Sự ra đi của Lục gia bọn họ quá đột ngột bao gồm cả ông nội tôi. Ngay lúc này người mạnh nhất còn lại cũng chỉ có một mình Hiên Viên Công Cẩn, ông ta đứng lặng nhìn chằm chằm vào vết nứt đã liền lại. Bàn tử ở trước mặt Hiên Viên Công Cẩn luôn luôn rất thận trọng dè dặt, anh ta nhẹ nhàng nói: "Dù mọi việc diễn ra bất ngờ nhưng bá vương đao trăm ngàn năm chỉ xuất hiện một lão Lục gù, càng hiếm có hơn là các cao thủ trong thiên hạ vậy mà lại không đấu đá tranh danh hiệu thiên hạ đệ nhất mà cùng liên hợp mở ra thiên môn. Đối với mỗi đạo sĩ mà nói qua được cánh cửa thiên môn là ước nguyện cả đời, người thực sự không luyến tiếc sao?"
Hiên Viên Công Cẩn nhìn Bàn tử, vẻ mặt của ông ấy rất kỳ lạ, qua hồi lâu ông ấy thở dài nói: "Sao ta lại không muốn chứ? Dù sao bọn họ cũng đơn thương độc mã, kể cả những người có gia đình dòng tộc cũng vẫn có thể tiêu sái mà bỏ lại tất cả ra đi, nhưng gia tộc Hiên Viên vẫn còn sứ mệnh phải làm."
Bọn họ không nói gì, nhưng giờ Hiên Viên Công Cẩn là người mạnh nhất còn ở lại, vừa rồi lại ra tay giúp đỡ chúng tôi nên giờ đương nhiên trở thành thủ lĩnh của đàn cừu ở đây, ông ta gật đầu nói với anh trai: "Phàm đã có lần đầu tiên thì rất nhanh sẽ có lần sau. Thiên môn đã mở, Quỷ Thợ May đã về trời, vậy rất nhanh thôi sẽ có người mới xuống thay thế. Chưa nói ba người họ sinh tử chưa rõ, thế cục sau này sẽ càng rắc rối, hãy đi lấy long nguyên đi. Đã đến lúc một số người phải trưởng thành và đối mặt với những gì họ phải đối mặt."
Lúc nói câu này ông ấy nhìn sang tôi. Tôi biết có lẽ giờ phút điểm hồn đăng mà tôi chờ đợi bấy lâu nay cũng đã tới rồi.
Anh trai gật đầu, cất bước về phía hồ sau đó chân đạp xuống đáy nhanh chóng tiến vào trong mười hai hang quỷ. Rất nhanh anh trai đã nhặt được long nguyên đang tỏa ra ánh sáng vàng lên rồi bật nhảy lên một đỉnh núi. Sau khi anh trai mang long nguyên nhảy lên đỉnh núi, dưới đáy hồ đột nhiên một màn đen dày đặc bao phủ, trong màn đen ấy vô số những thi thể chết oan đang nhe nanh múa vuốt.
"Long nguyên trấn áp vô số vong hồn, long nguyên được đem đi những oan hồn này sẽ phát tiết vùng lên." Hiên Viên Công Cẩn nói. Ông ta vỗ bao kiếm một lần nữa xuất kiếm.
Kết quả đúng lúc này bỗng bên cạnh chúng tôi vang lên một âm thanh: "Oan hồn vốn dĩ phải vào cõi Cửu U, hôm nay chủ nhân Cửu U sẽ độ những vong hồn này."
Nói xong từ bên dưới hồ nổi lên vô số người giấy ngựa giấy, nhìn thì giống người ngựa giấy nhưng thực ra tôi biết đó là âm binh mà chủ nhân Cửu U dùng người ngựa tạo thành. Tục ngữ nói mỗi một thứ sinh ra sẽ đều có một thứ khác trị được, đã là vong hồn thì tự khắc sẽ chịu sự quản lý khắc chế của âm binh. Sau khi đám âm binh kia xuất hiện thì những vong hồn nhe nanh múa vuốt kia đều tỏ ra vô cùng sợ hãi, sau cùng dưới sự dẫn dắt của âm binh những oan hồn này đều đi vào cõi Cửu U.
Anh trai cầm long nguyên nhanh chóng lên bờ, lúc này tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào thứ anh ấy cầm trên tay. Nói thật tôi không thể kiềm lòng mà cảm thấy phấn khích kèm lo lắng. Rồng vốn là thứ trong truyền thuyết, mà đây còn là long nguyên thứ kết tinh từ toàn bộ tinh khí của rồng.
"Năng lượng của long nguyên quá mạnh mẽ bá đạo, thân thể hiện giờ của cậu không có cách nào tiếp nhận được, cậu có thể mang theo nó bên người. Còn nói năng lượng của long nguyên này cậu hấp thu được bao nhiêu thì phải xem tạo hóa của cậu rồi." Hiên Viên Công Cẩn nói.
Tôi gật đầu, mắt vẫn nhìn vào long nguyên đang phát sáng. Anh trai đưa nó cho tôi, thứ này vẫn đang phát ra ánh sáng vàng, tôi nhất thời có chút không dám tiếp nhận lấy. Anh trai thấy tôi do dự liền gật đầu nói: "Không sao đâu, nhận lấy đi, thứ này vốn dĩ thuộc về em."
Tôi gật đầu muốn đưa tay ra tiếp nhận thì Hiên Viên Công Cẩn đã tiến lên trước cầm lấy long nguyên. Anh trai phút chốc trở nên lo lắng, đến Bàn tử mặt mũi cũng biến sắc. Hiên Viên Công Cẩn làm vậy là có ý gì? Lẽ nào bây giờ ông ta muốn cướp long nguyên?
"Bây giờ vẫn chưa được, phải đợi đã." Hiên Viên Công Cẩn nói.
Nói xong ông ta mở hộp kiếm, thanh kiếm có con rồng vàng bao quanh lại lần nữa xuất hiện, thanh kiến này có lẽ là Hiên Viên bảo kiếm trong truyền thuyết. Thanh kiếm bay về phía mười hai mang quỷ lên trên đỉnh núi cao nhất. Hiên Viên Công Cẩn nói vọng về phía mười hai hang quỷ: "Trần Cận Chi, vốn dĩ ngươi một thân công danh, hà tất lại nối giáo cho giặc phạm phải tội ác tày trời, ngươi tưởng trốn trong mười hai hang quỷ thì ta không làm gì được ngươi hay sao? Giờ Quỷ Thợ May đã đi rồi, ngàn vạn âm hồn cũng đã được siêu độ, ngươi còn không ra chịu tội?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận