Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 624: Gia Sự Của Hàn Gia (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Chúng tôi cũng không nói thêm gì nữa. Tiểu Lưu nói tình trạng nhà họ Hàn quả thực có chút phức tạp, nhưng tôi cũng không để tâm chuyện này, dù gì tôi cũng không muốn động mộ gì cả, chỉ là muốn xem rốt cuộc ngôi mộ đó như thế nào, bởi cả tôi và Bàn tử đều có trực giác rằng chuyện Trần Thạch Đầu bắt Hàn Tuyết ít nhiều có liên quan đến chuyện mộ phần nhà họ Hàn, cũng giống năm đó hắn bắt cóc cô Ngốc từ Nam Dương về vậy.
Chúng tôi tới thôn của Hàn Cát Lỗ, ở nông thôn rất nhiều tên thôn làng được đặt theo họ của người, ví dụ nói Trương gia trang Lý gia trang. Thôn của Hàn Cát Lỗ được gọi là Hàn gia trang bởi trong thôn có tới chín mươi phần trăm số người theo họ Hàn, Lúc tới nơi, cái khác không nói nhưng đường trong thôn được tu sửa rất rộng rãi. Từ xa nhìn vào đúng là không hổ danh là nơi xuất thân của một nhân vật lớn. Rõ ràng đều là thôn, nhưng Hàn gia trang lại phồn hoa hơn Phục Địa Câu rất nhiều. Từng căn nhà theo phong cách phương tây san sát nhau trông rất phong cách, cách bố trí quy hoạch cũng rất đẹp, nhà cửa trong làng đều được xây dựng theo đường thẳng, đường xá rộng rãi bằng phẳng, tạo cho nơi đây dáng vẻ của một vùng nông thôn mới.
Vị trí của Hàn gia trang không được coi là tốt, có thể phát triển được đến mức này đủ thấy nếu không có sự hỗ trợ của Hàn Cát Lỗ từ phía sau thì không thể có diện mạo như thế này. Vừa nghĩ tới đây, lại nhớ tới những lời tiểu Lưu nói tôi cũng không khỏi cảm thấy bi thương. Bọn họ đã có được rất nhiều thứ từ Hàn Cát Lỗ rồi, giờ ông ta muốn có một đứa con trai mà lại khó đến vậy?
Lúc tới cổng thôn chúng tôi xuống xe, tiểu Lưu nói với chúng tôi: "Mộ phần nhà sếp ở phía tây thôn, là một mộ viên, là cái mộ hoành tráng nhất ở đó, mọi người nhìn một cái là nhận ra ngay. Tôi không vào trong nữa tránh để người dân nhìn thấy thì không tốt.
Tôi gật đầu rồi cùng Trần Thanh Sơn cùng vào trong thôn. Có rất nhiều đám chơi bài trong thôn, dễ dàng nhìn thấy từng đám thôn dân tụm lại đánh bài, ở vùng nông thôn thì điều này cũng không có gì kỳ lạ. Lúc hai người chúng tôi đi ngang qua mặc dù đã cúi thấp đầu nhưng vì mặt mũi lạ hoắc nên vẫn có không ít người nhìn chằm chằm chúng tôi. Để tránh rắc rối không đáng có chúng tôi bước thật nhanh, không bao lâu sau đã tới phía tây thôn. Vừa ra khỏi thôn đã thấy một mộ viên rất lớn, tiểu Lưu nói không sai, ở rìa nghĩa trang có một ngôi mộ xanh tươi um tùm, là một người không hiểu về phong thủy nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận ngôi mộ này âm đức thịnh vượng. Cây cối xung quanh mọc xanh tươi rất đẹp không phải sao?
Để chắc chắn tôi đi tới xem bia mộ, quả thực trên đó thấy được tên Hàn Cát Lỗ. Tôi gật đầu với Trần Thanh Sơn nói: "Đúng rồi, không sai, giờ tôi chụp ảnh cho Bàn gia xem."
Tôi còn chưa kịp chụp ảnh thì Trần Thanh Sơn đột nhiên dụi tàn thuốc nói: "Diệp tử, hỏng rồi, mau đi thôi, người tới rồi."
"Chúng ta chỉ chụp ảnh, không phải đào mộ, sợ cái gì chứ?" Tôi nói.
"Người tới không có ý tốt, tình hình trong thôn cậu không hiểu được, họ sẽ không nói đạo lý với cậu đâu. Cậu xem bọn họ có bao nhiêu người kìa." Trần Thanh Sơn nói.
Tôi quay đầu lại nhìn thì bị dọa cho nhũn cả chân ra. Bên kia đường có khoảng bốn năm chục người, dẫn đầu là một ông lão có thần sắc rất tốt. Những người phía sau đều cường tráng lực lưỡng, hình xăm đầy người, trên cổ đeo dây chuyền vàng bự, mỗi người trên tay đều lăm lăm con dao dài sáng choác.
"Mẹ kiếp, rút!" Tôi vứt điếu thuốc vắt chân lên cổ chạy. Nếu tôi và Trần Thanh Sơn rơi vào tay đám thôn dân này thì chắc chắn ăn đủ.
Hai chúng tôi chạy bán sống, phía kia ông già phất tay, những người đàn ông lực lưỡng phía sau vừa chửi vừa mắng bắt đầu cầm dao lên đuổi theo, cảnh tượng này chẳng khác đi đánh trận là mấy. Chúng tôi vừa chạy không bao lâu thì bỗng đứng hình tại chỗ, bởi phía đối diện cũng có mười mấy người đang xông tới. Tôi dở khóc dở cười nói với Trần Thanh Sơn: "Chú à, liên lụy tới chú rồi, hai chúng ta phen này thành bánh bao nhân thịt rồi."

Bình Luận

0 Thảo luận