Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 466: Phòng Đầu Rồng (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Điều này khiến tôi có một dự cảm không lành, lẽ nào cái người tối nay có hứng thú với khúc xương đó thực sự lại là người trong phòng chữ rồng đối diện? Tôi vẫy tay với tiểu Thất, nha đầu này vẫn đang lo lắng không thôi bước tới, rõ ràng suy nghĩ cũng giống tôi. Tôi hỏi: "Nếu thực sự là vậy chúng ta phải làm sao?"
"Chịu!" tiểu Thất nói.
"Anh không đùa với em." Tôi nói.
Tôi cũng không đùa với anh. Tôi nói với anh này, tất cả mọi chuyện thực ra đều chỉ là một chuyện anh hiểu không? Phục Địa Câu cũng được, giếng khóa rồng cũng được, đều là chuyện liên quan đến quỷ đạo. Chuyện này tranh luận nhiều năm như vậy thực ra ở cái vòng tròn Bắc Kinh Thiên Tân này đã hình thành sự mặc định. Người biết chuyện không ít, tranh chấp thực ra cũng chỉ ở mấy gia tộc. Sau này những bậc tiền bối c.h.ế.t nhiều đám thanh niên trẻ tuổi đối với chuyện này thì không tin cho lắm cho nên sau này thì chỉ còn Lưu gia và Lý gia vẫn còn tranh chấp. Người cao nhất bên phía trên đối với chuyện này nhắm một mắt mở một mắt, nếu thực sự hôm nay thái thượng hoàng tới chứng minh người phía trên đã thay đổi thái độ đối với chuyện này, cha tôi nói sự việc rắc rối lớn chính là như vậy. Lưu gia Lý gia có ồn ào tranh chấp thế nào cũng sẽ khống chế trong phạm vi, nếu thực sự đánh động đến người đó thì mới là rắc rối." Tiểu Thất không khỏi lo lắng kể lại.
"Về vấn đề này anh thực sự không hiểu, em cũng biết, con mẹ nó anh chỉ là một thằng quan cấp cửu phẩm, không, chắc là cấp mười một ở thôn. Ở trong thôn còn chả có cái vẹo gì, nếu ở thời cổ đại chắc là một thằng bảo vệ thôn, có thể quản được chuyện của vạn tuế gia dao? Anh có muốn hiểu cũng không hiểu nổi." Tôi nói.
"Chỉ mong là do tôi nghĩ nhiều. Ông nội tôi không giống với những người khác, ai cũng đều phải nể mặt ông ba phần, nếu thực sự như tôi nghĩ thì ông nội sớm đã nói rồi, cho nên tôi mới hiếu kỳ không biết người sẽ đến này là ai. Anh xem đã đợi lâu như vậy rồi sao vẫn không có ai đến? Lẽ nào tin này là giả?" Tiểu Thất lẩm nhẩm nói.
"Được rồi, em đừng nghĩ nữa, chúng ta bày ra cái long môn trận này để dẫn người tới, đây rõ ràng là đợi chim vào lồng, cái người đó lẽ nào lại không biết, đương nhiên sẽ không ngồi ở một nơi dễ gây sự chú ý như vậy. Nói không chừng đến cái phòng đơn cũng sẽ không vào mà ngồi ở phía dưới sảnh kia, thậm chí có khi còn không đến mà ủy thác cho người khác, cho nên chúng ta bày ra kế hoạch này từ đầu đã là sai lầm." Tôi nói.
"Anh không phải người của vòng tròn này nên không hiểu. Nếu đã ở cái đẳng cấp đó, đặc biệt là ở trước mặt ông nội, bọn họ chắc chắn không giở mấy trò khôn vặt đâu. Hơn nữa ông nội cũng không phải vì muốn đối phó với người đó, chỉ là muốn từ người đó tìm hiểu một chút sự tình. Nói đi cũng phải nói lại anh cho rằng cái người hiểu rõ sự việc này lại đi sợ ông nội sao?" Tiểu Thất nói.
Tôi nghĩ ngợi quả cũng đúng, đến Lưu Khai Phong còn dám nổ súng với Lý lão thái, đừng nói đến việc cái người này còn lợi hại hơn Lưu Khai Phong nhiều.
Đúng lúc này đột nhiên phía dưới nổi lên một trận xôn xao sau đó im bặt. Tôi cứ nghĩ đã xuất hiện vật gì vô cùng quý giá thì tiếp theo đèn điện căn phòng chữ rồng đối diện đột nhiên bật sáng. Tôi có thể nhìn thấy thì những người phía dưới đương nhiên cũng thấy, cho nên tiếng xôn xao huyên náo lại lần nữa nổi lên. Cái ông già trưởng quầy gõ vài cái chiêng nói: "Ai còn ồn ào nữa mời ra ngoài."
Tiểu Thất lập tức đứng dậy đi về phía cửa sổ. Lúc này Bàn tử quay đầu lại hỏi: "Diệp tử mau tới đây, đó là một cô gái!"
Tôi thực sự muốn đi xem, nhưng nghĩ lại thân phận hôm nay của tôi nên lại sống c.h.ế.t nhẫn nhịn. Thực tế trong lòng tôi vô cùng hiếu kỳ, người ngồi ở phòng chữ rồng vậy mà lại là một người phụ nữ?
"Quả nhiên là cô ta!" Lúc này tiểu Thất lên tiếng.
"Em gái tiểu Thất, em biết thân phận của cô ta?" Bàn tử hỏi.
"Liễu Thanh Tư ấy à, ai mà không biết? Diễn viên nổi tiếng bậc nhất kinh thành. Trước kia có Lý Sư Sư, sau này có Liễu Thanh Tư, ai mà không biết?" Tiểu Thất bĩu môi nói.
Lý Sư Sư thì tôi biết, trong Thủy Hử nữ nhân đó có quan hệ với Hoàng đế. Nghe tiểu Thất lấy Lý Sư Sư ra so sánh với người phụ nữ đó là tôi đã đại ý hiểu được ý nghĩa trong đó, chỉ có điều không dám tin mà thôi.
"Được rồi, đừng nhìn nữa, quay vào đây đi. Để người khác nhìn thấy lại mất mặt Diệp thiếu gia!" Tiểu Thất nói xong thì cả ba người đều quay vào ngồi bên cạnh tôi. Nhìn thấy Tiểu Thất trở nên nghiêm túc, tôi nhanh chóng ngồi thẳng dậy, miễn cưỡng bày ra bộ mặt cao thâm khó đoán.
Đúng lúc này cánh cửa sổ phòng chữ rồng đột nhiên được mở ra. Từ căn phòng này của tôi nhìn sang phòng đó rất dễ, tôi nhìn ra ngay được một người phụ nữ nhan sắc thanh tú ngọt ngào mặc sườn xám đứng bên cửa sổ, phía sau cô ta là có hai lạt ma mặc quần áo đỏ đang đứng.
Lúc đúng này người phụ nữ đó nhìn tôi mỉm cười.
Cách xa như vậy mà ánh mắt lúng liếng quyến rũ phong tình vạn chủng của người phụ nữ vẫn khiến tim tôi đập rất nhanh. Cũng đúng lúc này cô ta vẫy tay với tôi, tôi không biết phải đáp lại thế nào, cuối cùng chỉ có thể vẫy tay lại chào cô ấy.
Sau đó cô ấy lại cười rồi rời khỏi cửa sổ.
Bàn tử vỗ vỗ ngực nói: "Người phụ nữ này là một con yêu tinh!"
"Cái gì? Yêu tinh?"Tôi kinh ngạc.
Bàn tử cười phụt ra một tiếng nói: "Yêu tinh này không phải là yêu tinh như cậu nghĩ. Tôi là ai chứ, cô ấy là một người đẹp hiếm có, cậu có nhìn cái thân hình ấy không, chậc chậc."

Bình Luận

0 Thảo luận