Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Người Vớt Xác

Chương 670: Tập Hợp Đông Đủ (2)

Ngày cập nhật : 2025-08-29 08:08:22
Hiên Viên Công Cẩn hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Là ông nhờ tôi đến đây để giúp, thế mà vẫn nói chuyện chanh chua đanh đá như vậy, công phu trên miệng của ông nếu mà dùng để luyện đao, thì sớm đã thành Bá Vương Đao rồi."
Lục gia nói: "Có nhập Bá Vương Đao hay không, cậu cũng không phải là đối thủ của tôi."
Hiên Viên Công Cẩn đập bàn một cái, Lục gia phất tay rồi nói: "Cậu muốn đánh thì cứ đánh, chỉ cần cậu không sợ ngược tâm của cậu thêm một lần nữa, nhưng mà tôi khuyên cậu nên tiết kiệm chút sức lực đi, nếu mà thật sự đánh với tôi một trận, đợi chút nữa người đó đến, năm đó cậu gọt mất một nửa bên mặt của hắn, hắn lợi dụng lúc cậu gặp khó khăn mà tìm cậu tính sổ, thì tôi không cản nổi hắn đâu."
"Nếu như ông đã mời hắn, thì còn mời tôi đến làm gì nữa?" Hiên Viên Công Cẩn nghe xong câu nói này thì liền muốn đi.
"Cậu ấy à, đừng có bảo thủ quá, đã là thời đại nào rồi chứ? Xã hội mới rồi, sớm đã không còn coi trọng mấy quy tắc giang hồ xưa lắc xưa lơ nữa, con đường phía trước sống chết còn chưa biết, nên liên thủ với nhau thôi." Lục gia nói.
Nghe lục gia nói câu này, tôi lập tức nghĩ ra người tiếp theo sắp đến đây là ai, Hiên Viên Công Cẩn vạt hết một nửa khuôn mặt, nửa mặt là đầu lâu nửa mặt là tiên, đó chẳng phải là chủ nhân Cửu U sao?
Chẳng bao lâu sau, Lục gia nói với tôi: "Diệp Tử, con đi lấy đũa đi, mà thôi, cái người đấy không ăn mấy thứ này đâu, không cần lấy nữa."
Lục gia vừa mới dứt lời, ở ngoài sân nhà tôi đã vang lên một giọng nói: "Lão Lục lưng gù, đây là cách đãi khách của ông đấy à? Ông nói một câu, tôi không ngại ngàn dặm xa xôi tới đây giúp đỡ, mà một miếng cơm nóng cũng không nỡ cho tôi ăn sao?"
"Bộ đồ liệm hôm nay đẹp đấy. Lột từ trên người của Bối lạc gia Mãn Thanh kia xuống hả?" Lục gia nhìn Chủ nhân Cửu U nói.
Tiểu Thất đang còn nhai cơm trong miệng, sau khi Lục gia nói xong câu nói này thì lập tức phụt ra, tôi cũng không ngờ lão Lục lưng gù nói chuyện sốc như vậy, cái gì mà bộ đồ liệm này cũng đẹp, lột từ trên người của người khác xuống, quá là buồn nôn đi.
Kết quả chủ nhân Cửu U nói: "Có gu thẩm mỹ đó!"
Hiên Viên Công Cẩn rõ ràng là vô cùng bất mãn với chuyện mà chủ nhân Cửu U đến đây, ông ấy trừng mắt với Lục gia một cái rồi nói: "Còn ăn nữa hả?"
"Cậu ăn no rồi hả?" Lục gia hỏi.
"Tôi không đói!" Hiên Viên Công Cẩn nói.
"Vậy cậu đợi chút, tôi vẫn còn hơi đói." Lục gia nói.
Nghe câu nói này của Lục gia, tôi cảm thấy giống như là một giấc mơ vậy. Hiên Viên Công Cẩn của gia tộc Hiên Viên, trong thiên hạ này người dám nói chuyện với ông ấy như vậy, đoán chừng cũng chỉ có một mình Lục gia. Nhưng mà nghĩ lại thì, tuy người ta không thật sự đặt nặng việc phân chia đẳng cấp, nhưng mà cũng có vòng tròn của riêng mình, ví dụ như tôi dám nói đùa với Bàn Tử như vậy, nhưng không dám nói chuyện như thế với Lục gia, bọn họ ở chung một vòng tròn, bình đẳng với nhau, cho nên mới dám nói chuyện như vậy.
Trăm lời vạn chữ chỉ quy về một câu nói, đó chính là vòng tròn không giống nhau.
Lão Lục lưng gù quả thật là ăn cơm cả nửa tiếng đồng hồ, sau khi ăn xong, ông ấy nói với Trần Đông Phương: "Chuyện của đội, sau này giao cho cậu đấy nhé."
Trần Đông Phương ngơ người ra một lúc, sau đó nói: "Lục gia?"
Lão Lục lưng gù cười rồi nói: "Ta già rồi, không muốn quản mấy chuyện vớ vẩn nữa, để họ bớt chê cười là ta ham quyền ham chức."
Nói xong, lão Lục lưng gù đứng dậy, ông ấy thở dài một cái rồi nói: "Nói thật, ta cũng thật sự không muốn gặp lão già khốn kiếp Diệp Giang Nam này a!"
Ông ấy nói câu này xong tôi thấy muốn bật cười, xem ra truyền thuyết là có thật rồi, năm đó Lục gia khổ công theo đuổi Lý Hương Lan lão thái thái mà không được, chỉ bởi vì Lý Hương Lan chỉ đặc biệt yêu thích một mình ông nội tôi là Diệp Giang Nam, nhưng mà tôi cũng hiểu rằng, bất kể xét từ phương diện nào, thì Lục gia cũng đều mạnh hơn ông nội trông giống như một ông lão gầy đét kia của tôi rất nhiều rất nhiều.
Đây là nói thật, chứ không phải là tự hạ thấp mình.
Sau đó, lão Lục lưng gù đi đằng trước, chúng tôi cùng nhau ra khỏi nhà, lúc ra khỏi nhà, tôi nói với Bàn Tử: "Nếu tôi là Quỷ Thợ May, chắc chắn bây giờ ba chân bốn cẳng chạy mất dép rồi, Hiên Viên Công Cẩn, chủ nhân Cửu U, lão Lục lưng gù, còn có ông nội của tôi là thư sinh Quỷ Đạo Diệp Giang Nam nữa. Cho dù hắn có lợi hại thì cũng đâu có đánh lại a, nhưng mà tôi thật sự không ngờ, mặt mũi tiếng tăm của Lục gia lớn như vậy, vậy mà còn gọi nhiều trợ thủ đến thế này, chẳng lẽ ông ấy không nắm chắc là sẽ đối phó được với Quỷ Thợ May sao?"
"Chưa chắc là họ muốn giết Quỷ Thợ May." Bàn Tử nói.
"Không phải chứ, bây giờ mà không giết, giữ lại đến Tết à?" Tôi nói.
"Nhiều người như vậy cùng nhau tề tựu, bốn người này, dường như có thể nói là đại diện cho lực chiến mạnh nhất bên phe chúng ta rồi, nếu thật sự mà giết Quỷ Thợ May thì chắc chắn như kiểu dùng dao mổ trâu để giết gà, tôi đoán là còn có kế hoạch khác, ai mà biết đâu, suy nghĩ của những người ở tầng lớp như họ thì ai có thể nhìn thấu được chứ?" Bàn Tử cười khổ rồi nói.
Từ sau khi Hiên Viên Công Cẩn xuất hiện, Bàn Tử cứ luôn lơ là kiểu gì, tôi cũng không nói gì nữa, lúc chúng tôi đến bên bờ sông, Quỷ Thợ May nhìn thấy chúng tôi đến, nhưng trên mặt hắn, biểu cảm vẫn rất bình tĩnh.
Bốn tượng Trấn Hà Ấn, lúc này được đặt ở bốn góc của Mười hai hang quỷ.
Bốn cái tượng đá lớn như vậy, đặt ở trên lớp bùn đọng dưới đáy sông, vậy mà không hề bị lún xuống chút nào.

Bình Luận

0 Thảo luận