Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 317: Rất Hợp (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:03:08
Thực ra tôi muốn hỏi thêm về những chuyện liên quan đến Tôn Trọng Mưu anh trai tôi nhiều hơn, nhưng lời nói của anh ta đã làm tôi cụt hứng.
"Cho nên anh không biết Tôn Trọng Mưu đã trở về Tế Nam?" Tiểu Thất nhìn Tôn Liên Thành nói.
Chai nước trong tay Tôn Liên Thành đột nhiên rơi xuống đất, anh ta cau mày nói: "Không thể, Tôn Trọng Mưu không thể trở về Tế Nam."
"Tại sao không thể?" Bàn Tử đứng lên, nhìn Tôn Liên Thành.
Lời nói vô tình của Tôn Liên Thành cũng khiến tôi nghe được điều gì đó khác lạ. Anh trai tôi không thể trở về Tế Nam, chẳng lẽ là giữa anh trai và nhà họ Tôn xảy ra mâu thuẫn, bị nhà họ Tôn đuổi ra khỏi Tế Nam?
"Sau khi ông hai hết, Tôn Trọng Mưu vì một số chuyện đã cãi nhau rất lớn với ông nội, khi rời khỏi nhà họ Tôn, anh ấy đã nói sẽ không quay lại nữa, tính tình nóng nảy như một con lừa, nói sao thì là vậy." Tôn Liên Thành nói.
Nói xong, anh ta mỉm cười với chúng tôi và nói: "Chờ một chút, tôi gọi điện."
Anh ta lấy điện thoại di động ra ngoài, một lúc sau mới bước vào, cầm chìa khóa xe trên bàn nói: "Tôi vừa gọi điện về nhà, Tôn Trọng Mưu quả nhiên đã trở về. Thất Tỷ, tôi cũng biết tại sao lần này cô lại hoảng hốt như vậy, hóa ra anh ta bắt cóc bà lão nhà cô, đi thôi, nói chuyện ở đây cũng vô ích, ông nội tôi muốn gặp các người."
Sau khi xuống bãi đỗ xe, Tôn Liên Thành mới nhận ra xe của mình đã bị đập nát đến mức không thể nhận dạng được, anh ta nhìn Tiểu Thất nói: "Thất Tỷ, cô đợi đến khi lấy thân báo đáp đi."
"Xem ra tôi đối với anh vẫn còn nhẹ lắm." Tiểu Thất nhìn anh ta, sau đó mở cửa xe nói: "Anh lái đi."
Tôn Liên Thành là người dẻo miệng, lời nói của anh ta khiến người ta có cảm giác cực kỳ giễu cợt, nhưng tôi biết anh ta còn trẻ có thể gánh vác Tôn Gia, tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài. Vừa đi, anh ta vừa nhìn tôi và Tiêu Thất nói: "Bốn môn phái của Quỷ Đạo, hiện tại có hậu duệ của một trong ba môn phái đang ngồi trên cùng một chiếc xe. May mắn chúng ta đều là ba người trẻ tuổi. Nếu như là ba người già ngồi như thế này, chắc sẽ gây ra sự xáo trộn rất lớn? Liệu có ai như năm đó mất ngủ nữa không?
Tôi nghe mẹ tôi kể rằng khi ông già nhà họ Tôn đến gặp ông nội tôi, ông nội tôi và ông già nhà họ Tôn hình như đã quen nhau từ lâu, như những người bạn thân, ông tôi vốn chưa từng uống rượu, đột nhiên uống say khướt, tôi cũng biết ông nội có mối quan hệ thân thiết với trưởng lão nhà họ Tôn. Nhưng không ngờ năm đó nhà họ Tôn cũng là người của Quỷ Đạo. Và từ miệng Tôn Liên Thành, lần đầu tiên tôi được nghe về bốn môn phái Quỷ Đạo.
"Bốn môn phái Quỷ Đạo? Diệp gia, Lý gia, Tôn gia của anh, còn một nhà nữa?" Tôi nói.
"Đương nhiên là của Quách Trung Dung, xem ra cậu thật sự cái gì cũng không biết." Tôn Liên Thành nói.
Tôi nhún vai nói: "Thật ra tôi mới biết đến Quỷ Đạo gần đây thôi."
Tuy nói ra rất bình tĩnh nhưng trong lòng cũng không bình tĩnh được. Bây giờ xem ra ngoại trừ Quách Trung Dung, Tôn Gia và Lý Gia lăn lộn trong giới cũng khá tốt. Lý Gia ở Thiên Tân, Tôn Gia ở Tế Nam, đều là gia tộc nổi tiếng. Mà không ngờ Diệp Gia chúng tôi lại có thể ngang hàng với hai nhà kia, chỉ là một hộ nông dân ở Phục Địa Câu, sự chênh lệch này quá lớn.
"Thất Muội à, nếu anh thực sự đến nhà họ Lý để hỏi cưới em, nể mặt các vị trưởng lão, gia đình em có đồng ý không?" Tôn Liên Thành đột nhiên lại chọc ghẹo Tiểu Thất.
"Hỏi cưới à? Không biết người nhà có đồng ý hay không, nhưng tôi nhất định sẽ đánh gãy ba cái chân của anh. Tôi thích là một người đàn ông có xương chắc khỏe, giống như anh họ Tôn Trọng Mưu của tôi, còn đối với những người đàn ông khó phân biệt giới tính như anh, tôi không có hứng thú", Tiểu Thất nói.
"Em biết cái gì? Tôn Trọng Mưu có cái gì tốt? Anh ta chỉ là một người cố chấp, bảo thử, còn anh thì thịnh hành, giới giải trí nổi tiếng nhất là gì, em biết không? Chính là tiểu thịt tươi! Là kiểu giống anh vậy nè!" Tôn Liên Thành hét lên.
"Lái xe đi, coi chừng anh biến thành bánh bao thịt bây giờ." Tiểu Thất trừng mắt nhìn anh ta nói.
Lúc này, ngay cả tôi cũng cảm thấy em họ mình cực kỳ hợp với Tôn Liên Thành của Tôn Gia. Không phải người một nhà thì không vào cùng một nhà (ý nói những người không có duyên phận ở bên nhau hoặc không cùng loại người thì sẽ không gặp nhau.)

Bình Luận

0 Thảo luận