Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 250: Trăng Máu Trong Không Trung (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Người dịch: Đuông dừa
.
Nguồn: Đình Này Có Ngư.
"Suỵt, nói khẽ chứ, giờ cậu hiểu rồi chứ?" Bàn tử thần thần bí bí nhìn tôi nói.
Tôi gật đầu lia lịa, quả thực không dám nói nhiều, nhưng nội tâm tôi lại không thể ngăn được sự kích động. Xem thường chúng thần, đeo xiềng xích, chặt đầu, còn muốn đánh đổ cả các vị quỷ thần, cách làm này có phần rất giống với Quỷ đạo, nếu không phải do Bàn tử nói tôi cũng không nghĩ ra được. Nếu nói như vậy thì việc Bàn tử sùng bái Quỷ đạo quả thực là chính xác! Bởi nó đại biểu cho cái gì thì nghĩ một chút đương nhiên sẽ hiểu.
Những lời nói của Bàn tử tác động rất lớn tới tôi, khiến tôi chỉ vừa mới đây thôi cảm thấy tự ti không có lòng tin thì giờ tâm trạng đã tốt hơn rất nhiều. Quỷ đạo lớn mạnh như vậy, cha tôi là người trong Quỷ đạo, ông nội tôi càng là nhân vật vai vế trong Quỷ đạo, điều này đã đủ để chúng tôi có thể ngang sức tranh giành với đám lão Lưu và A rồi.
Bất giác tôi dường như đã tha thứ cho ông nội, cho dù ông không hề giải thích, tôi cũng có thể hiểu được nỗi khổ tâm này, hoặc do đây là cảm giác máu đào hơn ao nước lã.
Chúng tôi im lặng ngồi đó, không giống với đám tay chân của Lưu lão với Đường Nhân Kiệt người nào người nấy đứng im thẳng tắp không nói một lời nào. Bên này đám người trong thôn đặc biệt ồn ào náo nhiệt, mấy bà cô hoạt bát ngồi buồn thậm chí còn mở nhạc lên nhảy dân vũ, điều này khiến tôi cảm giác thoải mái hơn chút. Tôi không nói cho họ biết sự việc tối nay sẽ nguy hiểm như thế nào, đối với bọn họ không biết không sợ là điều tốt nhất, còn tôi ánh mắt của tôi luôn chú ý về hai hướng, một là hướng nhà Trần Thạch Đầu trong thôn, hai chính là hướng nhà anh trai ở Tam Lý Đồn.
Cho tới tận bây giờ Trần Thạch Đầu và anh trai tôi, hai nhân vật vô cùng quan trọng tối hôm nay đều chưa xuất hiện.
Chúng tôi đợi liên tục cho tới gần mười hai giờ đêm, lúc này mặt trăng đã lên đỉnh đầu, Bàn tử bảo các bà các cô về nhà, phụ nữ là âm, thứ hôm nay mọi người phải đối phó là thi vương gặp âm càng mạnh cho nên phụ nữ cần tránh đi. Sau khi bọn họ về, Bàn tử đặt hai cái lò trong trận hình bát quái do bốn mươi chín người đàn ông tạo thành, trong hai cái lò chất đầy củi và than, còn đổ mỡ lợn lên. Vị trí hai cái lò than này trong trận đồ bát quái chính là vị trí của hai mắt âm dương.
Mười hai giờ.
Trần Thạch Đầu cùng ba đứa con của ông ta cuối cùng cũng từ trong thôn đi ra.
Hôm nay Trần Thạch Đầu cả người mặc đồ đen lặng lẽ đi phía trước, ba đứa con ông ta theo sau cùng khiêng một cái bè, trên cái bè đặt đầy đủ hoa tươi tế phẩm, ở trung tâm cái bè giữa đống hoa có một cô gái mặc áo lụa sa tanh đang nằm im. Nếu ngày đó không gặp ở khách sạn, có lẽ tôi đã thực sự nghĩ rằng cô ấy là một người con gái an yên tĩnh lặng.
A nhìn thấy cảnh đó lập tức đứng bật dậy nheo mắt nhìn về hướng Trần Thạch Đầu nhưng tuyệt nhiên không có bất cứ hành động ngăn cản nào. Trần Thạch Đầu cùng ba đứa con cứ thế khiêng cái bè đến bờ sông. Tới nơi ông ta quỳ xuống, kế theo sau ba đứa con cũng quỳ rạp theo. Trần Thạch Đầu rút ra một con dao dùng dao tự rạch lòng bàn tay mình để cho máu của bản thân hòa vào với dòng nước sau đó ông ta khấu đầu hô to: "Chủ nhân, nô tài của người đợi người trùng sinh!"
Bàn tử nhìn đồng hồ trên tay, lại ngửa mặt nhìn trời.
Thực tế lúc này tất cả mọi người đều đang nhìn lên ánh trăng.
Lúc này, trên đầu chúng tôi, một vạch đen đang lặng lẽ xâm chiếm vầng trăng trên bầu trời.
"Mẹ nó chứ ông đây biết ngay là không đơn giản mà. Thiên cẩu ăn trăng âm khí gấp bội. Sáu mươi năm mới có một lần quả nhiên là không tầm thường! Tôn Trọng Mưu sao còn chưa xuất hiện chứ!" Bàn tử thấp giọng lẩm nhẩm chửi.
Đúng lúc này, nhờ có anh trăng trên trời, phía mười hai hang quỷ bỗng có một bóng đen vụt lên từ trong nước với tốc độ cực nhanh.
Mặt nước vốn đang yên ả bỗng nổi nên một đợt sóng, sau đó từng đợt một nối tiếp nhau, từ sóng bé bỗng dần dần chuyển sang lớn dần rồi thành cơn sóng rất cao.
Cùng với những cơn sóng lớn cuồn cuộn dâng lên dường như nước cả con sông Lạc Thủy đều bị hút vào đó mà hạ xuống nhanh chóng.
Giữa sông nổi lên những đợt sóng cực lớn, nhưng vấn đề là những người ở trên bờ lại không cảm thấy có bất kỳ chút gió nào.
Lẽ nào đây chính là thứ mà trong truyền thuyết gọi là nổi sóng khi không có gió?
Lúc này Bàn tử trực tiếp vẫy vẫy tay hô lên: "Đến lúc rồi, đốt lửa, lấy bùa!"
Tôi và Trần Thanh Sơn cầm bó đuốc đi tới chỗ hai cái lò châm lửa lên củi, bởi có mỡ lợn nên lửa bắt rất nhanh cháy bùng lên dữ dội.
Cùng lúc đó bốn mươi chín người đàn ông to cao theo sự sắp xếp của Bàn tử mà đồng loạt cầm lá bùa lên, lá bùa phát sáng theo ánh lửa từ hai cái lò.
Xung quanh chúng tôi hiện giờ đã thực sự trở thành một trận đồ thái cực phát sáng.
Trên trời thiên cẩu ăn trăng
Trên mặt đất là một trận thái cực.
Dưới sông sóng lớn hung dữ, mực nước giảm mạnh.
Lúc mặt trăng trên trời hoàn toàn bị nuốt chửng nhờ có ánh lửa tôi có thể nhìn thấy Trần Thạch Đầu đã cùng ba đứa con đẩy cái bè gỗ xuống nước.
Những con sóng đang cuốn lấy cái bè gỗ, mà hướng cái bè trôi tới chính là về hướng mười hai hang quỷ.
Tôi bất giác lo lắng cho cô gái đó. Cho đến bây giờ cô ấy vẫn đang giả vờ ngủ, lẽ nào cô gái này thực sự không sợ chết sao? Nếu đổi lại là Hàn Tuyết chắc sớm đã bị dọa ngất đi rồi.
"Tôn Trọng Mưu đang giở trò quái quỷ gì đây, sao anh ta vẫn chưa tới?" Bàn tử lẩm nhẩm mắng. Anh ta vứt ra bốn lá bùa, bốn thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ mà trước đây tôi đã nhìn thấy lại một lần nữa xuất hiện trên đầu Bàn tử.
Đúng lúc này người bên lão Lưu đổ nhiên bắn một viên pháo sáng, tiếp theo sau bùm bùm mấy phát nữa khiến cho quang khu vực mười hai hang quỷ được chiếu sáng như ban ngày.
Cũng nhờ mấy viên pháo sáng này tôi có thể thấy được cảnh tượng mà trước kia Trần Đông Phương đã miêu tả.
Vô vàn các xác chết đang bước đi.
Lúc này tôi có thể thấy vô vàn các thi thể, men theo mười hai hang quỷ đi ra.
Bọn họ giống như người sống đang từ trong nước từ từ bước ra.
Có đủ các loại thi thể, từ những người đã chết đuối ở mười hai hang quỷ từ xưa đến nay không ít, thêm cả những người bị quân Nhật thảm sát năm xưa, quả thực không tài nào đếm xuể. Phía sau các thi thể đó còn có mấy chục thi thể nữ, những thi thể này không hề bị phân hủy, bọn họ vẫn mang vẻ trẻ trung thanh xuân, người nào người nấy mặc áo lụa trắng trông giống như đang nhảy múa trong nước vậy.
Một màn này có thể nói chính là địa ngục trần gian.
Trên trời, sau khi trải qua hiện tượng thiên cẩu ăn trăng thì mặt trăng bắt đầu từ từ ló ra.
Nhưng khi xuất hiện lại nó đã hoàn toàn bị biến đổi màu sắc.
Màu sắc của nó đã chuyển thành đỏ, là trăng máu.
Một lúc sau, trên bầu trời xuất hiện một vầng trăng máu.
Lúc này cả thế gian dường như đều nhuốm màu đỏ máu.
Nước sông rút về hướng mười hai hang quỷ mực nước hiện tại đã hạ xuống vô cùng thấp. Tôi lớn từng này rồi nhưng chưa bao giờ thấy mực nước sông Lạc Thủy lại xuống thấp như thế.
Lúc này tôi mới phát hiện trước mười hai hang quỷ có một tế đàn rất lớn.
Khi tế đàn lộ ra, những thi thể trôi nổi trong nước bắt đầu bước về phía bờ.
"Tôn Trọng Mưu đâu?" Bàn tử lúc này lại gào lên.
Mà lúc này lại có một quả pháo sáng được bắn lên.
Tôi nhìn thấy bóng dáng anh trai tôi Tôn Trọng Mưu đang chạy về phía tế đàn.
Trên lưng anh ấy cõng một cái trống.
Cái trống đó màu đỏ
Anh ấy một tay giữ trống một tay đánh trống
Tiếng trống vang lên, trời đất như đổi màu.

Bình Luận

0 Thảo luận