử nhìn Chu Ngưng Nguyệt nói:
"Ngươi làm sao phát giác ra được? Rõ ràng mới tám tuổi lại lợi hại như vậy.
Nói rồi nàng đi đến ôm lấy Chu Ngưng Nguyệt.
"Tiểu Kính tiền bối, ngươi sẽ không thật sự cho rằng ta mới tám tuổi chứ?"
Chu Ngưng Nguyệt vừa ăn hoa quả vừa nói.
"Ac?"
Tiểu Kính tiên tử cười nói:
"Ngươi còn giả vờ cùng ta à? Ngươi sinh năm nào tháng nào ngày nào, thậm chí mấy giờ mấy phút ta đều biết. Khi đó ta ở tại hiện trường"
Chu Ngưng Nguyệt:
"..."
"Sư phụ, ngươi đưa ai trở về vậy?"
Thu Thiển dường như nghĩ tới điều gì, có chút lo lắng hỏi.
"Ta tìm một dã nam nhân rồi kết hôn, sau này ngươi gọi hắn là cha đi Tiểu Kính tiên tử nói.
Thu Thiển:
"..."
Sư phụ già mà không đứng đắn, làm nàng thật là khó chịu.
"Lại nói bạn bè của ngươi rất nhiều Tiểu Kính tiên tử kéo kéo cái mũ ma pháp, nhìn chung quanh. "Chào tiền bối"
Hàn Tô và Âm Túc cũng đi tới.
"Đi thôi, đưa các ngươi đi xem cha của Thu Thiển.
Tiểu Kính tiên tử nói.
Tô Thi cũng đứng lên, sau đó nghi ngờ nói:
"Thu tỷ có cha sao?"
"Có"
Chu Ngưng Nguyệt gật đầu:
"Thời Không Đại Thần, một Thần Minh cường đại của thời đại Thần Minh"
"Vậy không phải là thời đại Thần Minh sao? Thu tỷ là thời đại gần đây mà"
Tô Thi lau khô nước mắt rồi hỏi.
"Cái này rất phức tạp, chính là mở ra một thông đạo, sau đó nam nữ hẹn hò, sau đó liền có Thu Thiển"
Tiểu Kính tiên tử nói.
Tô Thị trừng mắt nhìn, sau đó nhìn về phía những người khác, phát hiện ra không chỉ một mình nàng không hiểu.
Thế này thì nàng an tâm rồi.
Trí thông minh vẫn bình thường.
"Đi mở cửa đi Tiểu Kính tiên tử nói với Thu Thiển.
Thu Thiển do dự một chút, đi đến cửa chính.
Sau đó nhẹ nhàng mở cửa.
Lúc cửa mở ra, nàng nhìn thấy một người đàn ông trung niên.
Ôn tồn lễ độ, khuôn mặt có chút nhu hòa.
"Tiểu Kính nói bộ dáng lúc còn trẻ là được, nhưng mà ta nghĩ rằng con gái cũng đã lập gia đình rồi, ta nên già mới đúng. Cho nên cảm thấy vẫn nên để năm tháng lưu lại vết tích trên người của ta cho thỏa đáng"
Thời Không Đại Thần nhìn Thu Thiển ôn hòa nói:
"Ngươi giống y như Tiểu Kính nói, càng lớn lên càng xinh đẹp. Rất xin lỗi, hiện tại mới xuất hiện ở trong thế giới của ngươi"
Nhìn người đàn ông trước mắt, đột nhiên mắt Thu Thiển có chút ướt át, nhưng mà một câu cũng nói không nên lời.
"Muốn ra sân tâm sự không?"
Tiểu Kính tiên tử ở sau lưng Thu Thiển hỏi.
Chốc lát sau, Thời Không Đại Thần và Thu Thiển ngồi trên ghế dài ở trong sân, đây là do Bạch Hổ làm.
"Ta và Chu Tự đã từng nói chuyện với nhau, hắn có nhắc đến ta với ngươi không?"
Thời Không Đại Thần hỏi trước.
"Có nhắc qua, hắn nói ngươi rất ôn hòa, còn nói lần sau gặp lại ngươi, xem như là lần đầu tiên gặp mặt, trước kia đều chỉ là giả thôi Thu Thiển nói.
"Vì sao vậy?"
Thời Không Đại Thần có chút hiếu kỳ.
"Hắn nói hắn không biết ngươi đích thân đến, nói chuyện không giữ kẽ, sợ đắc tội với ngươi. Vừa xấu hổ vừa lúng túng"
Thu Thiển nói.
1105 chữ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận