Vào khoảnh khắc đó tôi căn bản là không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng tất cả tiếp xúc giữa tôi và Quan Nhị Gia chỉ là tôi nhìn ông ấy một cái mà thôi, nhưng điều này tuyệt đối không thể nào trở thành lý do mà ông ấy giết tôi được, chẳng lẽ vị thần tiên mà tôi vẫn luôn rất sùng bái này, chỉ bởi vì tôi nhìn trộm ông ấy một cái mà ông ấy đã giơ cây Thanh Long Yển Nguyệt Đao lên chém tôi sao? Chuyện này không thể nào!
Nhưng cả người tôi cứ ở trong trạng thái ngơ ra như vậy, trong lòng tôi muốn trốn, nhưng cơ thể thì hoàn toàn không ngừng chỉ huy tôi ở ngay tại chỗ, vào thời khắc quan trọng này, Trần Thanh Sơn đột nhiên đẩy tôi ra, một cú đẩy này thật sự quá là kịp thời, tuy khiến tôi lăn cù cù trên đất, nhưng mà cây Thanh Long Yển Nguyệt Đao đó lại chém xuống trên đất, phiến đá xanh vừa mới ốp trên sàn lập tức bị chém bể thành bốn năm mảnh!
Cú đẩy này không những khiến tôi tránh được một đao này, mà còn khiến tôi bừng tỉnh từ trong trạng thái bối rối đó, tôi quỳ trên đất hét lớn lên rằng: "Tại sao Quan Công lại muốn giết tôi!"
Chuyện xảy ra trong tích tắc vào ban nãy cũng khiến cả người Bàn Tử trở nên tái mét, tôi được cú đẩy đó đẩy cho tỉnh người, Bàn Tử chẳng lẽ lại không? Anh ấy lập tức cũng quỳ xuống nói với Quan Công: "Nghĩa Dũng Võ An Vương chém nhầm người rồi, người này không phải là Hạn Bạt!"
"Hắn không có đủ ba hồn, không phải người của dương gian, há có thể qua mắt ta sao?" Quan Công hừ lạnh, giơ đao lên, một lần nữa muốn chém về phía tôi!
"Quan công minh xét, chỉ là lúc nhỏ hắn bị ác quỷ thổi tắt đèn, chứ hắn quả thật là người dương gian!" Bàn Tử kêu lớn.
Nhưng Quan Công căn bản không nghe, cây Thanh Long Yển Nguyệt Đao đó dường như mang theo cả thần uy vô thượng chém xuống chỗ tôi, lần này tôi bị ép đến bên cạnh chiếc cột, gần như muốn trốn cũng không thể trốn, từ trước đến nay tôi chưa từng nghĩ đến mình sẽ gặp biến cố thế này, càng chưa nghĩ đến tôi lại bị Quan Nhị Gia chém như vậy.
Tôi nhắm mắt lại, đầu óc là một mảng trống rỗng, nếu là người khác muốn giết tôi, tôi vẫn còn có hy vọng, thậm chí còn nghĩ là anh trai có thể đến cứu tôi, nhưng đây lại là đao của Quan Nhị Gia, tôi không hy vọng anh trai tôi sẽ đến, bởi vì rất có thể sẽ liên lụy đến cả anh trai.
Nhưng chính vào lúc này, đột nhiên tôi nghe thấy một tiếng leng keng, sau đó thì cây Thanh Long Yển Nguyệt Đao lệch sang một chút, trúng vào nền đất ở bên cạnh tôi, tôi còn cảm thấy được luồng gió của thanh đao, thổi ra khiến cả người tôi đều ớn lạnh.
Sau đó, tôi nghe thấy giọng của Quan Nhị Gia đầy tức giận mà chất vấn: "Tiểu nhân phương nào mà dám ngăn cản Quan Vũ ta trừ yêu?"
Sau một câu nói này, bốn bề đều trở nên tĩnh lặng, vào lúc t·r·o·n·g lòng tôi cho rằng người có thể cứu tôi ngoài anh trai tôi ra thì không còn người nào khác, nhưng lúc này tôi thật sự không muốn anh trai tôi đến đây, anh trai có lợi hại thì cũng không thể nào chống chọi với Quan Nhị Gia được, tôi ngẩng đầu lên, nghĩ rằng nếu như tôi nhìn thấy anh trai thì sẽ lập tức bảo anh ấy đi đi.
Kết quả tôi nhìn thấy có một người ở bên ngoài phòng đang chầm chậm bước vào, lúc này không chỉ có tôi, mà Quan Nhị Gia cưỡi ngựa giương đao kia, Bàn Tử với vẻ mặt căng thẳng cùng với Trần Thanh Sơn mặt mày tái mét, đều trân trân nhìn cái người đang đi từ bên ngoài phòng vào, khi đi đến gần, tôi mới nhìn ra được đây vậy mà lại là một người quen, cũng không hẳn là người quen, mà nên nói là một người mà tôi từng gặp qua.
Đó là người xuất hiện trong máy quay phim của Hàn Tuyết, người đeo chiếc mặt nạ Kinh Kịch.
Ông ta bước vào trong phòng, trong tay giơ lên một lá kim phù, kim phù phát ra ánh sáng lấp lánh, trông có vẻ như là cao cấp hơn bùa chú của Bàn Tử rất nhiều.
Ban nãy người cứu t·ô·i trong thời khắc nguy cấp, vậy mà lại là ông ta ư?
Nói thật, bởi vì ông ta luôn trốn trong bóng tối, hơn nữa thân thủ của ông ta rất cao cường, từ sâu trong lòng tôi, thật ra ông ta bị tình nghi lớn nhất là người đã lột da cha tôi, không gì khác hơn!
Ông ta bước đến trước mặt Quan Nhị Gia, quỳ xuống rồi nói: "Thành Hoàng bổn địa, cung nghênh Phục Ma Đại Đế."
"Nếu ngươi chính là Thành Hoàng của vùng này, đứa trẻ này không đủ ba hồn, mệnh bàn quỷ khí xung thiên, làm loạn tam đạo luân hồi tại sao lại không bẩm báo với m Ti? Hôm nay Quan mỗ trừ yêu mà người còn dám ngăn cản? Hôm nay Quan mỗ chém ngươi trước, rồi sẽ đến m Gian để báo cáo!" Nói xong, Quan Công giơ đao lên, chính là muốn chém người này.
"Phục Ma Đại Đế bớt giận, t·i·ể·u thần có thủ dụ của Trương Thiên Sư, Trương Thiên Sư đặc cách chàng trai này vô tội, vẫn mong Đại Đế minh xét." Người này quỳ xuống, tay dâng kim phù lên.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận