Người dịch: Đuông dừa
.
Nói xong tôi cùng với con mèo vẫn đang ở trên vai đi loanh quanh. Không thể không nói từ khi có anh bạn này đồng hành tôi cảm thấy mình bạo gan hơn nhiều. Hiện giờ điều mà tôi muốn biết nhất không phải là xác định xem con tàu này rốt cuộc là người lái hay quỷ lái, mà là tìm Lý lão thái, kể cả là xác cũng được. Thế nên tôi bật đèn pin ra khỏi buồng lái bắt đầu đi loanh quanh thuyền tìm kiếm, sau cùng tôi đi tới bên cạnh cột buồm. Đúng lúc này con mèo đột nhiên trở nên rất cảnh giác, nó nheo con mắt lại nhìn chằm chằm vào phía sau cột buồm như đang phòng bị thứ gì đó.
Không nghi ngờ gì thời gian nó ở trên con thuyền này lâu hơn tôi rất nhiều, biểu hiện của nó như này khiến tôi càng đề cao cảnh giác. Con mèo hiểu được người này đang muốn nói cho tôi biết sau cánh buồm kia nhất định là có thứ gì đó. Tôi do dự không biết nên đi qua đó hay cứ đứng ở đây chờ nhưng cuối cùng tính hiếu kỳ vẫn chiến thắng. Quan trọng hơn là tôi muốn xác định xem Lý lão thái bà ngoại tôi liệu có phải đã chết.
"Có ai không?" Tôi gọi to.
Mọi thứ vẫn chìm trong yên lặng. Tôi rút súng bật đèn pin lên từ từ từng bước nhỏ đi tới. Trong khoảnh khắc này tôi dường như muốn nhắm tịt mắt lại mà bắn cả băng đạn trước nhưng rồi nghĩ kỹ lại tôi cũng chỉ có ngần ấy đạn phòng thân, vẫn may là tôi kiềm chế được không nổ súng bởi phía sau cột buồm không có bất kỳ thứ gì cả giống phía trước con thuyền.
"Con mèo này mày cố ý dọa tao có phải không?" Tôi còn định gõ đầu nó một cái coi như cảnh cáo ai ngờ lúc nhìn nó tôi phát hiện mắt nó căn bản không nhìn vào con thuyền mà nhìn lên phía trên cột buồm. Tôi hướng ánh mắt theo hướng đó thì lập tức bị dọa cho muốn nhảy dựng cả lên, bởi phía trên cột buồm treo rất nhiều đầu lâu.
Từng cái treo lủng lẳng trên dây thừng ở cột buồm phất phơ bay theo gió trông như những cái chuông gió, chỉ là khoảng cách giữa chúng tương đối xa nên không va vào nhau tạo ra tiếng nhưng một màn này cũng khiến tôi sợ mất mật.
Đã biết chỉ là đầu lâu thôi nhưng cũng khiến cả người tôi đổ mồ hôi lạnh.
Cảnh này càng khiến con thuyền giống thuyền quỷ, cũng khiến tôi xác nhận con thuyền này không phải của lão Long Vương, có lẽ là của thi vương thì đúng hơn. Nếu thực sự có Long Vương thì đó cũng là thần long, sao có thể tàn ác đến mức treo đầy đầu lâu trên cột buồm được chứ? Thậm chí tôi còn nghĩ đến cướp biển vùng caribbean. Lẽ nào con thuyền này trước kia là của hải tặc trên sông Hoàng Hà, đầu lâu treo trên thuyền lẽ nào là đầu của những người bị chúng sát hại? Có lẽ cũng chỉ có những kẻ tàn ác máu lạnh như vậy mới làm được điều này.
Bản thân tôi rất sợ nhưng vẫn vuốt đầu con mèo nói: "Chỉ là đống xương trắng thôi, đừng sợ."
Bỗng lúc này dưỡng như dưới nước có động tĩnh, phút chốc da đầu tôi tê rần, lông gà trên người dựng hết cả lên. Tiếng động này tuyệt đối không phải là cá, giống như tiếng người đang bò lên thuyền.
Không chỉ tôi bị dọa sợ, đến lông trên toàn thân con mèo cũng dựng cả lên, nhưng nó không trốn vào trong lòng tôi mà từ trên vai tôi nhảy xuống lao về hướng mạn thuyền như muốn xem xem thứ gì đang tới.
"Đừng đi!" Tôi ra lệnh với nó. Tuy rằng nó chỉ là một con mèo, nhưng là bạn đồng hành duy nhất của tôi trong hiện tại.
Nó quay đầu nhìn tôi rồi tiếp tục chạy, tôi cũng bước thấp bước cao chạy theo phát hiện dây thừng trên thuyền căng ra còn rung lắc. Thứ dưới đó đang bám vào dây thừng leo lên thuyền.
"Ai? Ai ở dưới đó?" Tôi hỏi.
Tôi dường như không hy vọng nhận được hồi đáp, nhưng càng là lúc này ông trời dường như lại càng thích trêu đùa tôi bởi tôi nghe được tiếng người đáp lại: "Là tôi."
Tôi ngay lập tức nhận ra đây là giọng Lý Thanh!
Phút chốc tôi trở nên rất vui mừng kích động muốn trực tiếp xông qua nhưng bỗng một ý nghĩ xẹt qua đầu tôi. Trong lúc này Lý Thanh không thể ở đây được, anh ta đang ở trên thuyền của Tôn Liên Thành vớt Bàn tử. Đầu óc tôi lập tức nảy số nghĩ về hồi nhỏ được nghe truyền thuyết quỷ nước đòi mạng. Quỷ nước ở dưới nước hóa thành người thân thiết gọi tên bạn, đợi bạn đi tìm nó thì nó sẽ lôi bạn xuống nước, bạn bị chết đuối thì nó mới có thể đầu thai.
"Là người hay là quỷ? Nói mau nếu không tôi cắt đứt dây thừng." Tôi đi tới nhấc dây thừng lên mà không dám nhìn xuống.
"Ông đây là người, cậu đừng có thả dây thừng!" Phía dưới truyền lên.
"Hãy chứng minh anh là Lý Thanh!" Tôi nói.
"Ông đây lộn một vòng đạp gãy răng cậu!" Lúc này giọng phẫn nộ của Lý Thanh truyền tới từ phía dưới.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận