Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 329: Cấm Địa Nhà Họ Tôn (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Hàn Lam
.
"Nói thừa, đó là cao thủ, còn chúng tôi có phải đâu." Bàn Tử lườm anh ta một cái, nói.
"Chuyện này không thành vấn đề. Cho dù các người thật sự có thể một phát bắn c.h.ế.t lão già đó, tôi cũng không có ý kiến gì, chỉ có điều Tôn Trọng Mưu không thể tự tay báo thù được thôi." Tôn Liên Thành nói.
"Thế thì được, trước khi trời tối, Bàn gia tôi muốn nhìn thấy cái thứ đó, cậu đi chuẩn bị đi, chúng tôi cũng cần phải nghỉ ngơi một chút." Bàn Tử không hề che giấu suy nghĩ muốn tách Tôn Liên Thành này ra.
Tôn Liên Thành khẽ gật đầu rồi nói: "Được."
Sau khi Tôn Liên Thành rời đi, Bàn Tử nói với chúng tôi: "Tối nay phải giữ vững trăm phần trăm tinh thần nhé, nhà họ Tôn không giống như những nhà khác, tôi từng nghe sư phụ tôi nói, năm đó Quách Trung Dung đáng lẽ là có cơ hội để giữ lại một mạng, nhưng chính là Tôn Tòng Văn này đã bán đứng ông ta, Diệp Tử thì biết tại sao tôi lại biết rõ như vậy, còn Tiểu Thất có thể là không biết, nhưng đoán chừng cô cũng từng nghe bà nội của cô có nhắc đến Bàn Gia rồi, tuy tôi cũng được xem như là một nửa người của Đạo Ngọc Hoàng, mạng của Quách Trung Dung là do Đạo Ngọc Hoàng lấy, nhưng mà sư phụ của tôi và tôi lại không hề đi trên con đường của Đạo Ngọc Hoàng."
Tiểu Thất khẽ gật đầu rồi nói: "Năm đó lúc bà nội thả ông đi đã từng nói đến chuyện này, nói sư phụ Hà chân nhân của ông là một người chân chính có thể được gọi là cao nhân."
Bàn Tử cười nói: "Ông già đó nếu mà biết Lý Hương Lan đánh giá mình như vậy, chắc là sướng ngất đấy."
Chúng tôi bàn bạc một chút, cảm giác như bây giờ chỉ có cách duy nhất đó là cùng hợp tác với Tôn Liên Thành, Bàn Tử nói không sai, con người của Tôn Liên Thành này tuy trẻ tuổi nhưng thật sự rất tâm cơ, từ lúc mới gặp cho đến bây giờ tôi đều cảm thấy như chúng tôi đang từng bước từng bước bị cậu ta tính kế, nhưng thằng cha này có thông minh thì cũng thông minh đúng chỗ này, anh ta rõ ràng là đã tính kế chúng tôi, nhưng chúng tôi vẫn không thể không rơi vào cái bẫy mà anh ta đã giăng, giống như bây giờ đây, chúng tôi đều biết cấm địa nhà họ Tôn tuyệt đối là không đơn giản như vậy, nhưng chúng tôi vẫn phải vào.
Tiểu Thất cũng mệt chết đi được, cộng với việc tối nay còn phải hành động, nên nằm ra ghế sô-pha ngủ một giấc, còn tôi thì lại cùng với Bàn Tử đi ra bên ngoài biệt thự này, lúc ra đến ngoài sân tôi bèn hỏi Bàn Tử: "M* nó hôm nay nguy hiểm c.h.ế.t đi được, Bàn gia, rốt cuộc là anh đang còn giấu chiêu bài gì nữa thế? Tại sao anh bảo chúng tôi không chọc giận Tôn Tòng Văn kia, còn anh thì lại cứ khăng khăng tự mình chọc giận giống như chán sống vậy hả?"
Bàn Tử nhìn tôi cười rồi nói: "Năm đó sư phụ của tôi chỉ nói là có người bán đứng Quách Trung Dung, chứ không có nói là ai, một là Bàn gia tôi muốn kiểm chứng một chút xem liệu có phải là nhà họ Tôn hay không, hai là, cậu không cảm thấy bí mật trên người cậu, đang từng bước từng bước được tiết lộ ra hay sao?"
"Anh là vì chuyện này hả?" Tôi nhìn Bàn Tử rồi nói.
Bàn Tử khẽ gật đầu, nói: "Chân thần duy nhất mà Quỷ Đạo tôn thờ đó chính là rồng, còn cậu thì sau khi được thắp hồn đăng, cơ thể sẽ xuất hiện hình xăm Thanh Long kỳ lạ, khiến Bàn gia tôi đại khái cũng đã đoán ra được thân thế của cậu, ông nội của cậu và Lý lão thái đều giữ kín như bưng, cho nên tôi liền nghĩ là sẽ moi ra được lỗ hổng từ chỗ Tôn Tòng Văn, một trận đòn này của Bàn gia tôi không phải là công cốc, tuy là ông ta không nói gì, nhưng chẳng phải là lão già này cũng đã quỳ xuống rồi đấy sao? Còn thả cho chúng ta đi nữa, cho nên cậu chắc chắn là có một thân phận rất đặc biệt, thậm chí là có liên quan đến vật tổ của Quỷ Đạo."
"Anh có biết bí mật mà Tôn Liên Thành nói cho tôi nghe về chiếc giày đó là gì không?" Tôi nhìn Bàn Tử rồi nói.
"Cậu sẽ nói cho Bàn gia nghe à?" Bàn Tử nói với vẻ mặt kích động.
"Thể hiện chút thành ý của anh đi, hai chúng ta cũng làm một giao dịch." Tôi cười rồi nói.
"Sao cậu cũng học theo cái nết đấy của Tôn Liên Thành thế hả? Có còn là huynh đệ nữa không đây?" Bàn Tử lườm tôi một cái.
"Nếu là trước đây, Tôn Liên Thành mà như vậy thì tôi chắc chắn sẽ cực kỳ nghi ngờ anh ta, nhưng sau khi đã trải qua nhiều chuyện, cộng với tình hình đặc biệt của nhà họ Tôn, Tôn Liên Thành cẩn thận dè dặt tính toán từng bước như vậy tôi lại cảm thấy như vậy mới là bình thường, ngược lại nếu như anh ta không tỏ ra cẩn thận quá mức thì tôi lại không quen, cho nên Bàn gia à, mỗi một bước mà tôi đi đều phải cực kỳ thận trọng, kể cho tôi nghe nhiều hơn về Đạo Ngọc Hoàng đi, tôi rất là tò mò đó." Tôi nói.
"Cậu nói trước đi, sau đó Bàn gia tôi sẽ chọn nói cho cậu nghe điều tương ứng." Bàn Tử nói.
"Nói thật không?" Tôi nhìn Bàn Tử nói.
"Bàn gia tôi đã từng lừa cậu chưa?" Bàn Tử trừng mắt với tôi một cái.
"Anh ta nói với tôi, câu nói trên chiếc giày đó là - Ông ấy sẽ trở về." Tôi hạ giọng thì thầm với Bàn Tử.
Bàn Tử nghe xong, anh ta chau mày một cái rồi lại nhăn mặt, mỗi lần khi Bàn Tử suy nghĩ một vấn đề gì đó thì đôi mày chau lại đăm đăm, tôi cũng không làm phiền anh ấy, một lúc sau, Bàn Tử nói: "Năm đó Đạo Ngọc Hoàng đối với Quách Trung Dung, là có thể g.i.ế.t hoặc không g.i.ế.t, bí mật của Quỷ Đạo đối với Đạo Ngọc Hoàng mà nói đều có sức hấp dẫn chí mạng, nhưng giữa có thể g.i.ế.t hoặc không g.i.ế.t lại lựa chọn g.i.ế.t c.h.ế.t, theo như thông lệ bình thường trên giang hồ, sau khi giết chết Quách Trung Dung, Quỷ Đạo sẽ bị diệt cỏ tận gốc, nhưng sư môn lại rất mập mờ để cho ba môn phái của Quỷ Đạo sống sót, thậm chí còn không thèm truy tìm tung tích của nhất môn Quách gia đang ẩn nấp ở đâu, tôi từng nghe sư phụ nói, Đạo Ngọc Hoàng g.i.ế.t Quách Trung Dung, là để ép cho bí mật lớn nhất của Quỷ Đạo phải lộ ra."

Bình Luận

0 Thảo luận