Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 417: Mười Hai Con Giáp (1)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:21
Ban đầu bức bích họa này không cho tôi cảm giác rung động gì mấy, nhưng mà tất cả những suy đoán của Bàn Tử thật sự đã khiến tôi chấn động không thôi, nhưng ngoài sự kinh ngạc ra, tôi cũng cảm thấy hình như chân tướng đang từng bước từng bước sáp lại gần tôi, thật ra trong đầu tôi đại khái đã hình dung ra được một sự thật, đối với nó tôi không biết rốt cuộc là mình nên vui hay là nên kháng cự, rốt cuộc đến cuối cùng thì Lưu Bá Ôn đã chuẩn bị hậu chiêu gì, Quỷ Thợ May và đám người bóng đen của hắn rốt cuộc là có thân phận thế nào, mục đích là gì, chuyện này trở thành vấn đề hàng đầu mà chúng tôi muốn có được câu trả lời nhất. Nhưng trước mắt điều chúng tôi cần phải làm, đó là trước tiên vẫn phải bước vào địa cung dưới lòng đất này, giải cứu đám người của Lão Lưu và Lý lão thái ra ngoài, cơn mưa lớn bên ngoài vẫn còn đang rơi, không ngừng có nước mưa men theo những cái rãnh trên thành giếng mà đổ vào trong nước con sông ngầm này, một khi trận mưa lớn này kéo dài liên miên trong một thời gian, mực nước sông Hoàng Hà lại một lần nữa nhấn chìm miệng giếng này, thế thì nơi an táng các môn chủ của Quỷ Đạo này, có lẽ cũng sắp trở thành nơi chôn thây của đám người chúng tôi.
"Thử đi xuống đó một chuyến nữa, nếu thật sự không được thì cứ thử thêm lần nữa, cuối cùng mới có thể tìm ra được vị trí của cửa sinh nằm ở đâu." Trần Đông Phương nói.
Bàn Tử ngậm điếu thuốc rồi nói: "Nếu như thật sự có thể thử đi thử lại nhiều lần như vậy, thế thì trận pháp còn có ý nghĩa gì nữa? Lần trước chúng ta xông vào nhầm cửa nên đã xuất hiện sáu con quái vật này, lần sau thì sao? Không chừng lại có thứ gì đó được thả ra, đạn thì không nhiều, hơn nữa, súng cũng không phải là thứ vạn năng."
"Lần này tôi với Lý Thanh xuống đó, khả năng bơi lội của ông đúng thật là chẳng ra làm sao." Bàn Tử tiếp tục nói với Trần Đông Phương.
"Tôi cũng muốn xuống dưới đó xem thử." Lúc này tôi bèn nói với Bàn Tử.
Tôi vừa nói xong câu này, ba người bọn họ lập tức đều nhìn về phía tôi, nhìn đến mức tôi thấy khá là ngượng ngùng, tôi cười nói: "Tuy là tôi không hiểu lắm về mười hai cung bát quái gì gì đó, nhưng mà các người đừng quên, người anh em này lại là một thứ vô cùng đặc biệt, lỡ như sau khi tôi xuống đó thì mọi việc đều được giải quyết dễ dàng thì sao?"
Trần Đông Phương hạ thấp giọng nói với tôi: "Xuống nước thì phải nín thở rất lâu, cậu làm được không?"
"Cứ thử xem sao, nếu như không được thì tôi lại leo lên." Tôi nói.
"Vậy được, đi thôi!" Bàn Tử vứt đầu lọc điếu thuốc đi, hít một hơi thật sâu rồi nhảy ùm xuống nước, Lý Thanh kéo lấy tôi, hai chúng tôi cũng cùng nhau nhảy xuống, lúc này nước của con sông ngầm ở sâu dưới lòng đất đúng thật là không lạnh như nước sông bình thường, tôi vừa mới nhảy vào trong nước thì khắp người đã nổi da gà da vịt, nhưng ít nhiều gì thì cũng coi như là có thể thích ứng được, tôi lặn xuống nước, nước này rất trong, Lý Thanh bật đèn pin lên, ánh sáng đèn pin tuy không phải là quá mạnh, nhưng cũng có thể nhìn rõ được tình hình ở dưới nước. Họ nói không sai, ở bên dưới có rất nhiều thi thể, trông trang phục mặc trên người các thi thể thì đều là người bên phía Lưu Khai Phong, tôi tìm kiếm một vòng cũng không phát hiện người nào ăn mặc theo kiểu như bên phía Lý lão thái, xem ra có nhiều lúc thật sự không phải cứ đông người là được, mà vẫn còn phải xem chất lượng. Người của Lưu Khai Phong đa phần đều là quân ô hợp mà Đường Nhân Kiệt tìm về cho ông ấy, so với người được Lục gia huấn luyện ra đương nhiên là không cùng một đẳng cấp.
Lúc này, Lý Thanh đưa đèn pin qua cho tôi, anh ấy làm một động tác ra dấu với tôi, đó là muốn đi lấy trang bị trên người của mấy thi thể kia, nói thật, vốn dĩ những thứ mà chúng tôi chuẩn bị cũng không ít, nhưng mà đều nằm trên con thuyền của Tôn Liên Thành hết cả rồi, sau đó lại xuất hiện không ít biến cố dẫn đến việc bây giờ thật ra chúng tôi chỉ có hai chiếc đèn pin và một khẩu súng, căn bản là không đủ dùng, cho nên Lý Thanh muốn tìm kiếm mấy đồ trang bị trên người các thi thể thì cũng coi như là sử dụng hợp lý đám phế vật. Tôi nhận chiếc đèn pin, Lý Thanh tự mình bơi về phía mấy thi thể kia, Bàn Tử quay đầu lại nhìn chúng tôi một cái, vốn dĩ anh ấy tỏ vẻ tức giận vì Lý Thanh dám tự mình hành động, nhưng mà rất nhanh thì anh ấy cũng hiểu ra, hơn nữa còn vẫy vẫy tay với tôi ra hiệu tôi với anh ấy cùng bơi sang phía bên kia trước.
Chúng tôi không có đồ lặn, cho nên thời gian ở dưới nước rất quý giá, tôi cũng không thể nào đợi ở bên này được, nên bèn bơi về phía Bàn Tử, hiện nay chúng tôi đã xuống nước chưa đến một phút, thật ra tôi đã cảm thấy mình cực kì khó thở, mà cũng thấy ái ngại, chứ nếu không thì tôi đã muốn từ bỏ rồi bơi lên trên rồi.
Tiếp theo, tôi đã nhìn thấy trận pháp mười hai con giáp mà Bàn Tử nói, tôi bật đèn pin lên bơi một vòng xung quanh trận pháp này, phát hiện cái này thật ra trông giống như một tế đàn hình tròn hơn, có điều xung quanh tế đàn này có chạm khắc mười hai phiến đá, được xếp lần lượt theo thứ tự mười hai con giáp, mà ở phía trước mỗi phiến đá, đều có một cái trụ tròn, Bàn Tử chỉ tay vào cái trụ tròn ở phía trước phiến đá được chạm hình rồng, có ý nói với tôi rằng ban nãy bọn họ chính là đã nhấn vào cái trụ tròn này, kết quả là thả ra mấy con quái vật kia.

Bình Luận

0 Thảo luận