Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 514: Xuất Phát (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Lý Trấn Quốc ra ngoài nhận điện thoại. Một lúc sau, ông ta cầm điện thoại bước vào và nói: "Mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta. Người đó đã gọi điện đến, tôi tưởng rằng sẽ do thư ký gọi đến, nhưng ông ta đích thân gọi, hỏi về chuyện của Lý Hương Lan. Tôi nói với ông ta rằng mặc dù mẹ tôi có rất nhiều tiến triển, nhưng vẫn chưa hoàn hảo, và cách để hoàn thiện sự trẻ hóa này là đến Tây Tạng, và cũng có liên quan đến khúc xương của cuộc đấu giá vài ngày trước. Ông ta không có bất kỳ nghi ngờ nào, thậm chí còn yêu cầu chúng ta liên hệ hỏi Liễu Thanh Từ, cô ta rất quen thuộc với Tây Tạng."
"Vậy cũng tốt, những chuyện khác không nói, ít nhất hiện tại Lý gia cũng không rơi vào vòng xoáy sâu như vậy. Nhưng anh có bao giờ nghĩ tới không, nếu chúng ta từ Tây Tạng trở về, ông ta còn chưa chết, khi đó chúng ta chẳng có gì cả để giao nộp, Lý gia sẽ càng bị động hơn?" Trần Đông Phương cau mày.
"Đi đến đâu tính đến đó vậy, đến lúc đó cha tôi cũng đã trở về, chỉ cần ông ấy có thể bước ra khỏi núi Côn Luân, vấn đề sẽ không lớn. Đừng quên, lần này Liễu Thanh Từ hợp tác với chúng ta. Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ cùng đứng trên một sợi dây, và với kỹ năng của người phụ nữ đó, đến lúc đó cô ta nhất định có thể giải quyết được vấn đề này." Lý Trấn Quốc nói.
Trần Đông Phương tuy rằng vẻ mặt vẫn chưa bình tĩnh, nhưng vẫn gật đầu nói: "Vậy sáng mai tôi sẽ xuất phát, tôi sẽ dẫn Lý Thanh đi cùng. Không cần phải nói, Diệp Tử nhất định phải đi, Bàn Tử đương nhiên sẽ đi theo. Tiểu Thất và Thu Ly hai cô gái này đều đã đến tìm tôi, anh nghĩ tôi nên từ chối họ thế nào?"
"Tôi sẽ canh chừng Tiểu Thất. Còn về Thu Ly, chút nữa tôi sẽ nói với A. Sáng mai các cậu khởi hành sớm. Đừng chậm trễ." Lý Trấn Quốc nói.
----Sau khi tôi và Trần Đông Phương đi ra ngoài, Trần Đông Phương đột nhiên vỗ vai tôi nói: "Diệp Tử, chú ý an toàn."
Những gì ông ấy nói không đầu không đuôi, khiến tôi hơi bối rối, nhưng tôi vẫn gật đầu và nói lại với ông ấy: "Chú cũng vậy".
----Khi trở về phòng, tôi mới chợt nhớ ra mình đã hứa với Thu Ly những gì. Vì tôi đã hứa với cô ấy nên tôi nhất định phải làm, nhưng sáng mai rời đi sớm thực sự là hơi vội vàng, tôi vẫn chưa tìm cô ấy lấy thiết bị theo dõi, tôi chưa kịp tìm thì Bàn Tử đã chỉ vào chiếc điện thoại di động trên bàn nói: "Chiều nay Thu Ly đó đã gửi hai chiếc điện thoại di động đến, cả hai đều là mẫu mới và rất đẹp, xài rất đã. Tôi nói này Diệp Tử, Bàn gia tôi gần đây bỗng nhiên có chút ghen tị với vận đào hoa của cậu, cậu nói xem Tiểu Thất có cảm giác gì với tôi không?"
"Anh đã theo đuổi người ta chưa? Anh đã tỏ tình chưa?" Tôi hỏi.
"Vậy thì chưa, tôi không dám. Nếu cô ấy nói tôi quá béo thì tôi quê lắm." Bàn Tử nói.
"Đàn ông không chủ động, anh đợi Tiểu Thất theo đuổi anh sao!" Nói xong, tôi lấy điện thoại ra, nhét thẻ nhét vào. Sau khi xem qua, tôi phát hiện trong điện thoại có một phần mềm không xác định, có lẽ đó là thiết bị giám sát vị trí của tôi.
----Sáng sớm hôm sau chúng tôi khởi hành. Quả nhiên Lý gia thực sự rất mạnh, chúng tôi không cần ngồi chuyến bay của hãng, mà có hẳn một chiếc máy quân sự chuyên dụng bay thẳng đến Lhasa. Sau khi đến đây, chúng tôi chỉ có thể chờ đợi sự chỉ dẫn tiếp theo của Lý Trấn Quốc hay Liễu Thanh Từ, cho nên chúng tôi không biết làm gì. Điều tôi không ngờ là, tôi vẫn còn đỡ, Bàn Tử vạm vỡ như vậy lại bị phản ứng cao nguyên và nôn mửa như thể đang mang thai.
(Phản ứng cao nguyên còn gọi là say độ cao hay là say núi cấp tính (tiếng Anh: acute mountain sickness; AMS) là ảnh hưởng bệnh lý của độ cao đối với con người, do tiếp xúc đột ngột với môi trường có áp suất riêng phần của khí oxy thấp ở độ cao lớn; thường là trên 3000 mét so với mực nước biển.)
Chúng tôi đợi ở đây được ba ngày, tôi đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Liễu Thanh Từ, cô ấy nói trong điện thoại: "Mọi chuyện đã thay đổi và có thể tôi không đến được".
"Tình hình thế nào? Cô lại âm mưu chuyện gì vậy?!" Tôi hỏi.
"Người đó không tin tưởng tôi nhiều như anh nghĩ, lát nữa Lý Trấn Quốc có thể sẽ gọi cho anh, tôi đã sắp xếp người rồi, tôi biết vị trí của anh, người của tôi sẽ tìm đến anh, ông ta sẽ dẫn anh đi, tôi xử lý mọi chuyện ở đây ổn thỏa tôi sẽ qua." Cô ta cúp máy sau khi nói những lời này.
Sau khi cúp điện thoại, Trần Đông Phương cũng cúp điện thoại, tôi nhìn vẻ mặt lo lắng của ông ta và hỏi: "Có chuyện rồi?"
Ông ta gật đầu nói: "Con trai thứ tám của Lý gia lúc ra ngoài uống rượu bị bắt đi rồi, tên đó là tên vô dụng, tát vào mặt vài cái đã khai hết sự thật."
"Làm sao ông ta biết?" Tôi giận dữ hỏi.
"Nghe lén." Trần Đông Phương nói.

Bình Luận

0 Thảo luận